Chương 2

Phó Thời Vũ im lặng nhìn tất cả một màn này cho đến khi nhìn thấy người đàn ông hôn lên mu bàn tay của mình. Xúc cảm ấm áp khiến lưng anh cứng đờ, nổi da gà khắp người.

Nhưng là một người chinh chiến qua trăm trận, Phó Thời Vũ ngây thơ đã chết rồi, tay run run nhưng không đến mức đem ly sữa đổ hết lên đầu hắn ta.

Phó Thời Vũ nghiến răng, quai hàm như lưỡi dao của anh hiện rõ sự căng thẳng.

Anh rít từng chữ một qua kẽ răng, “Mau, uống, đi.”

“Vâng”

Người đàn ông cho rằng anh đang làm nũng liền cọ cọ vài cái, sau đó nắm tay anh nâng ly sữa lên miệng, nhấp một ngụm rồi một ngụm.

Thấy sữa trong ly sắp hết, Phó Thời Vũ buông tay hắn rồi đặt ly sang một bên. Khi quay lại, người đàn ông đã bất tỉnh trên sofa như dự đoán.

“Hô ——”

Phó Thời Vũ thấy thế cũng không vội đỡ người đàn ông vào phòng, đầu tiên là vặn cái cổ đang cứng đờ của mình, tiếp theo duỗi người, rồi tiếp tục duỗi thêm mấy cái, một ngày không vận động khiến cơ bắp cả người đau nhức.

Sau khi hoạt động cơ thể cứng đờ, Phó Thời Vũ nhìn vào thanh tiến độ ở dưới tầm mắt, chuẩn bị xem lại cốt truyện hiện tại.

Bây giờ anh đang ở trong thế giới tiểu thuyết, nơi này nam chính là đàn ông, người nam chính thích cũng là đàn ông.

Đúng vậy! đây chính là thế giới tiểu thuyết đam mỹ tình yêu thuần khiết. Nhưng không chỉ một, mà tận 1000 kịch bản.

Anh, Phó Thời Vũ là một người đàn ông trai thẳng đơn thuần, anh chắc chắn mình chỉ thích phụ nữ từ khi ở trong bụng mẹ, không biết vì cớ làm sao bị kéo vào thế giới tiểu thuyết tình yêu trong sáng này.

Nếu muốn quay lại thế giới ban đầu, anh cần phải viết lại số phận của các nhân vật chính trong 1000 quyển tiểu thuyết này, để họ có thể thoát khỏi sự tổn thương của tên cặn bã và sống một cuộc sống tươi đẹp của riêng mình.

Được, không có vấn đề gì, viết lại thì viết lại, mắc mớ gì lại trói buộc anh vào cái hệ thống đơn thuần bệnh hoạn này!

Còn chỉ tác dụng đối với người cùng giới.

Anh chỉ cần liếc mắt với người đàn ông một cái, đối phương trong giây lát liền có cảm giác như rơi vào bể tình, cứ như vậy mà tình cảm dành cho anh tăng vọt.

Nhưng Phó Thời Vũ là thẳng, muốn nhiều người đàn ông yêu mình như vậy làm gì!

Hơn nữa, bọn họ đơn phương thích anh còn chưa tính, nhưng vì cái gì mà mỗi người đều xem anh là thụ mà thích vậy?

Có cái đặc điểm nào trên cơ thể anh khiến họ cảm thấy anh cần được yêu thương bảo hộ! Con mắt nào thấy điều đó!

Tỷ lệ mỡ trong cơ thể chỉ có 10%, bắp tay, cơ ngực, cơ bụng, tuyến nhân ngư.... Anh còn khoẻ và cường tráng hơn những cẩu công đó không ít.

Phó Thời Vũ với thân hình vạm vỡ và sự nhanh nhẹn của mình, các đàn anh trong trường thể thao đều không dám bắt nạt, nhìn như anh mới là người bắt nạt người khác.

“Đệt.”

Phó Thời Vũ càng nghĩ càng tức, trực tiếp giơ ngón giữa lên trời.

Tuy nhiên, Phó Thời Vũ từ nhỏ đến lớn đã luôn là đứa trẻ có thể chịu cực chịu khó, cho dù thế giới này có tra tấn anh hàng nghìn lần, anh vẫn có thể nghiến răng mà lết qua.

Hiện tại, Phó Thời Vũ đã giúp 999 nhân vật chính tìm được ý nghĩa cuộc sống, giờ chỉ còn thế giới cuối cùng, hoàn thành bước này thì được về nhà!

Với tư cách là một cao thủ lão luyện, khi anh mới đến thế giới này hôm nay đã thành công tiếp cận tra công, đồng thời lợi dụng hệ thống rung động khiến hắn lầm tưởng như gặp được tình yêu của đời mình.

Dựa theo kế hoạch đã định, bước tiếp theo là nghĩ cách làm tra công và gia đình cắt đứt quan hệ, đồng thời cắt tận gốc nguồn tài chính của hắn!

Phó Thời Vũ bình tĩnh lại tâm tình lên xuống, nhìn vào thanh tiến độ cố định bên dưới.

Đây là thứ đi kèm khi anh bước vào. Nó giống như menu trò chơi với các chức năng như tóm tắt câu chuyện về thế giới hiện tại, trạng thái nhân vật và trạng thái hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng xuất hiện một rắc rối là thứ này không có chức năng quan sát. Nếu muốn thực hiện chỉ có thể tự mình hành động.