Chương 11

Nhưng hôm nay Đỗ Nhược Ngu nhận thấy có gì đó không ổn.

Khi đến phòng trà, anh tình cờ gặp được đồng nghiệp, vốn là một cười cười trò chuyện bình thường, nhưng có vài người lại có cảm giác như vừa nhìn thấy ma.

Cho dù anh chỉ tùy tiện vỗ nhẹ vào người đang quay lưng về phía mình, người đó đột nhiên nhảy dựng lên, quay người lại hét lên: “Sư tổng!”

Đỗ Nhược Ngu: “……”

Người nọ quay lại thấy rõ là Đỗ Nhược Ngu, còn mê mang, nói: “Tôi tưởng là tổng giám đốc.”

Anh đưa lưng về phía tôi còn chưa nhìn được gì, sao lại biết là tổng giám đốc tới?

Đồng nghiệp xoa xoa mũi, tự nhủ: “Có phải mình bị viêm mũi không?”

…… Anh hỏi tôi tôi cũng không biết đâu.

Sư Diệc Quang vẫn cư xử như thường lệ trong công ty, đôi khi Đỗ Nhược Ngu cảm thấy giám đốc là ảnh đế phải không.

Nhưng Sư tổng sắp phải đi công tác, có rất nhiều việc phải thu xếp.

Đỗ Nhược Ngu đang thực hiện một dự án giới thiệu IP ở nước ngoài Nhật Bản cho tập đoàn Lễ Anh, bởi vì đây là dự án hợp tác quốc tế nên mọi người từ trên xuống dưới đều rất coi trọng nó, việc đầu tư vào trang web video cũng là để đặt nền móng cho dự án này.

Sư Diệc Quang đã lên kế hoạch hành trình từ rất sớm và sẽ đưa giám đốc bộ phận xúc tiến kiêm trợ lý Hàn Dung đến Nhật Bản trong tháng này.

Đây là việc họ đã quyết định từ trước khi kết hôn, quả nhiên đến buổi chiều, Sư Diệc Quang tuyên bố sẽ đến Nhật Bản.

Dựa theo ngày thường, Đỗ Nhược Ngu chắc chắn sẽ rất cao hứng, tuy rằng sẽ được phân công công tác, nhưng hoàng đế không có ở đây, thái giám cũng tiêu dao, a phi, không đúng, dù sao thì không ai quản làm việc cũng nhẹ nhàng hơn.

Nhưng lần này tình huống có chút đặc biệt, bọn họ vừa mới kết hôn, không những chưa hưởng tuần trăng mật mà chồng còn đưa cô trợ lý xinh đẹp của mình ra nước ngoài, để anh một mình phòng không gối chiếc.

Đỗ Nhược Ngu cũng không phàn nàn, anh vẫn chưa quen với biệt thự của Sư Diệc Quang, hai ngày nay anh chỉ ra vào vài căn phòng, thậm chí còn không ra ban công.

Đỗ Nhược Ngu buổi tối tìm cơ hội hỏi Sư Diệc Quang: “Sư tổng, anh không ở mấy ngày nay…… không thì tôi về nhà ở nhé.”

Sư Diệc Quang lập tức phủ quyết: “Không chuẩn.”

Anh ta bổ sung nói: “Ai lại mới vừa kết hôn liền chạy về nhà, sẽ bị người khác hoài nghi.”

Vậy mới vừa kết hôn liền xuất ngoại thì sẽ không bị hoài nghi?

Sư Diệc Quang thấy Đỗ Nhược Ngu do do dự dự, tựa hồ có điều gì muốn nói, nheo mắt nhìn anh: “Có nói cái gì nói thẳng.”

Đỗ Nhược Ngu hỏi: “Tôi vẫn luôn muốn hỏi, diễn kịch kết hôn…… Là diễn cho ai xem?”

Sư Diệc Quang trầm mặc một lúc, sau đó mới hàm hồ nói: “Chủ yếu là mẹ tôi với chú.”

Quả nhiên có liên quan đến Sư Duệ.

Cha Sư Diệc Quang là lão chủ tịch, di sản để lại khẳng định liên quan tới công ty, mà Sư Duệ hiện tại là chủ tịch, khẳng định sẽ có xung đột lợi ích.

Đỗ Nhược Ngu nháy mắt não bổ một tuồng miêu vương tranh đấu.

“Tuy rằng không ít người biết chúng ta kết hôn, nhưng người biết chúng ta kết hôn giả chỉ có cậu tôi cùng luật sư Lâm ba người, dù sao cậu không cần lòi là được.”

Đỗ Nhược Ngu gật đầu: “Vâng Sư tổng, tin tưởng vào sự chuyên nghiệp của tôi.”

Nghe anh nói xong, Sư Diệc Quang khó hiểu nhìn anh: “Cậu cũng không phải diễn viên, có tư chất nghề nghiệp gì?”

