Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

6.65/10 trên tổng số 62 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Tên Khác: 360 loại phương pháp công lược thẳng nam/ Bạn nam mặt than cùng các bạn trai phi nhân loại của bạn ấy/ Lấy gì để bẻ cong em đây mặt than của anh
Thể loại: Khoái xuyên, hệ thống, du hí, NP trá hình, hắc ám hệ, thoan thoát. Edit: Ellie và Nellchan Couple: Tinh phân xà tinh bệnh công x Mặt than thổ tào thụ ( công bị đa nhân cách) Vào một ngày nào …
Xem Thêm

Quyển 1 - Chương 8
Trong nháy mắt rơi xuống nước, bắt đầu từ phần eo, nháy mắt một tầng tầng vảy bao trùm lên, hai chân thẳng của Quản Lăng biến thành đuôi cá màu đỏ rực, hai vảy cá sa mỏng sáng chói tầng tầng trải ra, chậm rãi chìm xuống đáy biển.

Quản Lăng ở trên đất bằng ngây người một lúc, suýt nữa quên ngày làm người cá, vừa xuống nước liền bị sặc.

Đuôi cá lớn hơi hơi ngăn, Quản Lăng còn chưa phản ứng lại, phần eo liền bị một tầng tráng kiện trơn nhẵn mạnh mẽ cuốn chặt lấy, ngay sau đó toàn bộ thân mình nháy mắt bị một sức mạnh khổng lồ kéo xuống, hung hăng rơi vào một cái ôm lạnh như băng.

Tốc độ kéo Quản Lăng nhanh như đạn, trong nháy mắt liền rơi xuống đáy biển sâu, bao phủ cho bóng ma bên trong.

Phần eo của Quản Lăng bị khóa chặt, sức lớn làm cậu nhịn không được có chút hít thở không thông, ngón tay Quản Lăng khẽ nhếch, móng tay sắc nhọn lóe ra trong nước biển, một chút sắc dữ tợn hiện lên trong mắt, nháy mắt liền muốn chém xuống!

“Quản Lăng.” Thanh âm trầm thấp bên tai kèm theo nước biển chậm rãi va chạm, mang theo một loại ma sát âm u của biển.

Cổ tay bị băng giá nắm lấy, Quản Lăng mạnh mẽ ngẩng đầu, trong bóng đêm một mảnh u lam thâm thúy dần dần từ trong bóng ma tràn ra, màu tóc màu xanh thẳm của người cá phập phềnh trước mắt Quản Lăng, khuôn mặt anh tuấn có chút thăm dò, đôi mắt hẹp dài hơi híp, mang theo một chút ý tứ hàm xúc lạnh lẽo chậm rãi tới gần hai gò má Quản Lăng, mê luyến cọ xát.

Phắc phắc phắc phắc phắc!

Đem tiếng thét chói tai suýt nữa phun ra chui vào bụng, Quản Lăng thu hồi vuốt, run run nhìn nửa ngày, cuối cùng mới run rẩy mở miệng nói: “Oer, Oerth?”

Người cá vẫn không trả lời, chỉ là ôm Quản Lăng để lên vách đá biển lạnh băng, đuôi cá ra sức dây dưa phần đuôi của Quản Lăng, siết chặt từng chút từng chút.

Đợi cho dần dần thích ứng bóng tối đáy biển, đôi mắt Quản Lăng kinh ngạc mở to, nhìn khuôn mặt lạnh băng âm trầm của Prody, thật cẩn thận giật giật đuôi cá bị vây chặt, “Cái kia, Oerth, hình như có chút nhanh.”

Prody hừ một tiếng như có như không, khuôn mặt tuấn mỹ âm trầm có chút đáng sợ, đôi mắt híp lại nhìn Quản Lăng, chóp mũi nhẹ nhàng để sát vào, từ cổ bắt đầu từng chút từng chút đi xuống vòng quanh, như một con thú đang xác định lãnh địa, chất thần kinh còn thật cẩn thận ngửi.

