Đôi mắt sau ống kính của Hàn Tụng bình tĩnh nhìn Ngưỡng Tuyết Phong. Ngưỡng Tuyết Phong nhíu chặt lông mày, nhưng vẫn nở nụ cười ấm áp như trước, thay đổi hay không, đều khiến Hàn Tụng nhìn ra hai chữ: số mệnh.
Dường như mọi thứ đã được định sẵn.
Bọn họ biết nhau từ rất nhỏ. Vào khoảng thời gian mà rạp chiếu phim còn rất khan hiếm, họ đã có điều kiện và cũng thích dành thời gian đến các rạp chiếu phim thưởng thức những bộ phim hay từ khắp nơi trên thế giới.
Cũng vào lúc đó, sở thích của hai người đã được định sẵn sẽ hướng theo hai hướng hoàn toàn khác nhau.
Ngưỡng Tuyết Phong nhìn trúng cách quay phim, cách diễn, cách phối âm và các phương diện nghệ thuật khác của điện ảnh. Hàn Tụng thì thích xem tạp chí điện ảnh, muốn hiểu được hoạt động của vốn và tình hình lãi lỗ đằng sau ngành điện ảnh hơn. Nghệ thuật điện ảnh- truyền hình và kinh doanh điện ảnh- truyền hình đầy rẫy bấp bênh, việc họ đầu tư và bước vào lĩnh vực điện ảnh và truyền hình theo hai cách khác nhau đã được xác định từ sớm.
Cho nên số mệnh của Ngưỡng Tuyết Phong là gặp phải Khương Xuy Vũ, bởi vì số mệnh, anh cũng vĩnh viễn không trốn thoát khỏi sự ảnh hưởng của Khương Xuy Vũ.
Hàn Tụng hít một hơi thật sâu, hỏi: “Cậu có thể bảo đảm làm như vậy cậu sẽ không có suy nghĩ khác sao?”
Ngưỡng Tuyết Phong cười đến rất thản nhiên: “Dù tôi có có suy nghĩ gì khác hay không, đều không ảnh hưởng đến sự thực khách quan.”
“Tôi hiểu rồi.” Hàn Tụng gật đầu, đứng lên đi ra ngoài: “Chúng ta không đủ khả năng chi trả khoản thù lao 20 triệu tệ cho Khương Xuy Vũ, cho nên cậu nghĩ biện pháp giải quyết với bên kia đi. Ngoài ra, giám đốc marketing được thuê với mức lương cao kia cuối cùng cũng có ích rồi...”
Lúc Ngưỡng Tuyết Phong gặp lại Khương Xuy Vũ ở phòng cà phê, Chung Gia Văn với tư cách là người đại diện cũng ở đó, dáng vẻ như đang xử lý công việc.
Khương Xuy Vũ một tay dựa vào bàn đỡ trán , tay kia của Khương Xuy Vũ uể oải lật tập kịch bản mà Chung Gia Văn lấy từ tay Ngưỡng Tuyết Phong đưa cho cậu, cũng chẳng đọc được bao nhiêu chữ trước mặt vì toàn bộ sự tập trung của cậu dồn vào đôi tai rồi.
Chung Gia Văn đang nói chuyện phiếm với Ngưỡng Tuyết Phong, mừng rỡ cảm thán: “Thật không nghĩ tới anh cũng sẽ rời khỏi đoàn phim!”
Vì chuyện Ngưỡng Tuyết Phong rời khỏi đoàn phim mà Chung Gia Văn rất vui, từ sau khi nhận được điện thoại, cười đến bây giờ vẫn chưa mở mắt. Hiện giờ nhìn thấy Ngưỡng Tuyết Phong liền cảm thấy sao mà thân thiết thế. Cứ như người có tình nghĩa bốn năm bạn học cùng lớp với Ngưỡng Tuyết Phong là anh ta vậy.
Ở trong mắt Chung Gia Văn chuyện Khương Xuy Vũ rút khỏi đoàn phim đã thành chuyện không còn cách nào cứu vãn. Mà chuyện sau đó phải ứng phó với sự công kích của dư luận cũng ở trong dự liệu. Vì thế, công ty mở không ít hội nghị, bộ phận quan hệ công chúng thậm chí còn cảnh giác hơn. Một mặt quản lý trước các tài khoản truyền thông và marketing, mặt khác theo dõi chặt chẽ dư luận trên mạng. Mặc dù vậy, mấy quản lý và nhân viên quan hệ công chúng vẫn bị hói sau một đêm.
Nhưng việc rút lui của một diễn viên chính khác trong "Đại phú ông" đã thay đổi hoàn toàn thế bị động của Khương Xuy Vũ.
