Chương 14

" Chú ý quan sát và so sánh, xem ở đâu đen nhất, ở đâu đen ít hơn..."

"Thông qua đường cong cùng kết hợp sáng tối, cho nhân vật sức mạnh và sức sống"

"Dùng bút phải buông lỏng, có hư có thực... Nắm chắc tiết tấu cùng biến hóa..."

Mạnh Phi nói không nhiều lắm, chỉ là những câu làm nổi bật nét chính, rất nhanh vẽ phác họa.

Hinh Vũ xem xét, sắc thái tươi sáng rõ nét, thứ tự phong phú, quan hệ hài hòa, vừa chân thật lại chặt chẽ cẩn thận. Vẻ mặt cùng hình dáng nhân vật cứ thế hiện lên, vô cùng sinh động. Hinh Vũ đối với anh phục sát đất. Anh đúng là người phi phàm.

"Cảm ơn. Em vẽ lại một lần nữa". Cô kích động, không chờ được ngày mai.

Mạnh Phi cầm dựa vào một bên gậy chống, gật đầu chào. Thượng Đông cũng vẫy tay hẹn gặp lại rồi cùng anh đi.

Trở lại phòng học chuyên ngành số 3, Mạnh Phi nắm bút nhưng không là cách nào vẽ tiếp. Anh liên tục nhớ lại tình cảnh vẽ tranh vừa rồi. Vẻ mặt Hinh Vũ giống như đại hạn chờ mưa, con mắt sáng ngời thông minh, để cho anh mấy lần suýt nữa thất thần. Anh chưa từng như vậy. Tại sao lại như thế?

Hinh Vũ đưa mắt nhìn bọn họ rời đi. Sau đó cô bắt đầu vẽ. Vừa vẽ vừa lĩnh hội lời nói của Mạnh Phi, đột nhiên có cảm giác cực kỳ, bút vẽ xuống lưu loát.

Nắm bắt được rồi vẽ tốt xong mang sang phòng học chuyên ngành số 3. Cô vô cùng hưng phấn, có thể cảm giác được sự tiến bộ của mình. Đương nhiên là không thể so với Mạnh Phi.

Thượng Đông nhìn, lại đưa cho Mạnh Phi xem. Hai người đều khẳng định nói:"Có tiến bộ rất lớn"

Hinh Vũ tươi cười rạng rỡ, nói lời cảm ơn không ngớt.

Cô đi rồi, Thượng Đông hỏi Mạnh Phi,"Cậu nói cô ấy rất có năng lực đúng không?"

Mạnh Phi gật đầu. Vừa mới hướng dẫn mà vẽ được như thế đúng là không tệ, quả thực là năng lực rất cao. Anh nói qua mấy lời, cô đã lĩnh ngộ và ứng dụng ngay lập tức. Cô gái này, quả thật không tầm thường.

Buổi tối ngày hôm sau, Thượng Đông đi đến phòng học chuyên ngành số 8, mang đến cho Hinh Vũ quyển sách - ngải trung tín đích 《 từ bi hồng nghiên cứu 》."Sách của Mạnh Phi, Cậu ấy nói quyển sách này có trợ giúp huấn luyện phác họa đối với em"

Hinh Vũ cảm ơn Thượng Đông. Muốn tự mình đi phòng học chuyên ngành số 3 cảm ơn Mạnh Phi. Thượng Đông nói:"Cậu ấy hôm nay không tới. Kỳ thực, cậu ấy nhiều khi vẽ ở phòng ngủ. Lúc nào cần mới tới phòng học chuyên ngành."

Hinh Vũ nghĩ nhất định là vì chân bị tổn thương chưa lành. Trong lòng tự dưng đau xót. Lại có chút thất vọng. Khó trách bình thường không nhìn thấy anh.

Cô hoa mắt hai ngày xem hết quyển sách.Trong sách có nhiều giảng giải kỹ năng vẽ tranh được đánh dấu bằng màu hồng, trong đó đối với huấn luyện phác họa cơ bản anh đưa ra "Tân thất pháp" : một, vị trí hợp lý; hai, tỷ lệ chính xác; ba, đen trắng rõ ràng; bốn, sắc thái tự nhiên; năm, chừng mực hài hòa; sáu, tính chất hiện hết; bảy, giống hệt như thật. Cái Thất pháp này theo kết cấu, tạo hình, sắc thái, thẩm mỹ cùng tinh thần bằng các phương diện khái quát hoàn chỉnh vẽ tốt một bức phác họa cơ bản trưng bày theo yêu cầu. Hinh Vũ có được lợi ích không nhỏ.

Vì vậy sau này, khi bắt đầu có vấn đề cô liền hướng các sư huynh phòng ngủ hữu nghị xin chỉ bảo.

Mỗi ngày đi ngang qua phòng học chuyên ngành số 3, theo thói quen đi đến liếc mắt nhìn bên trong. Ngày đó trông thấy Mạnh Phi ở bên trong, tim rõ ràng nhảy một cái. Mấy ngày nay cô vẫn muốn hỏi vẽ ký họa bút máy đây này.

Cô đi vào xin chỉ bảo.

Thượng Đông nhiệt tình chào đón. Nói cho cô biết:" Vừa mới bắt đầu vẽ đơn giản một chút. Vẽ được rõ ràng, có thể xem đường cong kết cấu là được"

Sau đó hỏi Mạnh Phi đang vẽ bản đồ bên cạnh:"Cậu nói đi?"

Mạnh Phi nói:"Không nên vẽ quá nhiều. Cố gắng đừng để ý thường xuyên, thời điểm vẽ đòi hỏi tự tin. Còn có, dùng tình cảm của em để vẽ."

Tuần sau, Hinh Vũ bị không gian tưởng tượng giày vò đến đau đầu. Trước kia học toán học cũng không tệ, hình học cũng xuất sắc. Nhưng xem ra bây giờ, không gian tưởng tượng rõ ràng không đủ. Hình lập thể cùng đồ thị hình chiếu thay đổi như thế nào cũng không nghĩ ra. Thượng Đông mỗi ngày đều ở phòng học chuyên ngành. Thế nhưng cô muốn đợi ngày nào đó Mạnh Phi ở đấy, có lẽ hướng hai người cùng một lúc hướng dẫn?

Cuối cùng, đã đợi được anh đến.

Cô đi vào phòng học chuyên ngành số 3. Thượng Đông chào đón, cô nói rõ ý định đến gặp. Thượng Đông lập tức giải thích khai thông cho cô.

Cô mấy lần liếc mắt nhìn Mạnh Phi. Ngoại trừ lúc mới vừa vào, anh gật đầu một cái, xem như chào hỏi, lại chăm chú vào vẽ tranh không ngẩng đầu.

Nhưng Thượng Đông thì vô cùng nhiệt tình, giải thích cẩn thận. Hinh Vũ tập trung tinh thần nghe anh ta nói, thỉnh thoảng gật đầu.

Thượng Đông nói, Hinh vũ chỗ hiểu chỗ không, quyết định trở về chính mình sẽ nghĩ thêm. Thật lòng nói cảm ơn, quay người trở về phòng chuyên ngành số 8. Trong lòng cô có chút tiếc nuối. Không biết Mạnh Phi có ý kiến hay gì? Thượng Đông nhiệt tình như thế, cô đương nhiên không tiện đi hỏi lại Mạnh Phi.