Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thẳng Nam Mấy Người Đều Như Vậy Sao?

Chương 8: Thiên vị

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày 30/08/2024

Edit: Dandan

======

Tiết tiếng Anh là lý thuyết, học hai tiết liên tiếp.

Sau khi tiếng chuông tan học vang lên, thân thể căng chặt suốt một tiết học của Diệp Nhiên cuối cùng cũng có thể thả lỏng rồi, cậu muốn tìm đề tài để nói chuyện với Thẩm Thời một chút, dù sau thì lần trước sau khi hắn về phòng ngủ, cậu vẫn luôn không tìm được cơ hội nói cảm ơn Thẩm Thời.

Cậu hơi hơi hé miệng: “ Thẩm…… ”

“ Muốn uống nước không? ” Thẩm Thời đột nhiên hỏi cậu.

Diệp Nhiên sửng sốt, nhìn ly nước trống rỗng của mình, “ Cậu muốn đi rót nước sao? Vậy cùng nhau đi. ”

“ Không cần, ” Thẩm Thời nói: “ Tôi rót giúp cậu. ”

Không đợi Diệp Nhiên trả lời, hắn lại hỏi: “ Uống lạnh hay ấm? ”

Diệp Nhiên: “ …… Ấm. ”

Thẩm Thời ừ một tiếng, cầm hai ly nước rời khỏi phòng học.

Hắn vừa đi, không khí chung quanh có vẻ như đều bắt đầu lưu thông lại.

Diệp Nhiên có chút không hiểu gì, không rõ hôm nay Thẩm Thời bị làm sao vậy, cứ như là gặp được vấn đề nan giải gì đó, khí thế quanh thân cực thấp, thỉnh thoảng còn sẽ nhíu mày một chút.

“ Hắc, đồng học. ”

Bả vai bị người chạm nhẹ, Diệp Nhiên quay đầu, một nam sinh trắng nõn ở phía sau tò mò nhìn chằm chằm cậu, khóe miệng còn treo nụ cười thân thiện: “ Buổi sáng vui vẻ, tui kêu Vu Đình, là bạn cùng lớp của Thẩm Thời, còn ông....? ”

“ Nga, tôi kêu Diệp Nhiên, là bạn cùng phòng của Thẩm Thời, ” Diệp Nhiên cười một cái, “ Tôi không phải ngành tài chính cậu, là ngành nghệ thuật. ”

Lời này vừa ra, Diệp Nhiên liền phát hiện sắc mặt nam sinh biến đổi không ngừng, cuối cùng dừng hình ảnh tại bừng tỉnh đại ngộ.

“ …… Ngành nghệ thuật sao, ” Vu Đình nói: “ Thực đúng là có duyên phận, tui nghe nói phòng ngủ của ngành nghệ thuật các ông phần lớn đều nằm ở phía bắc. ”

Diệp Nhiên gật đầu: “ Đúng là phần lớn đều nằm ở phía bắc. ”

Cậu là ngoại lệ duy nhất của toàn bộ ngành nghệ thuật.

Vu Đình: “ Trong phòng ngủ chỉ có ông là ngành nghệ thuật hả? ”

“ Ừ, phòng ngủ chúng tôi còn có hai người, một người là ngành máy tính, một người là ngành văn học, ” Diệp Nhiên như suy tư gì, nhìn chằm chằm Vu Đình: “ Mọi người đều rất tốt. ”

Vu Đình cười vui vẻ: “ Mọi người đều rất tốt…… Thẩm Thời cũng rất tốt sao? ”

Diệp Nhiên rốt cuộc có thể xác định.

Bạn học Vu Đình này có hứng thú với Thẩm Thời.

Mỗi câu nói nhìn như không có liên quan gì đến Thẩm Thời, nhưng thực tế là khắp nơi đều không rời đi Thẩm Thời.

Nhưng cậu cũng có thể nhìn ra được loại hứng thú này là thân thiện, mà không phải là loại hứng thú ác liệt hận không thể moi ra mười tám đời tổ tông nhà Thẩm Thời như trên diễn đàn cùng Tieba.

Nghĩ vậy, Diệp Nhiên không khỏi ngồi nghiêm chỉnh, nỗ lực giúp Thẩm Thời xoát độ hảo cảm với đồng học: “ Đúng vậy, Thẩm Thời dù nhìn có vẻ khó gần, nhưng trên thực tế con người cậu ấy rất tốt. ”

Cậu ăn ngay nói thật: “ Nửa đêm cuối tuần trước tôi đột nhiên phát sốt, là cậu ấy đưa tôi đi bệnh viện, mấy ngày hôm trước có mưa to, cũng là cậu ấy đưa tôi về phòng ngủ…… ”

Vu Đình chậm rãi mở to miệng, trên khuôn mặt trắng nõn làm ra một biểu tình có thể nói là “ Vỡ ra ”.

Diệp Nhiên trực giác có chỗ nào không đúng, dần dần im lặng.

