Lời nói của Tằng Hiểu Vân khiến Dương Chí Kiên cau mày.
Dương Nhạc có chút động tâm.
Cô nói: "Con có thể cầu xin Lưu Tử Hào nhưng con không thể đảm bảo rằng Lưu Tử Hào sẽ thương xót nhà họ Dương chúng ta."
Nhưng Đỗ Kỷ lại kiên quyết nói: “Em không thể đi, nếu anh ta nhân cơ hội này đánh thuốc mê em thì em sẽ mất đi trinh tiết.”
"Chuyện đó... không đến mức ấy đi. Mặc dù Lưu Tử Hào là một tên ăn chơi trác táng nhưng có lẽ cậu ta không thể làm được việc như đánh thuốc mê đâu." Tằng Hiểu Vân nói.
Ba người nhà họ Dương thảo luận hồi lâu nhưng không tìm được biện pháp tốt, đành phải giải tán.
Cùng lúc đó, Lưu Quân, chủ tịch tập đoàn Lưu thị, lái xe đến thành phố Thường Dương, thủ phủ của tỉnh, đậu xe ở tầng dưới tòa nhà Thiên Hào.
Tòa nhà Thiên Hào là trụ sở của Tập đoàn Mạnh thị.
Tập đoàn Mạnh thị là khách hàng lớn của Tập đoàn Lưu thị.
Lần này Lưu Quân đến đây để lấy lòng Mạnh Quảng, cậu chủ nhà họ Mạnh để giành được một đơn hàng lớn.
Lúc này, một nữ thư ký gõ cửa, báo cáo với Mạnh Quảng: "Cậu chủ, Lưu Quân, chủ tịch tập đoàn Lưu thị Ninh Thành muốn gặp ngài."
Ninh Thành, Tập đoàn Lưu thị?
Hình như ngày hôm qua anh Kỷ đã đề cập đến công ty này trên điện thoại.
Mạnh Quảng hồi thần lại hỏi: "Con trai của Lưu Quân tên là Lưu Tử Hào phải không?"
“Đúng vậy, Lưu Tử Hào là con trai duy nhất của Lưu Quân.” Nữ thư ký nói.
Mạnh Quảng chế nhạo nói: "Ngay lập tức thông báo cho tất cả giám đốc điều hành đình chỉ mọi hợp tác giữa Tập đoàn Mạnh thị và Tập đoàn Lưu thị ở Ninh Thành. Ngoài ra, hãy chuẩn bị một khoản vốn. Tôi sẽ liên thủ với các đồng minh của nhà họ Mạnh làm cho Tập đoàn Lưu thị phá sản."
Nữ thư ký sửng sốt nói: "Cậu chủ yên tâm, tôi sẽ lập tức thông báo ý định của cậu cho tất cả các giám đốc điều hành."
Ừ một tiếng, Mạnh Quảng lại nói: “Nếu Lưu Quân dây dưa với cô thì cô cứ nói với ông ta rằng con trai ông ta rất không đủ tư cách. Tập đoàn Mạnh thị của chúng ta sẽ không bao giờ làm ăn với những người không có phẩm chất.”
Vài phút sau, nữ thư ký xuất hiện trước mặt Lưu Quân cùng với vài nhân viên bảo vệ.
Lưu Quân sửng sốt nói: "Thư ký Trương, tôi muốn gặp cậu chủ Mạnh. Tại sao acônh lại dẫn bảo vệ đến đây?"
"Chủ tịch Lưu, ngài Mạnh không muốn gặp ông."
Thư ký Trương lạnh lùng nói: "Hơn nữa, ngài Mạnh đã yêu cầu tôi nói với ông rằng mọi sự hợp tác giữa tập đoàn Mạnh thị và tập đoàn Lưu thị của ông đã bị đình chỉ."
Đầu óc Lưu Quân tắc nghẽn, cảm thấy choáng váng.
Hít sâu hai hơi, ông ta lớn tiếng nói: "Sao lại thế này? Tập đoàn Lưu thị của chúng tôi đã hợp tác với tập đoàn Mạnh thị của cô nhiều năm. Cô nói là chấm dứt hợp tác, điều này có phải là quá vô lý không? Tôi muốn nói chuyện trực tiếp với cậu chủ Mạnh!
Thư ký Trương ngăn Lưu Quân lại, lạnh lùng nói: “Cậu chủ Mạnh sẽ không gặp ông nữa, ông nên từ bỏ đi. Hơn nữa, con trai của ông là Lưu Tử Hào rất không đủ tư cách. Cậu chủ Mạnh đã nói, Tập đoàn Mạnh thị sẽ không bao giờ làm kinh doanh với người không có phẩm giá."
Như vậy có nghĩa là gì?
Con trai Lưu Tử Hào của tôi đã đắc tội với Mạnh Quảng ư?
"Cậu chủ Mạnh, con trai tôi là Lưu Tử Hào đã đắc tội cậu phải không? Xin hãy cho nhà họ Lưu của chúng tôi một cơ hội nữa!"
Lưu Quân hét lên rồi lao vào trong: "Chỉ cần tập đoàn Mạnh thị còn tiếp tục hợp tác với nhà họ Lưu chúng tôi, tôi... tôi sẽ đánh gãy một chân của Lưu Tử Hào, bắt Lưu Tử Hào phải quỳ xuống nhận lỗi!"
Thư ký Trương chỉ đạo an ninh ngăn chặn Lưu Quân.
"Đừng để ông ta quấy rầy cậu chủ, đuổi ông ta đi!"
Một trong hai nhân viên bảo vệ nắm lấy một cổ tay của Lưu Quân vặn mạnh ra sau.
Lưu Quân đau đớn hét lên, lớn tiếng nói: “Tôi là tỷ phú, hai bảo vệ nho nhỏ các người sao dám đánh tôi chứ?”
Hai nhân viên bảo vệ không nói lời vô nghĩa, tát thẳng vào mặt Lưu Quân để giữ cho ông ta thành thật.
Cứ như vậy, Lưu Quân đã bị nhân viên bảo vệ đuổi ra khỏi tòa nhà Thiên Hào.
Lưu Quân tức giận nhanh chóng lấy điện thoại di động ra và bấm số của con trai Lưu Tử Hào.