Đỗ Nhược Ngu đúng lý hợp tình nghĩ rằng thư ký đương thời có thể trèo núi đao, rơi xuống biển lửa, cho nên chỉ diễn xuất thôi thì có là gì.

“Đi thôi.”

Đỗ Nhược Ngu còn đang chửi thầm, nghe thấy Sư Diệc Quang đột nhiên nói một câu như vậy, không rõ là có ý tứ gì.

Sư Diệc Quang thản nhiên nói: “Vào phòng tôi ngủ.”

Đỗ Nhược Ngu: “……”

Chắc để diễn cho thật, bọn họ phải đóng vai một đôi chồng chồng, Sư Diệc Quang không cho anh về phòng mình, hơn nữa hoàn toàn vượt qua trở ngại Đỗ Nhược Ngu sẽ đi WC, chắc là cảm thấy người Đỗ Nhược Ngu mát mát lạnh lạnh rất thoải mái, khi ngủ liền chuyển thành ôm lấy anh.

Kỳ thật dù sao mọi người đều là đàn ông, giường lớn như vậy, ngủ cùng nhau cũng không có gì.

Nhưng bởi vì mọi người đều là đàn ông, buổi sáng đều sẽ gặp phải cùng loại tình huống.

Đỗ Nhược Ngu tỉnh sớm, che che giấu giấu thì thôi, nhưng tổng tài cạnh anh thoải mái hào phóng ngủ nướng, chăn xốc qua một bên, nằm trên giường thành môt chữ đại.

大……

Không đúng, là chữ mộc.



i hí hí hí hí

Đỗ Nhược Ngu nhìn chiếc quần pyjama của Sư Diệc Quang bị đỉnh ra một cái lều trại, đỏ mặt bất lực che mắt lại, anh cố gắng xây dựng lại hình tượng tổng tài cao lãnh của Sư Diệc Quang trong lòng nhưng lại luôn bị phân tâm.

Đáng giận, tổng tài đều lớn vậy sao.

***

Sư Diệc Quang vẫn ra nước ngoài bàn chuyện làm ăn, rõ ràng là dẫn theo một nhóm người, nhưng trong mắt các thư ký cao tầng, dường như chỉ mang theo một mình Hàn Dung.

Tổng giám đốc và cô trợ lý xinh đẹp cùng nhau đi Nhật Bản, ánh đèn neon ở Tokyo, kabuki ở Osaka, ánh nắng ở Okinawa và cuối cùng là bồn tắm lộ thiên cánh hoa anh đào rung rinh, làn sương trắng cuồn cuộn, t,ắm chung….

Sóng não cẩu huyết của các đồng nghiệp cũng truyền tới Đỗ Nhược Ngu.

Dậy đi, đã tháng sáu rồi, hoa anh đào đâu ra, bọn họ nên viết truyện cùng Đỗ Dĩnh Dĩnh để xả trí tưởng tượng dư thừa của mình đi.

Đỗ Nhược Ngu mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm máy tính, làm việc của mình.

Mặc kệ thế nào, lãnh đạo không ở đây vẫn vui vẻ, giữa trưa có thể chậm rãi đi ăn ở chỗ xa cũng đồng nghiệp, không phải sợ nhớ thương sẽ bị giám đốc triệu hoán.

Buổi tối trở về sống một mình cảm giác tốt hơn anh tưởng tượng, Đỗ Nhược Ngu đương nhiên về phòng mình ngủ, anh cảm thấy trong căn phòng lớn của Sư Diệc Quang có một gánh nặng nặng nề.

Chỉ là anh mới rảnh rỗi được hai ngày thì có người tới quan tâm anh.

Bà Sư cảm thấy Đỗ Nhược Ngu mới vừa tân hôn, còn chưa hưởng tuần trăng mật, chồng đã không ở bên cạnh thật sự là quá kỳ cục, sợ anh tịch mịch, nên tự động gọi Đỗ Nhược Ngu ra ăn cơm.

Đỗ Nhược Ngu trên mặt cười tủm tỉm cảm kích, trong lòng kêu khổ không ngừng, thật vất vả không cần hầu hạ tổng tài, còn phải hầu hạ mẹ tổng tài.

Bà Sư còn dẫn theo bạn đời của chú Sư Diệc Quang, nói là bọn họ đều là chồng, có thể truyền thụ kinh ngiệm cho Đỗ Nhược Ngu.

Cho nên không chỉ phải hầu hạ mẹ tổng tài, còn phải hầu hạ phu nhân chủ tịch.

Bạn đời Sư Duệ tên Tô Khê Nhiên, tên này quá văn nghệ, nhưng tên như người, Tô Khê Nhiên rất có phong độ, lúc còn trẻ chắc chắn rất tươi sáng đẹp trai, hiện tại lớn tuổi cũng là một chú đẹp trai.

