Sau cuộc nói chuyện đó em cũng hiểu về bọn lớp em hơn. Và tiếng trống cũng vang lên, mọi người vào lớp luôn vì sau tiết chào cờ không có được ra chơi mà lên lớp học luôn. Bọn em cũng kéo nhau vào lớp, lúc đi qua khối 10 các em học sinh chào rối rít. Em lắc đầu ngao ngán, trường này ma cũ bắt nạt ma mới kinh khủng hơn em nghĩ. Đi qua khối 11 thì bình thường lại, dù gì bọn nó cũng gọi là học sinh cũ rồi, cơ mà cũng vẫn tránh ra một con đường cho bọn em đi. Lớp khác thì em không rõ cơ mà lớp em thì em nghĩ bọn nó sẽ biết, vì đơn giản từ khi học lớp 10 bọn nó đã dám chiến với lớp trên, ít nhiều cũng sẽ thành một chủ đề để các em khoá sau bàn luận. Về tới lớp thì cả lớp cũng gần đông đủ, mọi người thấy em đi cùng “tổ đội bàn cuối” thì cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên. Lúc này người đứa nào cũng quần áo xộc xệch, mặt mũi tím bầm. Mỗi hai bà con gái kia là đỡ hơn tí. Em ngồi bàn đầu nên tác phong nhanh gọn, ngồi xuống trước. Vừa đặt mông xuống thì nghe thấy tiếng quát từ đằng sau vọng lên:
- Bọn mày làm sao ấy, thằng lính mới kia bật bọn mày à. Thằng chó này
Em quay lại thì thấy tổ đội cuối lớp đang can thằng Bảo bò với một vài đứa nữa, chắc bọn nó tưởng bọn em đánh nhau nên xồn lên vậy. Nhìn lướt qua đám người còn lại trong tổ đội cuối lớp thì còn 2 bạn nữ nữa, thằng Bảo với 3 bạn nam nữa. Em cũng lười giải thích, việc giải thích thằng Hải spy sẽ làm thay em, thằng đó ngoài việc thánh nắm bắt thông tin ra nó còn là thằng thánh buôn chuyện nữa. Em tự nhủ rằng có chuyện buồn thà nhảy sông quách cho xong chứ không đi tâm sự với nó. Dại gì chứ, sáng mai cả huyện biết em có chuyện buồn ấy chứ
Tiết học tới và cũng không có gì đáng kể, đơn giản là em nằm ngủ. Giáo viên chắc cũng chán chả thèm nói, vì em nghe văng vẳng bên tai tiếng bọn nó nô đùa ầm ĩ cả lên, có khi giáo viên còn không biết em là học sinh mới ý. Xong giờ ra chơi đến, em vẫn đang say giấc thì một giọng nói vui vẻ đầy năng lượng vang lên:
- Ê ông ngố, dậy xuống căntin chơi
Em ngẩng mặt lên thì thấy Kiều Diễm đang cười,bên cạnh nguyên tổ đội bàn cuối đang nhìn em. Em để ý thằng Bảo tuy có còn khó chịu với em nhưng nó không nói ra lời như trước nữa, ừ thì đi. Trước khi bước ra khỏi lớp em cố đảo mắt qua, muốn tìm Huyền My và tốp nữ nói chuyện kéo gần khoảng cách tí cơ mà không thấy trong lớp, kế hoạch bước đầu chưa thực hiện được. Còn tốp bắt nạt kia em tính mấy hôm nữa thằng Huy sói đi học lại, chắc mấy ngày cũng đủ em bình phục em sẽ nói chuyện với bọn nó. Kế hoạch xoá bỏ mâu thuẫn và đoàn kết lớp lại em đã lên sẵn rồi, chỉ là chưa tới lúc thực hiện được thôi. Nói chuyện với cánh Huyền My em nghĩ cũng sẽ khoai, vì con gái thù dai hơn con trai nhiều, tất nhiên quan trọng em không có tầm ảnh hưởng gì tới họ, họ đâu quan tâm em nghĩ gì đâu, nên bước đầu phải tiếp cận được hội đó đã. Còn đám thằng Huy sói thì em thấy đơn giản hơn, con trai với con trai, không biết các bác nghĩ sao chứ em có quan điểm “chỉ có đấm nhau thật đau mới thân được”. Không nghĩ lan man nữa em đi cùng tổ đội xuống căn tin, căn tin ở tầng 1 của toà nhà khối 11. Được cái bọn em gần toà khối 11 nên đi tí là tới, chỉ có leo từ tầng 3 xuống thôi. Xuống đây ấn tượng của em là khá rộng, giờ này có rất đông học sinh và bàn ghế. Em với Kiều Diễm lại mua nước, em nhận là hôm nay em mời, ra mắt mọi người nên bọn nó cũng không cản. Còn lí do sao lại là em với Kiều Diễm đi á, đơn giản em chưa quen nên ngại ngại, còn Kiều Diễm là người em thấy thoải mái nhất, thân nhất nên em nhờ, vậy thôi. Đang ngồi uống nước vui vẻ thì “choang”. Rồi tiếng cười của thằng Hải spy vang lên:
- Hehe lại có đánh nhau xem rồi - nói xong đã thấy nó chạy lại chỗ gây ra tiếng động rồi
