Chương 72

“Nhưng mà đại nhân, anh ta ở trước mặt của ngày đánh tôi, rõ ràng là không cho ngài mặt mũi. Nếu như ngài không….”

“Đủ rồi!”

Tôn Cao Quan quát lớn một tiếng.

“Đừng cho là tôi không biết trong lòng cậu đang suy nghĩ cái gì! Nếu như cậu ta không nể mặt tôi thì cậu cho rằng bây giờ cậu còn đứng được ở chỗ này nói chuyện với tôi hay sao? Đừng có mà không biết điều!”

Nghe Tôn Cao Quan trách mắng, lập tức tâm thần của gã đeo kính run lên, trên mặt đột nhiên trắng bệch một chút.



Sau khi rời đi Tú Nhi nhịn không được nhíu mày oán giận nói:

“Thiếu chủ! Tính tình của ngài thật cần phải giảm bớt lại đi! Dù sao Tôn Cao Quan cũng là người quản lý của một châu, cũng không thể so sánh với những tên thị trưởng kia được, ngài cần phải cho hắn mặt mũi, nếu không hắn bẩm báo với Long Tổ thì Thiếu chủ sẽ có rất nhiều phiền phức tự tìm đến cửa.”

Lăng Việt chưa kịp nói gì, Minh Thừa lại là cười hắc hắc nói:

“Tú Nhi, ngươi vẫn không hiểu được. Hai bên tranh chấp với nhau, chắc chắn sẽ có một bên bị thương! Không thể buông tha, mạnh mẽ cuồng ngạo mới có thể thắng được, nếu không thì sẽ chết rất thảm! Thiếu chủ càng mạnh, họ Tôn kia sẽ không dám kiêu ngạo nữa. Bằng không, ông ta còn tưởng rằng Thiếu chủ nhà chúng ta sợ ông ta! Ông ta dù sao cũng là một tên đọc sách, cũng dám trêu chọc Thiếu chủ nhà chúng ta, thật đúng là không muốn sống nữa rồi!”

Tú Nhi không khỏi vỗ đầu một cái.

Hai tên này, một tên là giống như một đứa trẻ nhỏ, một tên khác thì lại luôn luôn nuông chiều đứa trẻ nhỏ.

Kẻ xướng người hoạ, quả thực đúng là hoàn mỹ không còn gì để nói.



“Tú Nhi, buổi chiều có tiệc tùng gì không? Hay là có chỗ nào giải trí một chút không?”

“Hôm qua Trương Đạo Sơ hẹn Thiếu chủ, muốn mời Thiếu chủ đến chơi để cho ông ta làm tròn bổn phận của chủ nhà. Nếu như Thiếu chủ có thời gian, có thể đi qua đó.”

Minh Thừa bĩu môi.

“Không có ý nghĩa gì, một chút cũng không kí©h thí©ɧ. Còn không bằng tìm mấy tên cao thủ Giang Châu, luyện tay một chút.”

“Cũng đang lúc rảnh rỗi đi qua đó chơi đi.”

Lăng Việt nhàn nhạt nói một câu, liền dập tắt ý nghĩ của Minh Thừa.

Luôn chém chém gϊếŧ gϊếŧ, chính là hành động của một tên ngu ngốc.

Đặt mình vào giới thượng lưu, nên dùng cái đầu để suy nghĩ mới được.

Đi vào Trương gia, chỉ có Lăng Việt và Tú Nhi xuống xe.

Những thứ mà Minh Thừa ghét nhất chính là những loại như thế này, cho nên cậu ta lựa chọn ngủ một giấc ở trên xe, cậu ta cũng không muốn đi vào đó làm cái gì.

Lăng Việt bước vào biệt thự của Trương gia, Trương Đạo Sơ đã sớm chờ tại cửa chính.

Ở phía sau ông ta, ngoại trừ có một thị nữ ra, thì còn có một thiếu niên đang đứng bên cạnh. Nhìn thấy Lăng Việt đi vào, Trương Đạo Sơ không nói hai lời, lập tức tiến lên chào đón Lăng Việt.