“ Đang nói gì thế? ”

Thẩm Thời đã từ bên ngoài trở về, hắn đặt ly nước xuống bàn Diệp Nhiên, nước ấm 2/3 ly, nhẹ nhàng đong đưa, trên ly pha lê màu lam ảnh ngược ra mặt Thẩm Thời, chỉ là đi ra ngoài một lát, mà độ ấm trên người hắn đã có chút cao.

Áo thun đen nóng hầm hập, vô tình lướt qua cánh tay Diệp Nhiên, Diệp Nhiên còn không nhận ra, Thẩm Thời đã nhanh chóng đứng thẳng lên, nói với cậu: “ Xin lỗi. ”

Diệp Nhiên: “ ? ”

Diệp Nhiên: “ Hở? Không có việc gì. ”

Hai người lâm vào trầm mặc quỷ dị.

Diệp Nhiên không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Sao lại thế này?

Thẩm Thời đi ra ngoài một chuyến sao lại trở nên kỳ kỳ quái quái rồi?

Vài giây sau, Thẩm Thời thấp giọng hỏi cậu: “ Vu Đình nói gì với cậu thế? ”

Không khí lập tức khôi phục như thường.

“ Chưa nói gì cả. ”

Diệp Nhiên ngồi trở về, Vu Đình vẫn còn một bộ khó có thể tin, dáng vẻ dại ra hồn lìa khỏi xác, thấy thế, cậu đè thấp thanh âm, “ Cậu ta là đồng học của cậu sao? ”

Cậu cách khá gần.

Khí lạnh từ điều hòa hô hô thổi quét qua trên đầu hai người, Thẩm Thời lại vẫn có ảo giác cảm nhận được một đợt khí nóng, uyển chuyển nhẹ nhàng lại thong thả, lướt qua cơ bắp căng chặt trên cánh tay.

“ Ừ. ” Ngón tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve bìa sách thô ráp.

“ Cậu ta vẫn luôn hỏi về chuyện của cậu, giống như rất muốn kết bạn với cậu. ” Diệp Nhiên lại nói.

Vị bạn học Vu Đình này tuy rằng nhìn qua không quá thông minh, nhưng làm người nhiệt tình, còn rất hướng ngoại, cùng loại người ít nói như Thẩm Thời này làm bạn bè là vô cùng thích hợp ——

“ Không cần để ý đến cậu ta. ” Thẩm Thời nhàn nhạt mở miệng.

Diệp Nhiên cứng ngắc.

?

Cậu không thể lý giải, nhưng vẫn là gật gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Chuyện kết bạn này cũng cần hợp mắt mới được.

Thẩm Thời vừa thấy chính là người biết suy tính.

Cậu có thể thoáng nhìn thấy bạn học Vu Đình móc ra điện thoại, như là đang hóng chuyện gì liều mạng đánh chữ.

Sắp đi học, Diệp Nhiên thu hồi tầm mắt, bắt đầu nghiêm túc nghe giảng bài.

°°°

°°°

[ Tui phục rồi, năm đó khi tui chạy xong 1000 mét quăng ngã trước mặt ông, ông cũng chưa phản ứng tui một chút, vậy mà giờ ông đang làm cái gì đấy? Ông đối với một người bạn cùng phòng mới nhận thức một tháng, đều tốt hơn so với tui người cùng ông làm hai năm bạn thân! ]

[ Thẩm Thời a Thẩm Thời, tui thật không nghĩ tới ông còn là người hai mặt! Ông làm tui quá thất vọng rồi, tui mãnh liệt yêu cầu ông xin lỗi tui của một năm trước! Mùa hè nóng như vậy, mặt trời to như vậy, ông biết thái độ lạnh nhạt của ông đối với một thiếu niên mới 17 tuổi mà nói là bóng ma tâm lý lớn đến mức nào sao! ]

[ Ông đừng giả bộ không nhìn thấy, lúc trước ông nói với tui thế nào, ông nói ông bị cảm nắng choáng váng đầu không nhìn thấy! Tui đúng là quá ngây thơ, vậy mà lại tin loại lý do quỷ quái này của ông! ]

[ Tui muốn đem chuyện xấu của ông thông báo thiên hạ, làm bọn Diệp Nhiên cũng đều biết —— ]

【 Đối phương chưa thêm bạn làm bạn tốt, sau khi đối phương thêm, bạn mới có thể tiến hành trò chuyện. 】

[ ? ]

【 Đối phương chưa thêm bạn làm bạn tốt, sau khi đối phương thêm, bạn mới có thể tiến hành trò chuyện. 】

[ ??? ]

【 Đối phương chưa thêm bạn làm bạn tốt, sau khi đối phương thêm, bạn mới có thể tiến hành trò chuyện. 】

Thẩm Thời cầm điện thoại, dứt khoát chuyển sang chế độ yên lặng.
« Chương TrướcChương Tiếp »