Bị mũi cao thẳng của người cá nhẹ nhàng ma sát, trên làn da cảm giác hơi lạnh chậm rãi tràn ra, Quản Lăng 囧 囧 nhìn hành động của Prody, cái mặt than luôn luôn bình tĩnh kia suýt nữa kéo căng không được muốn toạt ra.

Chóp mũi Prody ngửi một lát, lãnh ý trong mắt càng thêm lạnh thấu xương, trên người Quản Lăng rõ ràng có hơi thở thuộc về một tên đàn ông con người, hơn nữa từ trình độ của mùi mà nhìn, quan hệ của hai người không phải thân mật bình thường.

Nghĩ tới tin tức mấy ngày nay trên bờ biển truyền từ trong miệng con cua, hai tay Prody đột nhiên nắm chặt eo Quản Lăng, trầm giọng nói: “Hoàng tử nhỏ thân ái của anh, ngày kết hôn của chúng ta sắp đến, anh đến đưa em về nàh.”

“Về nhà, chờ, từ từ…” Ngày kết hôn cái chi cũng quá nhanh đi, nhiệm vụ của ca còn chưa hoàn thành a phắc!

“Em không muốn?!” Đôi mắt nguy hiểm chớp lên, Prody ngăn chặt giãy dụa của Quản Lăng, khóe môi nở ra nụ cười mềm nhẹ, “Là vì hoàng tử kia, em thích gã?”

Quản Lăng nháy mắt sửng sốt, theo cái mặt than của cậu cái gì cũng nhìn không ra, nhưng Prody vẫn rõ ràng cảm nhận được thân thể dưới tay cứng ngắc.

Hai gò má chậm rãi tới gần Quản Lăng, trong cổ họng Prody chấn động hai tiếng, sát ý nồng đầm chậm rãi cọ ở bên tai Quản Lăng, “Em là của anh, em không thể thích gã.”

“Đinh, người chơi tôn kính, nhân vật công lược Edro tiến vào trạng thái nguy hiểm, độ nguy hiểm 50%, vật nguy hiểm, người cá Prody, cảnh cáo, nhân vật công lược chết thì vòng này coi là thất bại, hệ thống sẽ tự động bắt đầu dùng quy chế trừng phạt.”

Nà, nà ní!

Bị tiếng máy móc trong đầu chấn động mạnh mẽ phục hồi lại tinh thần, Quản Lăng rất tức giận nhìn Prody.

Cư nhiên muốn gϊếŧ chết nhân vật công lược của ca! Không thể tha thứ!!!

Đôi mắt nhỏ phẫn nộ không thể tha thứ của Quản Lăng trừng thẳng về phía Prody, đưa tay tháo bàn tay của Prody ra, không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng, hung hăng nhào tới, một tay, hôn về phía đôi môi của Prody!

Prody nao nao, lát sau khóe môi nở chút tươi cười, hai tay dồn sức ôm, vừa lòng hôn con mồi tự đưa lên cửa này.

Hai người hôn đến trời đất mù mịt, Prody gần như không buông tha một tí khe hở, quấn quýt lấy đầu lưỡi Quản Lăng hung hăng mυ"ŧ vào, mang theo cuồng nhiệt không thể tự kềm chế, một tay lướt xuống eo Quản Lăng.

Quản Lăng vừa mới bắt đầu chỉ là muốn trấn an người cá nho nhỏ một chút, nhưng không nghĩ tới kỳ động dục của người cá quá mức đáng sợ, không cẩn thận chút liền chạy như điên đến chuyện X cao 18+, quả thực là tốc độ mà mười vạn con ngựa cũng không thể đuổi kịp!!!

Rõ ràng cảm nhận cự vật lửa nóng chậm rãi để lên sau đuôi cá, Quản Lăng vội vàng đạp đuôi cá, một tay mở ra cách tay Prody.

Sau đó, thừa dịp Prody còn chưa phản ứng, Quản Lăng lại nhào lên, hét lớn lời nói chôn sâu dưới đáy lòng!

