Chương 28: Bàn tay thần diệu 2

Nam tử dựa vào giường gục xuống, chán nản cắn răng.

Chẳng bao lâu, bếp lò được đưa vào trong phòng Trong phòng kín, bầu không khí đột nhiên dâng cao, nhiệt độ cao như thiêu như đốt, buộc Quân Tiển và nam tử phải phát linh lực ra ngoài, bao phủ toàn thân.

Quân Khanh nằm trên giường đổ mồ hôi như mưa, toàn thân như được vớt lên khỏi nước. Mồ hôi đen dọc theo người thấm ra cả giường, nhỏ tí tách xuống đất. Dưới nhiệt độ như lò nướng, mồ hôi này nhanh chóng bốc lên, hơi nước ngập cả phòng.

Một tiếng cọt kẹt vang lên, Quân Vô Tà đẩy cửa bước vào, tay cầm bát thuốc, mèo đen nhanh nhẹn đi theo dưới chân nàng.

Không để ý tới phản ứng của những người khác trong phòng, Quân Vô Tà trực tiếp đi đến bên giường.

Đột nhiên, nam tử đứng bên cạnh nắm lấy cổ tay Quân Vô Tà.

“Hắn là tiểu thúc của ngươi.” Nam tử chăm chú nhìn Quân Vô Tà, cũng không nói cho Quân Tiển biết, Quân Khanh trúng độc là do ăn phải hạt sen Quân Vô Tà cho.

Đến bây giờ hắn ta vẫn không muốn tin rằng Quân Vô Tà thật sự muốn làm hại Quân Khanh, nhưng hành động của Quân Vô Tà lại khiến hắn ta nghi ngờ lần nữa.

“Buông ra.” Quân Vô Tà cau mày, không vui hất tay nam tử ra. Nàng cực kỳ ghét việc bị người khác cắt ngang và nghi ngờ trong quá trình trị liệu.

Nam tử im lặng lùi sang một bên, nhìn Quân Vô Tà đổ bát thuốc vào miệng Quân Khanh.

Sau khi uống xong bát thuốc, Quân Khanh không có phản ứng gì, chỉ lẳng lặng nằm trên giường.

Thời gian trôi qua, nhiệt độ cao trong phòng là một loại tra tấn đối với người chưa có thời gian tu luyện như Quân Vô Tà. Mồ hôi không ngừng chảy ra, váy mỏng cũng đã ướt đẫm. Nàng cũng không để ý, chỉ cẩn thận đưa tay đặt lên mạch đập của Quân Khanh, quan sát những thay đổi trong cơ thể hắn ta.

Mèo đen nhảy lên trên giường, nhìn Quân Khanh đang mê man, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Quân Vô Tà.

“Meo.” Tình trạng cơ thể có vẻ ổn định.

Quân Vô Tà khẽ gật đầu.

Một giờ trôi qua, mồ hôi của Quân Khanh không còn đen nữa.

Quân Vô Tà đứng dậy, mở cửa ra vào và cửa sổ, ra lệnh cho hạ nhân đứng bên ngoài dọn hết bếp lò ra khỏi phòng.

“Đi chuẩn bị nước ấm tắm rửa cho tiểu Vương gia.” Quân Vô Tà trực tiếp ra lệnh.

Đám hạ nhân ngoài phòng khó hiểu nhìn Quân Vô Tà, không biết trong hồ lô của đại tiểu thư còn muốn làm gì. Tình hình của tiểu Vương gia đã cực kỳ tồi tệ rồi, cho dù là đại phu trong thành hay ngự y trong Hoàng cung đều thông báo Quân Khanh sắp chết. Đại tiểu thư dày vò như vậy cuối cùng là muốn làm gì?

Hạ nhân vô thức nhìn về phía Quân Tiển trong phòng, sau khi Quân Tiển khẽ gật đầu, bọn họ nghe theo lời Quân Vô Tà đi thu dọn.

“Ngươi, đi đến phòng thuốc của ta, cầm lọ thuốc ta đặt trên bàn, đổ vào nước ấm, để tiểu thúc ngâm ba canh giờ.” Quân Vô Tà chỉ vào nam tử đang đứng một bên nói.

Toàn bộ quá trình, Quân Tiển không có ý định can thiệp, ông nhìn Quân Vô Tà sắp xếp có trật tự, trong đôi mắt mệt mỏi có chút nhẹ nhõm.

Bất kể phương pháp của Quân Vô Tà có hiệu quả hay không, ít nhất nàng đã thật sự thay đổi.

Bận rộn liên tục khiến Quân Vô Tà hơi bực bội. Quần áo của nàng đã lấm lem nhiều vết bẩn, những thứ đó đều do cơ thể Quân Khanh bài tiết ra, mang theo mùi hôi khiến người ta buồn nôn.

Sau khi nhắn nhủ xong mọi việc, nàng đã vội vàng trở về phòng tắm rửa, nàng thật sự không thể chịu được trên người mình bị bẩn.