Nếu chỉ có một mình Khương Xuy Vũ rời khỏi đoàn phim, lại không thể đưa ra được bằng chứng bị ức hϊếp hay xem thường thì có thể bị tố là kiêu ngạo, ác ý đòi hỏi lương cao hay các loại vu khống khác, cậu đều không thể phản bác.
Nhưng Ngưỡng Tuyết Phong cũng rời khỏi đoàn phim, hai người này từ trước đến nay đều có danh tiếng rất tốt, chưa từng có tin đồn nào về thái độ kiêu căng. Các đạo diễn và diễn viên từng làm việc với họ đều hết lời khen ngợi họ. Vậy tại sao họ lại lần lượt rút khỏi đoàn phim "Đại phú ông"? Lẽ nào “Đại phú ông” trong sạch sao? Phải chăng đoàn phim này có phép thuật, hai con người đã từng tận tâm, yêu nghề bỗng nhiên làm loạn lên? Một người là ngoài ý muốn, chẳng lẽ hai người cũng như vậy?
Chung Gia Văn có lòng tin chỉ cần nắm chắc điểm này thì trong trận chiến dư luận sắp tới với đoàn phim "Đại phú ông", ít nhất họ sẽ không bất lực mà nhìn đối phương làm mất uy tín của Khương Xuy Vũ.
Đương nhiên, nếu đoàn làm phim “Đại phú ông” bên kia bằng lòng giữ hòa khí, cứ nhẹ nhàng cắt đứt thì Chung Gia Văn cầu còn không được.
Đối với mộng đẹp nhẹ nhàng cắt đứt của Chung Gia Văn, Ngưỡng Tuyết Phong chỉ mỉm cười, từ chối cho ý kiến.
Người của đoàn làm phim kia đa số đều không sai, nhưng bọn họ lại không có tiếng nói.
Chung Gia Văn còn sợ Ngưỡng Tuyết Phong đổi ý, nên thăm dò hỏi: “Giám đốc Ngưỡng, tôi nghe nói anh lấy được kịch bản độc quyền của “Đại phú ông” mùa thứ hai cũng không dễ dàng, cứ như vậy thật là đáng tiếc.”
“Đúng là hơi đáng tiếc.” Ngưỡng Tuyết Phong cười tủm tỉm liếc mắt nhìn Khương Xuy Vũ đang ra vẻ chuyện không liên quan đến mình: “Nhưng trước tiên tôi bị lỗ vì việc phát sóng độc quyền, Khương Xuy Vũ vừa đi thì chắc chắn sẽ bị lỗ vốn. Lỗ vốn thì thôi, nhưng e rằng còn không gây được tiếng vang, tôi ở lại vì quyền phát sóng độc quyền thật ra chẳng còn ý nghĩa gì.”
Chung Gia Văn hứng thú: “Có thể tiện nói cụ thể một chút được không?”
“Cũng chẳng có gì không tiện.” Ngưỡng Tuyết Phong thản nhiên nói: ““Đại phú ông” mùa thứ hai được phát sóng độc quyền ở Truyền thông Nhiệt Phong là chế độ chia nhỏ hạch toán, sau khi khấu trừ 10% chi phí hoạt động của chúng tôi, những thu nhập còn lại, số tiền nạp tiền thành viên, doanh thu từ quảng cáo, vân vân đều là của “Đại phú ông”.”
Chung Gia Văn có chút kinh ngạc, thế này về cơ bản chẳng khác nào một bên kiếm thêm một bên thua lỗ!
Nhưng nghĩ lại, tuy rằng Truyền thông Nhiệt Phong hi sinh rất lớn, bên sản xuất “Đại phú ông” bên kia cũng chưa chắc đã thu được lợi nhuận. Số lượng người dùng của Truyền thông Nhiệt Phong vẫn quá nhỏ, cho dù được chia toàn bộ số tiền này thì bọn họ có thể kiếm được lợi nhuận bao nhiêu đâu? Nếu đổi thành một trang phim ảnh lớn hơn thì với nhiệt độ của mùa đầu tiên, miễn là mùa thứ hai không quá khó coi, về cơ bản là có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Cọc làm ăn này thực ra đối với hai bên mà nói đều là thua thiệt.
Truyền thông Nhiệt Phong còn dễ lý giải, ít nhất còn có thể tạo ra tiếng vang, hấp dẫn các khách hàng mới, mỗi khách hàng mới đều là một nguồn tiền tiềm năng, nếu lợi dụng tốt là có thể lấy lại vốn. Nhưng bên nhà sản xuất của “Đại phú ông” cũng chính là công ty điện ảnh và truyền hình Nguyên Hòa rốt cuộc có tính toán gì?
