Giang Lâm có chút do dự nhưng vẫn quyết định hỏi.
“Trước kia em có chuyện gì sao? Sao lại không thích đàn ông?”
Hôm qua Giang Lâm nghe ra cha vợ nói với Hứa Vân đừng nghĩ tới chuyện cũ, vậy chứng minh Hứa Vân từng gặp chuyện gì đó, cho nên mới không thích đàn ông.
Nghe được câu hỏi của Giang Lâm, sắc mặt Hứa Vân khó coi, bàn tay dùng sức hơn một chút.
Rõ ràng Hứa Vân đang nhớ lại chuyện cũ, chỉ là cô nhanh chóng bình tâm lại nhàn nhạt nói.
“Không có gì.”
Hứa Vân không muốn nhắc lại, cho nên anh cũng không tiếp tục truy hỏi.
Nhưng trong lòng Giang Lâm hiểu rõ nhất, anh muốn chăm sóc cô, muốn xem cô là vợ mà chăm sóc quan tâm.
Khi Giang Lâm còn miên man suy nghĩ, bỗng nhiên di động của anh vang lên, Giang Lâm vội cầm di động nhìn qua, một dãy số lạ.
“Chào anh.”
“Tôi, Thẩm Ngân.”
“Viện trưởng Thẩm, tôi xin nghỉ phép nên không ở bệnh viện.”
Giang Lâm lại không ngờ viện trưởng gọi cho mình nên vội nói.
“Tôi biết anh xin nghỉ, nhưng mà hiện tại cần anh tới viện một chút.”
Giọng Thẩm Ngân truyền tới.
“Sao vậy?”
“Bởi vì Phương Tình Tình tỉnh lại, cô ấy muốn gặp anh, thân phận cô ta… anh cũng biết rồi, tôi cũng không thể từ chối.”
Thẩm Ngân có chút bất đắc dĩ.
Phương Tình Tình?
Giang Lâm lập tức nghĩ tới, đó là người mình từng làm phẫu thuật, chính là tiểu thư của tập đoàn Phương thị.
Nhiều ngày vậy cô ta mới tỉnh, đã vậy còn muốn gặp anh.
“Được, tôi tới ngay.”
Giang Lâm trả lời.
Anh tắt điện thoại, Hứa Vân nói.
“Sao vậy? Có chuyện gì sao?”
Giang Lâm nói: “Không có gì, cô gái hôm trước bị tai nạn giao thông hiện tại tỉnh lại, muốn gặp anh.”
Hứa Vân gật đầu: “Được, tôi đưa anh qua đó.”
Tới cửa bệnh viện, Giang Lâm xuống xe nói với Hứa Vân.
“Lát nữa không không cần tới đón anh, tự anh về là được.”
Hứa Vân gật đầu, sau đó lái xe rời đi.
“Người kia sao chưa tới?”
Phương Tình Tình mặc đồ bệnh nhân, tức giận nói.
Lúc này Phương Tình Tình đã khôi phục nhiều, sắc mặt khá tốt, ban đầu cô đã xinh đẹp tựa búp bê sứ, hiện tại lại thêm đáng yêu, tuy gương mặt không quá lớn, nhưng bộ ngực kia lại căng đầy, quả thực là một lolita tiêu chuẩn.
“Bà cô của tôi, cô đừng gấp, tôi đã liên hệ với viện trưởng, Giang Lâm sẽ nhanh thôi.”
Trưởng khoa Trần vội vàng nói với Phương Tình Tình.
Phương Lan Lan nghe vậy, hừa lạnh nói.
“Tôi chờ thêm một chút, nếu chưa tới tôi sẽ mua bệnh viện các người, đuổi các người.”
“Vâng, vâng, vâng…”
Trưởng khoa Trần lau mồ hôi.
Phương Tình Tình đúng là một tiểu thư chính hiệu, ông ta hận không thể đem Giang Lâm bay tới, cục diện rối rắm này vứt cho Giang Lâm xử lý là tốt nhất, nếu không ông không biết ứng phó sao nữa.
