Chương 4

--Chương 4:

Hắn mới được đưa đến thành phố Đông Hải học, còn chưa khai giảng, mọi chuyện đều chưa muộn, còn chưa có muộn.

Bỗng nhiên một giọng nói chói tai truyền từ bên ngoài đến.

- Thi Vũ, người nằm viện là em họ em mới từ nông thôn đến sao?

- Trương Siêu, anh có ý gì, gì mà từ nông thôn đến chứ?

Một giọng nói quen thuộc tức giận nói.

- Thi Vũ, em đừng hiểu lầm, ý của anh là vừa từ thị trấn chuyển đến, ha ha.

- Lúc em còn nhỏ cũng là nông dân, nếu anh không thích nông dân thì đừng đi theo đến đây, em tự mình đi vào.

- Sao có chuyện đó được, em nhìn anh giống người như vậy sao?

Một cuộc tranh cãi...

Chỉ một lát sau, đôi nam nữ tranh cãi đi đến cửa phòng bệnh của Mạc Phàm.

Người đàn ông mặc trang phục thoải mái nhưng toàn là đồ hiệu, trên tay còn đeo đồng hồ Rolex.

Bộ dạng cao to đẹp trai, bất luận đứng ở nơi nào đều dễ dàng thu hút ánh mắt của phụ nữ, chẳng qua trong đáy mắt luôn hiện lên sự kiêu ngạo.



Người phụ nữ có dáng người cao gầy, gương mặt tinh xảo, mặc một bộ váy màu trắng, tóc dài khẽ bay tự nhiên ở sau lưng, cách ăn mặc của người phụ nữ làm người

ta cảm thấy thân thiết, thoải mái.

Tuổi hai người xấp xỉ Mạc Phàm, người phụ nữ là Lý Thi Vũ chị họ luôn quan tâm hắn ở thành phố Đông Hải, người nam là Trương Siêu bạn trai của chị họ.

- Chị họ.

Mạc Phàm gọi Lý Thi Vũ.

Lý Thi Vũ nhìn thấy Mạc Phàm nằm trên giường bệnh, bước nhanh tới, trong mắt đều là lo lắng, ân cần hỏi han:

- Tiểu Phàm, em tỉnh rồi, đỡ hơn chút nào chưa?

Chỉ là kết sỏi, làm phẫu thuật xong sẽ không đau nữa.

Mạc Phàm nhìn Lý Thi Vũ, cười nói.

Trong đáy mắt hẳn có chút ướŧ áŧ, rất nhanh liền biến mất.

Lý Thi Vũ là người thân hắn nhìn thấy đầu tiên từ lúc trọng sinh, cũng là người thân vô cùng quan tâm đến hắn.

Hắn vừa đến thành phố Đông Hải, Lý Thi Vũ liền nghĩ tất cả biện pháp giúp hắn quen thuộc hoàn cảnh, giới thiệu bạn bè cho hắn quen biết, quan tâm đến cuộc sống, vấn đề học tập của hắn, có thể nói là rất chu đáo.