Bác ấy rất dịu dàng, nụ cười như gió xuân, nói chuyện chậm rãi, giọng điệu nhẹ nhàng.

Trong lúc cùng nhau dùng bữa, bác nói với Đỗ Nhược Vũ, hai người đàn ông ở bên nhau kỳ thực cũng giống như những cặp đôi bình thường, ngọt ngào cũng sẽ cãi nhau.

Đỗ Nhược Ngu hoàn toàn không tưởng tượng được Tô Khê Nhiên ôn nhu với chủ tịch nghiêm túc cãi nhau là bộ dáng gì, anh cũng cảm thấy mình sẽ không cãi nhau với Sư Diệc Quang.

Cãi nhau với sếp là bị đuổi việc, chuyện như vậy sao có thể xảy ra được?

Nhưng Đỗ Nhược Ngu cũng không ngu ngốc phản bác hai người, anh cẩn thận ăn cơm, ai ngờ bà Sư nói một câu: “Tiểu Ngu, có phải thằng nhóc Sư Diệc Quang hung dữ với con không?”

Tim Đỗ Nhược Ngu mém nhảy ra ngoài, bác? Không phải, mẹ chồng? Cũng không phải ——mẹ tổng tài sao lại nói lời này, chẳng lẽ bị phát hiện sao?

Kết quả bà Sư lại trấn an anh: “Con quá câu nệ, ở chỗ này chúng ta đều là người một nhà, đều là con dâu Sư gia, đừng lo lắng như vậy.”

Đỗ Nhược Ngu sửng sốt, lúc này mới ý thức nhóm ba người bọn họ, có thể nói là đại sư thái thái, trung Sư thái thái cùng Tiểu Sư thái thái……

Tại sao lại là vợ? Thật là làm người hít thở không thông.

May mà Tô Khê Nhiên lên tiếng: “Chị dâu, này cũng không đúng, tôi với Tiểu Ngu đều là con rể Sư gia, chỉ có chị là con dâu.” Bác nói xong, nhìn Đỗ Nhược Ngu cười cười.

Đỗ Nhược Ngu lập tức hảo cảm sâu hơn với bạn đời của chủ tịch.

Ai ngờ bà Sư lại tới một câu: “Có con sớm chút thì tốt, có con mới là gia đình hoàn chỉnh.” Bà Sư hứng thú bừng bừng nhìn Đỗ Nhược Ngu, hỏi, “Tiểu Ngu, hai con có quyết định này không? Mẹ có quen chuyên gia y học rất đáng tin cậy.”

“Khụ khụ khụ!” Đỗ Nhược Ngu thế mới biết, nhân loại thật sự có thể bị nước miếng của mình làm sặc chết.

Bọn họ mới kết hôn không đến một tháng…… Đời sau gì đó, có hơi sớm rồi đó?

Hơn nữa kỹ thuật sinh con cho đồng tính, Đỗ Nhược Ngu chỉ nghe nói qua, phải cải tạo gien với tạo phôi thai cực kì phức tạp, giá cả cực kì đắt đỏ, phải được thực hiện bởi các cơ quan chuyên môn, anh cũng không biết cụ thể thế nào.

Quan trọng nhất chính là bọn họ kết hôn là giả mà, bác ơi, a không mẹ chồng!

Tô Khê Nhiên cười như hoa nở, nói: “Chị dâu, chị dọa Tiểu Ngu rồi, em ấy ngượng ngùng.”

Bà Sư cũng không gấp như vậy, chỉ thuận miệng đề cập một chút, thấy Đỗ Nhược Ngu mặt đỏ như trái cà chua thì không nhiều lời nữa.

Bữa cơm này thật gian nan, vất vả vượt qua, Đỗ Nhược Ngu cho rằng không có việc gì, kết quả lúc đến công ty, đột nhiên nhận được thông báo gấp, chủ tịch muốn tới công ty.

Chủ tịch Sư Duệ không phải lúc nào cũng ở công ty, ông ấy nắm giữ cổ phần quan trọng của công ty nhưng mọi việc thường đều do Sư Diệc Quang làm.

Lần này Sư Diệc Quang không ở đây, Sư Duệ tới công ty, trực tiếp chỉ tên muốn gặp Đỗ Nhược Ngu.

Đỗ Nhược Ngu nhớ trước khi Sư Diệc Quang đi công tác nói, diễn hôn nhân chủ yếu cho hai người xem, một người là bà Sư, một người khác chính là Sư Duệ.

Đỗ Nhược Ngu thở dài trong lòng.

Đây là trưởng bối Sư gia nhân lúc Sư Diệc Quang không ở đây, đặc biệt tới kiểm tra khả năng diễn xuất của anh

------oOo------