Chương 7

Thượng Đông công tác ở hội học sinh. Bởi vì muốn giúp đỡ chuẩn bị thi đấu, ăn cơm tối xong, cậu ta sớm đi nhà năm tầng phía tây.

Lúc Mạnh Phi, Triết Bình cùng Văn Kiệt ba người đến đấy, phòng học xếp theo hình bậc thang đã đông hơn nửa. Bọn họ đứng sau tìm chỗ ngồi để ngồi, để lại cho Thượng Động một chỗ.

Thượng Đông lúc này đang đứng phía trước trên bục giảng cùng hai sinh viên mới nói chuyện. Mọi người trên mặt đều có vẻ lo lắng. Sau đó một nam sinh trong đó đi xuống bục giảng, liên tục tìm mấy người, vội vàng bảo đi lấy cái gì đấy. Phần lớn mọi người nói chuyện với hắn đều lắc đầu khoát tay. Nam sinh kia vẻ mặt đầy thất vọng.

Thời gian trận đấu đã tới gần, cửa ra vào không ngừng có người tiến vào. Bốn vị nữ sinh phòng 703 đến đúng lúc này. Chỉ là vừa vào tới cửa đã bị lớp trưởng ngăn lại.

"Mạc Tông Minh đột nhiên bị bệnh, không đến được"

"Thật vậy à?"Giai Tuệ không thể tin nổi.

"Trời ạ" Nhược Thanh đồng thời lên tiếng.

"Vậy phải làm sao bây giờ?" Hinh Vũ lo lắng hỏi

"Các ngươi có ai có thể lên thi đấu?" Lớp trưởng vẻ mặt mong chờ hỏi

Nhược Thanh, Thu Hồng cùng Giai Tuệ đều không lên tiếng.

Chỉ có Hinh Vũ hỏi:"Không có người khác có thể lên thi đấu sao?"

"Tớ vừa mới hỏi rồi, không ai chịu lên thi"Lớp trưởng nói. Vừa rồi hắn hỏi nam sinh lớp. Kết quả là Trương Tam đẩy Lý Tứ, Lý Tứ đẩy Vương Ngũ, không ai đáp ứng. Kì thật, nếu nam sinh mà bắt đầu nhăn nhó... so với nữ sinh tuyệt đối là muốn chết.

"Tìm không có người thì sẽ như thế nào?"

"Vậy khoa chúng ta chỉ có hai người đấu với khoa bọn họ ba người" Lớp trưởng chính là một trong hai người đó.

"Nếu không tớ lên vậy" Hinh Vũ nhìn lớp trưởng gấp đến trắng mặt xung phong nhận việc. Hơn nữa, khoa bọn họ hai người thì còn bộ dáng gì nữa?

"Thật tốt quá. Cảm ơn cậu" Lớp trưởng thở phào một cái. Mặc kệ Nhậm Hinh Vũ có thể trả lời được mấy đề, có nguời ngồi ở chỗ kia là tốt rồi.

Phía trước phòng học một trái một phải để hai cái bàn học cách xa đối lập nhau. Sau mỗi bàn lớn có ba cái ghế, ba vị tuyển thủ chuẩn bị.

Thời gian trận đấu đã đến. Hinh Vũ liền theo lớp trưởng trực tiếp ngồi xuống cái bàn học bên phải. Nhược Thanh, Thu Hồng cùng Giai Tuệ đi đến trong phòng học.

Lúc này, toàn bộ phòng 201 đã đầy người. Sinh viên mới của học viện đều đến rồi. Lớn hơn đến phần lớn là sư huynh. Bọn họ đương nhiên là tới xem sư muội.

Thượng Đông đến sau gia nhập với Mạnh Phi, Triết Bình cùng Văn Kiệt.

Triết Bình hỏi:"Vừa rồi làm sao vậy?"

Thượng Đông đáp:"Khoa chúng ta có một tuyển thủ đột nhiên bị bệnh. May mắn Nhậm Hinh Vũ nguyện ý giúp đỡ đội"

Mạnh Phi nhìn xem nữ sinh vừa ngồi trên bàn thi đấu. Hóa ra là cô ấy. Cuối tuần trước tại cửa hàng suýt nữa va vào nữ sinh kia.

Trong đầu không khỏi hiện lên tình cảnh ngày hôm đó: hai người vừa thấy mặt, anh nhìn thấy một đôi mắt to cực kỳ xinh đẹp. Vô cùng thanh tịnh sáng ngời, ánh mắt tinh khiết như nước, tràn ngập linh hồn. Lúc ấy, cô ấy nhìn mình, tựa như có một thoáng hoảng hốt. Mạnh Phi biết rõ chính mình đối với con gái gặp lần đầu tiên có ảnh hưởng thế nào. Cũng quen các cô tìm hiểu về anh sau khi nhìn thấy. Cả hai anh đều đã tập thành thói quen.

Không nghĩ tới, một giây sau đồ vật trên tay cô ấy rầm rầm rơi đầy mặt đất. Nhìn đồ vật rơi lả tả trên mặt đất, Mạnh Phi biết rõ nàng là sư muội mới tới khoa. Anh muốn ngồi xổm xuống giúp cô nhặt, thế nhưng mà... anh chỉ đứng nơi đó đợi cô.

Lúc cô ngẩng đầu, thần sắc có chút bối rối, trên mặt có chút ửng đỏ nhàn nhạt. Hấp dẫn anh nhưng hai đầu lông mày cô có gì đó. Cụ thể không thể giải thích, dù sao cũng là không giống người thường.

Hóa ra, cô ấy tên là Hinh Vũ. Tạm thời như vậy lên đài, tinh thần can đảm có thể khen ngợi.

Học viện cực kỳ coi trọng thi đấu, viện trưởng bí thư đều theo dõi trận đấu. Trước trận đấu Chung viện trưởng nói chuyện. Ông hoan nghênh sinh viên đại học năm nhất, hi vọng lần này thi đấu có thể làm cho mọi người nhanh thay đổi để thích ứng với cuộc sống đại học. Đồng thời động viên mọi người ghi nhớ trong lòng khẩu hiệu của trường "Đoàn kết, cầu thực, nghiêm cẩn, tiến thủ", tiến thêm một bước đề cao nhân văn dày công tu dưỡng, vì tương lai trở thành kiến trúc sư kiệt xuất, kỹ sư gầy dựng nền móng kiên cố.

Sau đó trận đấu bắt đầu. Quy tắc thi đấu giống như đấu vòng loại bán kết. Kể cả trả lời câu hỏi cũng có hai bước. Phân ra cần phải trả lời cá nhân và trả lời theo tập thể. Trả lời được thì đạt điểm. Trả lời sai sẽ bị trừ điểm.

Vì thời gian trả lời câu hỏi hạn chế nên tiết tấu toàn bộ trận đấu rất nhanh, từ đầu tới cuối khẩn trương sôi nổi. Vì hai bên điểm số sát nhau nên mọi người lúc đó vô cùng hồi hộp.