“Trong lòng em chỉ có mình anh!!!”

“Đinh, độ nguy hiểm của nhân vật công lược giảm, thoát khỏi trạng thái nguy hiểm.”

Ca cảm thấy, ca hình như đã đánh mất gì rồi…

Mặt không chút thay đổi hôn hôn người cá có chút dại ra, Quản Lăng cứng ngắc xoay người sang chỗ khác, kéo người cá chậm rãi bơi về trước.

Prody vừa mới bị biến thành thổ lộ dị thường im lặng đi theo sau Quản Lăng, khóe môi cong lên một độ cong hạnh phúc.

Gió biển từ từ lướt qua, biển cả màu xanh thẳm dưới ánh đêm càng thêm thâm thúy, u tĩnh như một thế giới rộng lớn thần bí, nguy hiểm lại mê người.

Bên bờ vô số chấm bó đuốc chớp lên, đó là thị vệ hoàng cung đang không ngừng tìm kiếm Quản Lăng.

Quản Lăng ôm kéo Prody đến dưới một phiến đá, nhìn tòa thành đèn đuốc sáng trưng, còn chưa nói chuyện, liền bị cái ôm lạnh lẽo phía sau chấn động giật mình một cái.

“Quản Lăng, theo anh về.” Thanh âm khàn khàn của Prody vang nhỏ bên tai, còn tùy theo mà chậm rãi liếʍ vành tai ướŧ áŧ.

Thở gấp để Quản Lăng lên vách đá, cự vật dưới thân Prody không ngừng cọ xát đuôi cá củaQuản Lăng, thanh âm mang theo một cỗ *** dính ngấy.

“Hoàng tử nhỏ của anh, anh cần em.”

Anh cmn là cần cúc hoa của ông đây đi!

Khóc không ra nước mắt bị ép chặt dưới vách đá, Quản Lăng nơm nớp lo sợ nói: “Oerth, Oerth, chờ đã, em còn có một số việc chưa xong.”

Prody nghe vậy, thanh âm nháy mắt mang theo tức giận, “Em phải về tòa thành của hoàng tử kia, em gạt anh!”

Mắt thấy Prody lập tức lại muốn cho hoàng tử vào trạng thái chết, trong đầu Quản Lăng chợt lóe, nhanh chóng xoay người, hai tay lao lên hai vai Prody, mặt không chút thay đổi chớp mắt, “Không, em chỉ là trúng lời nguyền thôi!”

Prody nghi hoặc, “Lời nguyền.”

Trịnh trọng gật đầu, trong mắt Quản Lăng hàm chứa đau thương, chậm rãi nói: “Hôm lễ thành niên đó, khi em dạo chơi trên biển liền cứu được hoàng tử, nhưng lại trúng một lời nguyền kỳ quái, chỉ một khi em lên bờ, liền sẽ tự động hóa thành hai chân của con người, song lại mất đi giọng nói của em, cho nên, để giải trừ lời nguyền này, em nhất định phải theo bên hoàng tử, chờ đến khi anh ta thành công cưới công chúa nước láng giềng.”

Biến hóa nhiệm vụ giải thích cho Prody, Quản Lăng cố gắng muốn gợi lên khóe môi, gắng đạt tới nụ cười đau thương mà lại bi ai thê lương làm ra vẻ em rất yêu anh nhưng không thể không rời khỏi anh, đáng tiếc, thất bại…

Buông tha cho công trình gian nan nở nụ cười này, Quản Lăng lấy ánh mắt ý bảo Prody, hiểu được không, hiểu được không, mau cho ca trở về, nếu không ca cũng chỉ có thể cả đời trúng cái lời nguyền này!

Cùng Quản Lăng nhìn nhau trong chốc lát, sau một lúc lâu, đôi mắt hẹp dài của Prody mang theo ý cười, lười biếng ma sát Quản Lăng, “Như vậy, hoàng tử nhỏ thân ái của anh, không phải em chỉ cần không lên bờ là được sao.”