Trước đây từng nghe nói Ngưỡng Tuyết Phong đã nói chuyện với chủ tịch Lý Đỉnh của Bất động sản Nguyên Hòa, cho dù cuộc thảo luận có là gì, cũng sẽ không khiến cho Lý Đỉnh quyết định kinh doanh lỗ vốn, đúng không?
Nghi ngờ của Chung Gia Văn được viết rõ ràng ở trên mặt.
Ngưỡng Tuyết Phong cười nói: “Cũng là do may mắn, công ty điện ảnh và truyền hình Nguyên Hòa bên kia dù tôi ra điều kiện thế nào bọn họ cũng không bị lay động, rơi vào đường cùng tôi không thể làm gì khác hơn là tìm chủ tịch Lý Đỉnh của công ty chính, tôi biết được một tâm bệnh của ông ta.”
“Là gì?” Cả người Chung Gia Văn nghiêng về phía trước, rất có hứng thú hóng chuyện.
Bàn tay đang giả vờ lật kịch bản của Khương Xuy Vũ cũng dừng lại, đôi tai khẽ nhúc nhích.
Ngưỡng Tuyết Phong dường như đang muốn giải thích cho người nào đó nghe, nói cực kỳ rõ ràng sáng: “Hai năm trước, Lý Đỉnh đã đưa ra quyết định mua một mảnh đất lớn ở một thành phố cấp 4 đang phát triển nhanh vì nghe nói chính quyền địa phương sẽ di dời trung tâm kinh tế trọng điểm về đó. Đến lúc đó giao thông và các cơ sở hạ tầng khác sẽ hoàn thiện, giá đất sẽ tăng gấp đôi. Nhưng trên thực tế, lần đó ông ta đã bị một đối thủ lừa rồi hiểu sai một số nội dung. Tuy mảnh đất đó được đầu tư phát triển nhiều,nhưng giá trị phát triển không lớn, bị đình trệ từ đó đến nay.”
Khương Xuy Vũ ngơ ngẩn vài giây, mơ hồ cảm thấy quen thuộc.
Chung Gia Văn gật đầu không ngừng: “Tôi cũng có ấn tượng, lúc ấy có không ít báo chí đưa tin, nói ông ta đã già rồi, ánh mắt không được tốt. Khi đó tôi còn cảm thấy thỉnh thoảng phán đoán sai cũng là chuyện bình thường, cũng đâu cần phải nói ông ta vô dụng, hiện tại nghĩ lại, hẳn là đối thủ cố ý làm mất uy tín của ông ta."
“Đúng vậy, hơn nữa có thể đoán trước, sai lầm một lần này nhất định sẽ bị người ác ý đề cập, nhiều lần nhắc lại. Tiền mất thì tật mang. Bất động sản Nguyên Hòa lãi lỗ là chuyện bình thường, nhưng tổn hại về danh tiếng khiến Lý Đỉnh luôn lo lắng.” Ngưỡng Tuyết Phong nở nụ cười: “Sau khi tôi biết chuyện này, nhờ người sắp xếp để một mình gặp trực tiếp Lý đỉnh, nói cho ông ta biết, tôi có một ý tưởng có thể giúp ông ta xóa bỏ những sai lầm đã mắc phải hai năm trước, miễn là ông ta đưa tôi bản quyền phát sóng độc quyền của "Đại phú ông".”
Chung Gia Văn lập tức trừng lớn mắt.
Khương Xuy Vũ lại lộ ra vẻ mặt vỡ lẽ, lập tức nghĩ ngay đến địa điểm quay phim "Đại phú ông" nhỏ bé kia.
Ngưỡng Tuyết Phong tiếp tục nói: “Tôi nói với ông ta, không khí hoang vắng của mảnh đất đó rất thích hợp để quay các bộ phim điện ảnh và phim truyền hình về ngày tận thế. Không bằng thuận nước đẩy thuyền, cải tạo lại một chút, làm thành địa điểm quay của “Đại phú ông” mùa thứ hai. Đến lúc mùa thứ hai lên sóng, mảnh đất kia không cần phá bỏ xây lại, cũng không cần đầu tư quá nhiều kinh phí vẫn trở thành điểm du lịch hút khách nhờ “Đại phú ông”. Khi đó, các khu vực lân cận cũng có thể đấu thầu thêm khách sạn, nhà hàng, tuy không thể kiếm lời trong thời gian ngắn nhưng ít nhất có vẻ rất sầm uất, có thể chứng minh khối đất hoang này không phải là phán đoán sai lầm, mà là do cố ý sắp xếp, là con tốt hữu ích trong kế hoạch của bất động sản Nguyên Hòa, thế là đủ."