Trưởng khoa Trần nhìn bộ dáng của Phương Tình Tình, nghĩ thầm không biết Giang Lâm có chịu nổi không, với tính tình tiểu thư này thì Giang Lâm chắc bị hành chết mất.
Đang còn suy nghĩ thì cửa phòng mở ra, Giang Lâm tới, Trưởng khoa Trần vội chạy tới.
“Giang Lâm à, Phương tiểu thư tìm cậu lâu lắm rồi.”
Trưởng khoa Trần nhẹ nhõm thở dài một hơi, lần này Giang Lâm chịu khổ rồi, ông ta vội rời đi vứt mọi thứ cho Giang Lâm.
“Cô tỉnh rồi, Phương tiểu thư?”
Giang Lâm cười nhìn Phương Tình Tình.
“Cơ thể tốt hơn chứ?”
Phương Tình Tình nhìn Giang Lâm một chút, hai tay khoanh trước bộ ngực khủng, lạnh lùng nói.
“Thân thể của tôi ra sao anh còn không rõ sao? Chẳng phải anh nhìn thấy tất cả rồi sao?”
Nghe Phương Tình Tình nói, Giang Lâm hơi xấu hổ, kỳ thật anh hỏi cơ thể là hỏi về độ khôi phục, đâu hỏi cái vớ vẩn kia.
Giang Lâm ngượng cười.
“Tôi cũng chỉ là làm phẫu thuật, không có cách khác.”
“Tôi mặc kệ, dù là gì thì anh cũng nhìn cả rồi, thân thể tôi do anh chịu trách nhiệm.”
Phương Tình Tình nhảy xuống giường áp sát Giang Lâm.
Anh thấy Phương Tình Tình làm vậy trong lòng khó xử nói.
“Vậy cô muốn tôi làm gì?”
Phương Tình Tình thẳng thắn nói: “Tôi muốn anh sau này làm bạn trai của tôi, mỗi ngày đi chơi với tôi.”
“Bạn trai?”
Giang Lâm kinh ngạc.
“Tất nhiên rồi, nhìn hết người tôi, anh nói xem ngoài làm bạn trai tôi anh làm gì được.”
Phương Tình Tình nhìn Giang Lâm hỏi ngược.
Giang Lâm bị cô gái này làm cho buồn cười.
“Nói như cô tôi phẫu thuật nhiều phụ nữ như vậy chẳng phải là đều thấy cơ thể họ, vậy đều cưới sao?”
“Tốt nhất cô gái nhỏ đừng quậy nữa, tự dưỡng thương cho tốt.”
Giang Lâm nhìn Phương Tình Tình mà nói.
“Nói bậy bạ gì đó? Nhỏ gì chứ?”
Phương Tình Tình ưỡn ngực xông tới, bộ ngực to cứ thế lộ thêm ra.
Giang Lâm lúc này mới chú ý, thật là không ngỏ, ngực lớn hơn Hứa Vân nhiều.
Giang Lâm nhìn Phương Tình Tình rồi nói.
“Tôi là nói tuổi của cô, dáng vẻ này hẳn là còn chưa thành niên.”
Phương Tình Tình bĩu môi.
“Ai nói tôi chưa thành niên, tôi vừa qua sinh nhật mười tám tuổi. Anh đừng đánh trống lảng, nếu anh không làm bạn trai tôi, tôi sẽ để cha tôi làm mù mắt anh, ai bảo anh nhìn thấy thân thể tôi.”
Thấy Phương Tình Tình càn quấy, Giang Lâm cũng đau đầu vô cùng, xem ra cô gái này không dễ đối phó, khó trách trưởng khoa Trần bỏ chạy.
“Tôi có vợ rồi.”
Giang Lâm nói.
Phương Tình Tình nghe vậy thì uất ức khóc lên, nhìn thấy vậy, Giang Lâm lại đau đầu, đại tiểu thư này thật khó chiều.
Sao lại khóc rồi?
----------------
MỌi người thông cảm cho tác hết tuần này nha.
Hết tuần này tác sẽ ra lại đều 2c/ngày