Em chẳng quan tâm, bọn mày thích làm gì thì làm, đừng nhắm vào tao và bạn bè tao là được, cơ mà trong lòng em cũng nghĩ thêm, công nhận trường này đánh nhau ghê thật, ngày vài vụ, riêng em đã 3 trận rồi còn gì. Đúng là sự thật còn đáng sợ hơn lời đồn. Cũng phải thôi, trường em là học sinh nào không thi đỗ cấp 3 chính chuyên thì mới vào, chứ bình thường chẳng ai thèm học. Nói gì thì nói cứ bảo trường bổ túc bằng cấp vẫn bằng trường chính chuyên, cơ mà bằng là bằng thế nào được, ít nhiều vẫn có khác biệt, đơn giản môi trường lúc học đã khác rồi. Em không có ý gì đâu, bản thân em cũng là tốt nghiệp bổ túc mà, mong mấy bác ví dụ có ai đọc được học bổ túc đừng chửi em. Một lát sau thằng Hải spy về bàn, ra là hai ông lớp 11 đánh nhau, choảng vỡ chai nước. Và rồi cứ thế thôi, vào tiết em ngủ, hết tiết đi xuống căntin với đám bạn. Đến lúc ra về, em đi sang chỗ Huyền My, thật ra lúc đầu khi vừa hỏi ra Huyền My là ai em khá bất ngờ. Công nhận phố, toàn gái xinh, lớp em nhìn chả thấy bà nào xấu, toàn bà xinh như hotgirl. À em bất ngờ là vì Huyền My xinh vậy sao lại phải luỵ anh lớp trên như thế, người như nàng ta đầy trai theo, thật đúng con gái khó hiểu. Em đi sang bàn My nói :
- Huyền My ơi tớ nhờ một tí được không
My quay sang nhìn em, ánh mắt dò xét kiểu đéo hiểu kiểu gì thằng này quen biết gì mà bắt chuyện như đúng rồi. Vì My ngồi giữa lớp, đằng sau còn mấy bàn nên đa số ánh mắt nhìn về phía em. Cả Kiều Diễm thấy vậy cũng có vẻ không vui nhìn em định nói gì nhưng bị Bảo Ngọc lôi đi, nàng còn nhìn em gật đầu một cái. Em phải công nhận Ngọc lạnh lùng ít nói nhưng ánh mắt để ý, suy nghĩ sắc bén thật. Chỉ nhìn qua lúc em cố hỏi lại thằng Hải spy tính cách người cầm đầu các tốp của lớp, nhìn qua khuôn mặt em trầm tư lúc đó, nhìn tính em lạnh lùng mà tự dưng đi bắt chuyện với người khác (sau này nàng kể lại với em) mà đã biết được ý định cũng như suy nghĩ của em, đáng sợ. Lúc này em mới hiểu câu nói “đằng sau sự thành công của một người đàn ông là một người phụ nữ giỏi”. Mọi người trong lớp cũng dần đi về, chỉ còn lại em với Huyền My và mấy người gần nhà nhỏ còn ở lại xem em định làm gì. Lúc này Huyền My mới nói :
- Có chuyện gì thế - má nó chớ cũng lạnh lùng không kém Bảo Ngọc anh em ạ, em tự hỏi liệu có phải gái xinh ai cũng cao ngạo vậy không, rồi cũng tự lắc đầu luôn, Kiều Diễm xinh mà loi choi chứ đâu có vậy, chắc đa số thôi, đa số thôi
Em- cố mỉm cười xoa xoa tóc tỏ vẻ ngại ngùng, em ít khi cười lắm : À mình mới lên đây ở, phải tự nấu nướng. Mình lại chỉ ăn được hải sản, mình biết khu My ở nổi tiếng đồ hải sản, chiều mình qua khu My My dẫn mình đi mua được không á
Huyền My chưa kịp trả lời một nhỏ đứng eben cạnh đã lên tiếng :
- Nhà bọn tui cũng ở khu đó sao ông không nhờ bọn tui
Má, sau khi biết thông tin của My em nghĩ mãi mới ra mưu để tiếp cận, em nghĩ chỉ cần tiếp cận bước đầu được mấy bước sau sẽ dễ hơn, ai ngờ hội gần nhà nhỏ ở lại cùng, kế hoạch phá sản. Em là đứa giỏi nghĩ mưu cơ mà không giỏi thực hiện, các bác biết thừa tính em nóng lên nghĩ gì làm đó, đâu rảnh chơi mưu được đâu. Nên quả này em bị hố luôn, chưa biết trả lời sao thì My lên tiếng:
- Được. Cơ mà phải làm cho tôi một chuyện
Em được gỡ rối nên không gì vui mừng hơn, ngoài cả mong đợi, em cười nói, quả này em cười thật, đang bờ thất bại vực lại thành công, đến bản thân em cũng không nghĩ nổi tại sao em lại cười, mình lạnh lùng lắm mà : Được
Huyền My : Không cần hỏi chuyện tôi muốn là gì luôn à ???
Em : Thân là nam nhi sao phải so đo nhiều làm gì chứ. Chuyện gì tôi làm được tôi sẽ hết sức làm. Vậy cho tôi xin số nha, chiều tôi qua tôi gọi
Mấy nhỏ bên cạnh nhìn em cười trêu My:
- ý xời hoá ra chốt lại là xin số
- Bày đặt chỉ ăn được hải sản
- Ông này cũng lắm văn gớm, nhìn cứ tưởng lạnh lùng lắm cơ
- Eo ôi My ơi sao không phải mình
Vân vân và vân vân. Em ngại thật, xin số xong em chạy tót về bỏ lại sau lưng tiếng cười của hội nữ quyền. My hình như cũng ngại, còn quay ra lườm các bạn của My. Vậy là xong, chiều được nghỉ, thực hiện dần dần kế hoạch thôi ...