“Hay!” Chung Gia Văn chân thành cảm thán, Ngưỡng Tuyết Phong còn trẻ tuổi mà có thể tạo nên sự nghiệp nhu bây giờ là có nguyên do cả là có nguyên do cả.
Không phải không có thành phố giải trí theo chủ đề phim, nhưng có thành phố nào không dùng số tiền khổng lồ để xây dựng? Nhờ chủ đề ngày tận thế của "Đại phú ông" mà tàn tích có thể biến thành danh lam thắng cảnh, còn nhờ vào việc Ngưỡng Tuyết Phong có thể nhanh như vậy đã tìm được mối liên hệ xảo diệu giữa hai bên, hóa thứ tầm thường thành thần kỳ.
Trên thực tế, tình huống lúc đó phức tạp hơi lời miêu tả đơn giản của Ngưỡng Tuyết Phong nhiều. Ngưỡng Tuyết Phong thậm chí đã thức trắng đêm để viết một kế hoạch chi tiết cho việc này, từ ý tưởng tổng thể, cho đến các điều kiện thuận lợi từ chính phủ, đến cả các chi tiết nhỏ đều hết sức tường tận, lại có tính khả thi. Ví dụ như các cửa hàng mua sắm và khách sạn dọc đường được xây dựng theo chủ đề “Đại phú ông”, cơ sở vật chất bên trong đã hoàn thiện nhưng trang trí bên ngoài lại cố tình hoang vắng cổ xưa, Hoặc thêm vào các tòa nhà thương mại dưới lòng đất để tăng thêm sự bí ẩn và tạo cho mọi người cảm giác phiêu lưu để thoát khỏi đây và tìm kiếm các điểm tiếp theo.
Lý Đỉnh rất hài lòng, thậm chí còn đùa giỡn mà hỏi anh có muốn đến Bất động sản Nguyên Hòa làm việc hay không.
Lý Đỉnh tuổi càng lớn, càng chú trọng danh dự và danh vọng cá nhân. Nếu không phải quá để ý thái độ của người ngoài, thì vào hai năm trước khi ông ta bệnh nặng phải vào bệnh viện vài lần. nội bộ công ty lẫn người ngoài đều đồn rằng ông ta sắp không chịu nổi, Nguyên Hòa sắp đổi chủ rồi Lý Đỉnh cũng không vì muốn chứng tỏ rằng mình chưa già mà bất chấp sự phản đối của đội thư ký, rồi sa vào cái bẫy đã được thiết kế xong của đối thủ.
Đề nghị của Ngưỡng Tuyết Phong vừa lúc gãi đúng chỗ đau của ông ta, ông ta ngược lại không quan tâm một phần tiền đầu tư cho điện ảnh và truyền hình đến thế, thoải mái mà đem quyền phát sóng độc quyền trao tặng cho Truyền thông Nhiệt Phong.
May mắn thay, khi Ngưỡng Tuyết Phong ký hợp đồng độc quyền phát sóng cũng đã liệt kê các điều khoản chi tiết về việc vi phạm. Dù Ngưỡng Tuyết Phong vi phạm hợp đồng, miễn là sáng kiến về thành phố giải trí theo chủ đề được tặng vô điều kiện cho Bất động sản Nguyên Hòa, thì không cần phải trả thêm các khoản bồi thường thiệt hại khác, nếu không Truyền thông Nhiệt Phong cũng không có khả năng chi trả.
Chung Gia Văn phấn khích vì lợi ích của bản thân xong cũng không quên quan tâm đến Ngưỡng Tuyết Phong: “Kịch bản này của anh rất ổn, Xuy Vũ cũng là nhân vật chính. Giám đốc Ngưỡng đã chân thành như thế thì chúng tôi cũng không thể không nể mặt. Anh đã đề xuất tính 10 triệu tệ của Khương Xuy Vũ như một khoản đầu tư vào cổ phiếu và nhận cổ tức sau khi chương trình được phát sóng. Tôi đã đặc biệt thảo luận điều này với công ty và công ty đã đồng ý. Chỉ cần Xuy Vũ gật đầu là không có Văn đề gì."
Mười triệu là tiền đóng phim của Khương Xuy Vũ cho “Đại phú ông” mùa thứ hai, Ngưỡng Tuyết Phong cũng không có nhân cơ hội giảm thấp tiền đóng phim, tuy không trực tiếp trả thù la nhưng, Chung Gia Văn cũng không nhẫn tâm khắt khe với một người tốt bụng như vậy.
Khương Xuy Vũ đang ở bên cạnh chăm chú nghe, lại vờ như là trong lúc vô tình bị nhắc đến, cậu nghiêng đầu, lãnh đạm nói: "Chuyện thanh toán không thành Văn đề."
Có thể xử lý Dư Tần là được.