- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tháng Ngày Tươi Đẹp
- Chương 37
Tháng Ngày Tươi Đẹp
Chương 37
“Anh ——”
“Vốn không ai có gia đình hoàn hảo…” Đối mặt với ánh mắt lo lắng của cô, Chu Thời Dư chỉ hơi mỉm cười, ánh mắt anh dịu dàng như những vì sao trên bầu trời đêm.
“Nếu không có tổ ấm, thì tự mình xây.
”
“……”
Nhìn xe taxi đi khuất bóng, Chu Thời Dư nhắm mắt lại, sự mệt mỏi như núi bao trùm lấy cơ thể, trán nóng như lửa đốt nhưng toàn thân lại cảm thấy lạnh run.
Trở lại xe, anh lấy súng đo nhiệt độ thường dùng trong hộc đồ ra, súng kêu bíp bíp, anh nhìn trên màn hình hiện ra con số 40, mặt không cảm xúc anh ném nó lại vào hộc đựng đồ.
Không phải thần kinh rối loạn sinh ra ảo giác, mà chỉ là một cơn sốt đơn thuần.
Cũng may tối nay anh không làm gì thất thố trước mặt cô.
Cơn sốt cao làm anh mơ hồ nhớ lại một vài ký ức, Chu Thời Dư khởi động xe rời đi, dọc đường anh nhớ ra còn vài tiếng nữa là qua ngày mới, chính là ngày sinh nhật lần thứ 27 của Thịnh Tuệ.
Mà anh không chắc bọn họ còn gặp lại nhau hay không.
–
8 giờ rưỡi tối, xe taxi ngừng ở dưới nhà Thịnh Tuệ.
Căn hộ cô ở tầng 4 không có thang máy, cô gần đến cửa thì bất ngờ nhận được cuộc gọi của mẹ, bà vô cùng lo lắng thúc giục cô tới bệnh viện chăm sóc Hứa Ngôn Trạch.
“Cái thằng này ở trường bị thương thì không nói làm gì, đằng này nó phát sốt đến nỗi phải vào viện luôn.
”
Trong điện thoại Vu Tuyết Mai thở hồng hộc, giống như bà đang vội chạy nhanh: “Năm phút nữa mẹ sẽ lên chuyến bay sớm nhất để về, giờ con thay mẹ đến bệnh viên chăm em trai con trước đã, đừng để nó chạy lung tung.
“
“Giờ con qua, tầm mười phút nữa là tới bệnh viện.
Thịnh Tuệ xác nhận địa chỉ của bệnh viện, cô trấn an người mẹ đang lo lắng: “Sức khỏe của mẹ không được tốt, đừng quá lo lắng ạ.
”
“Con không làm mẹ sẽ không hiểu đâu.
” Tâm trí giờ Vu Tuyết Mai đều là đứa con trai đang bệnh, “Chỉ cần thấy con mình bị bệnh phải chịu đau đớn, người làm mẹ có ai mà không lo lắng.
”
Thịnh Tuệ nghe vậy thì há hốc mồm, cuối cùng cô chỉ yên lặng cúp điện thoại, trong cơn gió lạnh ôm chặt áo khoác mỏng manh, lại một lần nữa ra đường bắt taxi.
Sau khi liên lạc với giáo viên của Hứa Ngôn Trạch, Thịnh Tuệ sợ Tiêu Mính lo lắng cô về muộn nên gọi điện thoại bảo cô ấy đi ngủ trước đừng đợi mình.
“Trời tối rồi, cậu chú ý an toàn nhé.
” Tiêu Mính nghe thấy giọng cô không vui thì an ủi cô: “Thằng nhỏ bị sốt qua một đêm sẽ tốt hơn, mấy tiếng nữa là đến sinh nhật của cậu, cậu nên vui vẻ lên.
”
Thịnh Tuệ cười cười: “Tớ không sao, cậu nghỉ ngơi sớm đi.
”
“Được rồi, có việc gì thì cứ tìm tớ.
”
Cô chạy một mạch đến bệnh viện, đầu xuân thời tiết giao mùa nên phòng cấp cứu kín chỗ, Thịnh Tuệ nhìn quanh đám đông, cuối cùng cũng tìm thấy Hứa Ngôn Trạch và giáo viên phụ trách.
“Bác sĩ đã tới kiểm tra, chẩn đoán sốt cao là do nhiễm khuẩn, em ấy bây giờ mới được truyền dịch, áng chừng ba bốn tiếng nữa mới xong.
”
“Vâng, vất vả cho cô rồi.
”
Sau khi cảm ơn giáo viên, Thịnh Tuệ nhanh chóng ngồi xuống băng ghế bên cạnh Hứa Ngôn Trạch, sợ cậu bị lạnh nên cô cởϊ áσ khoác.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tháng Ngày Tươi Đẹp
- Chương 37