Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tháng Ngày Tươi Sáng

Chương 75

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày hôm sau cùng Nhược Thanh đi lên lớp, đột nhiên Nhược Thanh hỏi cô: “Tại sao cậu không thích Thượng Đông?”

Hinh Vũ sững sờ, “Ai nói? Anh ấy là bạn thân của tớ, tớ đương nhiên thích anh ấy.” Nhưng mà, cái thích này không phải cái thích kia.

“Vấn đề là ở chỗ này. Cậu chỉ xem anh ấy là bạn thân.”

“Cậu muốn nói cái gì?”

“Đàn ông như anh ấy, rất khó tìm.”

Có lẽ vậy.

“Cậu đừng giả vờ không biết. Gia cảnh nhà anh ấy rất tốt, học thức tốt, được giáo dục tốt. Người lại anh tuấn khôi ngô, tính tình lại vui vẻ.”

Hinh Vũ không lên tiếng. Cô đồng ý.

“Anh ấy giỏi đá bóng, khiêu vũ giỏi, mọi thứ đều tốt. Quan trọng nhất là, anh ấy thật lòng thích cậu.”

Hinh Vũ biết.

“Có người đàn ông như vậy theo đuổi tớ, tớ đã sớm bay nhào tới, nắm thật chặt.”

“Cậu cẩn thận Triết Bình nghe được.”

“Tớ chỉ ví dụ. Cậu đừng ngắt lời tớ.”

Hinh Vũ không còn lời nào để nói. Cô thích Thượng Đông, đi với anh ta rất vui. Thế nhưng, đối với anh ta tim cô không rung động.

Nhưng mà, có một người, có một người không chỉ khiến tim cô rung động, còn khiến lòng cô hạnh phúc như hoa nở.

Anh tài hoa hơn người, cử chỉ tao nhã. Cô yêu thích anh, mến mộ anh. Lòng bàn tay anh ấm áp, ánh mắt làm rung động lòng người khiến cho cô vô cùng nhớ thương. Anh lớn lên tuấn tú vô cùng, khiến cho cô ngắm mãi không chán…

Chuyện tình cảm vốn rất khó nói. Anh và Thượng Đông là bạn rất thân của nhau, bọn họ cũng là bạn thân của Triết Bình, cho nên bây giờ cô không thể nói cho Nhược Thanh biết.

“Cậu đừng lo lắng, tớ sẽ cố gắng.” Cô nhìn Nhược Thanh cam đoan.

Trên thực tế, qua khai giảng mấy ngày, không nhìn thấy Mạnh Phi, Hinh Vũ phát hiện, chính mình càng ngày càng khó đè nén không nhớ đến anh, không đi tìm anh nữa.

Vì để sinh viên ở lại trường an toàn, trường học có quy định, ở trong phòng ngủ không được dùng bình đun nước điện, bếp điện, máy sấy tóc, chăn điện và các thiết bị điện có công suất lớn khác. Quản lý ký túc xá giám sát rất nghiêm ngặt.

Nhưng, dường như trên thế giới này bất cứ điều gì cũng có ngoại lệ, có người đặt ra quy định, sẽ có người làm trái với quy định.

Các sinh viên suy đoán phòng ngủ hạn chế công suất là bao nhiêu, 200W? 250W? 300W. Tắt tất cả đèn, sử dụng bình điện nấu nước có thể đứt cầu dao không? Đứt cầu dao, chỉ ảnh hưởng phòng chúng ta hay là toàn tầng này hoặc toàn tòa nhà này? Nếu là vế sau, bọn họ có thể tra ra chúng ta là thủ phạm gây chuyện làm thì sao? Ngộ nhỡ bị bắt, kết quả xấu nhất là gì?…

Những vấn đề này, khi còn ở phòng 703, các cô đã thảo luận qua. Có điều, các cô đều là sinh viên ngoan, chưa bao giờ thử qua. Nhưng như vậy không có nghĩa là phòng khác không thử.

Khi còn học năm nhất, khu Tây 11 có xảy ra chuyện mất điện do đứt cầu dao. Khi đó nghe nói trường học tăng cường mức độ hạn chế sử dụng điện lên, tình hình có vẻ tốt hơn một chút. Nhưng lại không biết, bát tiên quá hải các hiển thần thông *, bếp cồn được sinh viên dùng như một vật thay thế cho các đồ điện.

* Bát tiên quá hải các hiển thần thông ý nói mỗi người có một cách riêng của mình, ai nấy đua nhau trổ tài. Bát tiên trong truyện Đông Du Ký, hồi 48 có đoạn: "Tám vị tiên đến biển Đông, Lã Động Tân nói: "Mỗi người tự trổ phép thần thông mà qua biển được không?"

Một đêm cuối tháng 9, hơn 10 giờ, tất cả mọi người hết giờ tự học, về phòng ngủ.

Ký túc xá quy định 11h tắt đèn. Lại một ngày nữa sắp trôi qua, thời gian còn lại mọi người tán gẫu, có người tắm nhanh, có người ăn khuya, có người đọc sách…

Bốn cô gái phòng 528 đang nói chuyện, đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng hét “Cháy rồi, cháy rồi”.

Mở cửa ra, phát hiện ngoài hành lang rất ầm ĩ. Có người đang gọi, có người chạy trốn. Các cô lập tức nhập vào dòng người, chạy về phía cầu thang.

Trên cầu thang đã tràn đầy người. Tầng trên người không ngừng chạy xuống. Mọi người cùng nhau chen lấn chạy xuống lầu.

Hinh Vũ gần chạy xuống đến đầu cầu thang, đột nhiên nhớ tới cái gì, lại quay đầu chạy lên lầu.

Nhược Thanh gọi cô, “Cậu làm gì?”

“Cậu xuống trước đi, tớ lên lấy đồ, sẽ xuống ngay.” Hinh Vũ chạy về phòng, cầm lấy bình nhỏ đầu giường, lại xoay người chạy ra ngoài.

Trong không khí khói càng ngày càng dày đặc. Mọi người càng hoảng sợ.

Hinh Vũ theo dòng người đi xuống. Xuống hơn nửa đường, đột nhiên phía trước có người ngã sấp xuống. Cô muốn thu chân lại, thế nhưng cô đã không thể làm theo ý mình.

Người phía sau chen chúc lấn xuống. Hinh Vũ đứng không vững, người ngã sấp về phía trước. Trong hoảng loạn, cánh tay trái đập vào lan can cầu thang, một cơn đau buốt ập đến.

Người phía sau cô chen lấn lên. Trong lúc hỗn loạn có người kéo quần áo cô, có người nắm tóc cô. Hinh Vũ cảm giác da đầu mình như bị kéo xuống, đau đến nước mắt lập tức chảy ra.
« Chương TrướcChương Tiếp »