Không lên bờ, không lên bờ, không lên bờ, đúng vậy, tui chỉ là cá, tui nếu không lên bờ thì không phải là được rồi sao!

Sắc mặt xanh mét nhìn Prody, khóe miệng Quản Lăng run rẩy một lát, cắn răng nói: “Không được, em muốn lên bờ.”

Vì thế… Quản Lăng liền lên bờ.

Tóm lại, mặc kệ quá trình như thế nào, Quản Lăng thành công thuyết phục Prody cho cậu trở lại tòa thành, nhưng cái giá phải trả là, mang theo hắn cùng về…

Xin hỏi cậu làm sao có thể mang một tên người cá khổng lồ về a phắc!!!

Đương nhiên, người cá trả lời là, hắn tự có biện pháp.

Chậm rãi bò lên bờ biển, Quản Lăng nhìn đuôi cá chậm rãi biến mất biến thành hai chân, đứng thẳng dậy lắc lắc tay, nghiêm túc nhìn người cá to lớn đang nằm trên bờ biển.

Đuôi cá rộng lớn của người cá ung dung vuốt sóng biển, mắt mang theo thưởng thức quét nhìn thân hình Quản Lăng, trong đôi mắt chậm rãi lộ ra một tia lửa nóng.

Dưới ánh trăng thân hình thanh niên không hề giữ lại chiếu rọi vào trong đôi mắt của người cá màu lan sẫm, hình dáng bắp thịt khỏe mạnh chắc nịch, cái thứ vểnh lên trên hai chân thẳng thoạt nhìn có cảm giác rất có thịt, còn có khe mông chậm rãi biến mất trong bóng đêm dưới ánh trăng, không cái nào không dụ dỗ tầm mắt người cá.

Đôi mắt chậm rãi theo thân hình trần trụi hướng về trước, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng của Quản Lăng hơi có chút hàm xúc cấm dục, dưới ánh trăng chiếu rọi lại vô cùng mê người.

Con ngươi thâm thúy của Prody tràn đầy nhiệt tình, đầu lưỡi có chút ho khan liếʍ liếʍ cánh môi, cười khẽ vươn tay, hung hăng nhéo mông thịt của Quản Lăng.

Quản Lăng bỗng chốc giật mình, xù lông nhảy qua một phía, quay đầu lại, liền nhìn thấy Prody khẽ liếʍ cánh môi, híp mắt nở nụ cười, “Thân ái, anh thấy so với đuôi cá, anh hình như càng thích hình dáng này của em.”

Biển tình kia, muốn bao nhiêu *** đãng liền có bấy nhiêu *** đãng.

Oắt đờ anh là một con cầm thú!!!

Sắc mặt âm trầm nhìn Prody, bởi vì đã lên bờ nên có quy định là không thể nói chuyện, Quản Lăng đành phải nhịn oán giận vào trong lòng, một tay tha người cá lên bờ, thất tha thất thểu kéo đuôi cá người cá to lớn đi, chạy chậm một đường trong bóng đêm, đương nhiên, đuôi cá cậu tha trên mặt đất cậu liền tự động bỏ qua.

Ý thức được Quản Lăng có chút tức giận, Prody có chút thích nhìn chấm hồng nhỏ gần trong gang tấc, mím mím cánh môi, an phận tựa đầu vào bên gáy Quản Lăng.

Người cá trong kỳ động dục thời khắc nào cũng muốn lừa bạn đời của mình đi xuống biển sâu, sau đó hung hăng dây dưa mấy tháng, cuộc sống tính phúc hết ăn rồi ngủ, đáng tiếc, bạn đời nhà hắn lại muốn chạy lên bờ.

Bất đắc dĩ hôn hôn bên tai Quản Lăng, nhìn sau tai của bạn đời nhà mình không tự giác đỏ ửng lên, Prody chậm rãi cười khẽ.

Nếu như vậy, vậy để hắn đi theo cạnh Quản Lăng, tự mình, làm cho tên hoàng tử bé nhỏ dám hấp dẫn cậu, biến mất là được…

Thêm Bình Luận