Chương 60

Anh tự hỏi từ trước tới giờ tâm trạng anh luôn bình tĩnh, chuyện của người khác cũng không thể ảnh hưởng đến anh. Thế nhưng bắt đầu từ khi nào, tâm trạng của anh lên xuống theo cô? Hơn nữa, hoàn toàn không thể kiểm soát được.

Đúng, anh đã thích cô đến mức không có thuốc chữa. Nhưng mà Thượng Đông thích cô như vậy. Sớm muộn cũng sẽ công khai theo đuổi cô? Chắc là vào mùa hè này?

Hinh Vũ nghe thấy Thu Hồng nhỏ giọng hỏi Mạnh Phi,"Sao anh lại không ăn?"

Anh nhẹ nhàng trả lời, "Anh ăn xong rồi."

Thoạt nhìn anh cô đơn buồn bã, so với lúc trước tưởng như hai người khác nhau. Trong lòng Hinh Vũ đau nhói.

Cô chú ý thấy anh nhẹ nhàng thay đổi tư thế ngồi, hơn nữa hai tay đều để dưới bàn. Đột nhiên ý thức được anh đang mát xa chân mình. Ngồi lâu sẽ khiến máu ở chân không thể lưu thông. Người bình thường ngồi lâu chân sẽ bị tê. Hai chân anh máu tuần hoàn kém, phần còn lại của chân bị cụt lại càng kém. Ngồi lâu rồi, chân trái cùng phần còn lại của chân bị cụt sưng lên, đau đớn không chịu nổi. Không thể đi đường. Cho nên anh mới mát xa thả lỏng.

Đột nhiên nghĩ tới, có phải vì vậy mà anh không đến ngồi bên cạnh cô? Trong lòng càng không khỏi đau xót.

Trầm tư một lúc, cô lên tiếng nói với mọi người:"Em hoan nghênh mọi người đến Quảng Châu chơi. Đến Quảng Châu thì gọi điện cho em."

Trên bàn mọi người hưởng ứng. Nhược Thanh và Giai Tuệ cùng nói hoan nghênh đến Lạc Dương, đến Hàng Châu.

Mạnh Phi vẫn ngồi yên, không biết nhìn gì trên bàn.

"Chúng ta đều đem số điện thoại cho nhau, ai đến chỗ ai thì người đó sẽ tiếp đãi." Hinh Vũ đề nghị.

Mọi người hưởng ứng. Vì vậy, tờ giấy nhỏ trên bàn truyền đi, tất cả mọi người đều viết số điện thoại nhà lên đó. Ngoại trừ Thu Hồng, cô nói nhà cô không có điện thoại.

Nét mặt Mạnh Phi vẫn không dịu lại. Hinh Vũ đau lòng lại không biết làm thế nào.

Lúc này, Giai Tuệ cùng Văn Kiệt đang nói về sách mình đang đọc. Giai Tuệ nói cô vừa mua tập thơ Địch Kim Sâm (Emily Dickinson)

Văn Kiệt hỏi:"Địch Kim Sâm là ai?"

GIai Tuệ đáp:"Cô ấy là nữ nhà thơ nổi tiếng nước Mỹ"

Hinh Vũ không nhịn nổi chen vào một câu :" Tớ rất thích Địch Kim Sâm."

"Vậy sao?" Giai Tuệ vui mừng như tìm được tri kỷ, lập tức đứng lên nói với cô...,"Tớ cũng thế."

"Cậu thích bài nào nhất?"

"《Chờ một giờ lâu lắm》. Cậu thì sao?"

"Tớ thích nhất 《trái tim chọn thế giới của nàng》." Hinh Vũ nói xong, liếc mắt nhìn Mạnh Phi thật nhanh, chính mình cũng không biết vì sao.

Anh nhìn mặt bàn, xuất thần suy nghĩ. Trên thực tế, thời gian còn lại của bữa ăn tối ngày đó, anh không mở miệng.

Hinh Vũ nghĩ nhất định là do chân anh không thoải mái. Thấy mọi người đều đã ăn xong, liền nói:"Hôm nay cảm ơn mọi người, chúng ta về thôi."

Sáng sớm ngày hôm sau, Mạnh Phi liền đi đến nhà sách Dụ Gia Sơn. Ở đó không có tập thơ của Địch Kim Sâm. Buổi chiều hết giờ học, anh liền đi đến nhà sách ngoại văn ở Ti Môn Khẩu. Thật may, ở đấy có.

Mua một quyển, gấp rút lật đến bài 《trái tim chọn thế giới của nàng》. Chăm chú xem thật lâu.

« Trái tim chọn thế giới của nàng

rồi đóng cửa

Xin đừng ai đến nữa

trong thế giới của nàng.

Kìa, cỗ xe ai đỗ lại ngoài sân?

Kìa, một đấng quân vương quỳ trên chiếu

Hỡi trái tim

sao mi cứ mãi lạnh lùng?

Tôi đã biết

giữa vương quốc bao la

nàng đã chọn một người

rồi đóng chặt trái tim mình

như đá. »

Trong lòng Mạnh Phi chấn động. Anh biết rõ linh hồn của anh đã tìm được người bạn. Là cô sao?

Sau sinh nhật Hinh Vũ, bốn người phòng 703 bắt đầu bận rộn vô cùng. Giữa tháng sáu có kỳ thi, cuối tháng phải nộp bài tập lớn.

Thứ bảy tuần thứ ba của tháng sáu, một ngày một đêm không thấy bóng dáng Thượng Đông. Hơn chín giờ tối, anh ta mới về phòng, vẻ mặt mệt mỏi và buồn rầu.

Mạnh Phi hỏi anh ta: “Làm sao vậy?”

“Hinh Vũ bị viêm ruột thừa cấp tính. Sáng sớm ngày mai sẽ phẫu thuật.”

“Cái gì?!” Giọng Mạnh Phi thay đổi.

“Tuần trước các cô ấy vừa mới thi xong, cuối tuần lại nộp bài tập lớn. Chắc do quá mệt mỏi. Buổi sáng ở lớp cô ấy bắt đầu đau bụng, về sau còn nôn. Tớ đưa cô ấy đến bệnh viện. Giữa trưa cô ấy bắt đầu sốt. Sau khi bệnh viện kiểm tra nói là trước tiên giữ lại theo dõi. Thế nhưng vẫn không đỡ. Buổi chiều bụng đau dữ dội, còn sốt rất cao. Vừa rồi bác sĩ quyết định, đêm nay tiếp tục giảm nhiệt hạ sốt, sáng sớm ngày mai phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa.”

Tim Mạnh Phi bắt đầu co rút đau đớn. Anh biết rõ viêm ruột thừa rất đau. Đã một ngày đêm, bây giờ anh mới biết cô bị viêm ruột thừa.

“Sáng ngày mai tớ sẽ đi bệnh viện. Phẫu thuật xong cô ấy sẽ nằm viện. Mỗi ngày bác sĩ sẽ tiêm thuốc cho cô ấy. Haizz, ngày kia chúng ta phải đi rồi.”

Hàng năm sinh viên năm ba khoa kiến trúc sẽ nghỉ hè trước hai tuần sau khi kết thúc tất cả các môn học, sau đó đi thực tập một tháng. Các sinh viên sẽ được chia nhiều nhóm lớn, đến những địa phương khác nhau. Năm nay, bọn họ có đợt thực tập, thứ hai bọn họ sẽ xuất phát. Thượng Đông và Mạnh Phi đều may mắn được tuyển chọn trong nhóm giáo sư Chung.