Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Y Phục Thù!

Chương 44

« Chương TrướcChương Tiếp »
Người tới chính là Hoa Hồng Đen, nàng chờ Lăng Việt ở trên lầu rất lâu cũng không thấy lên, không khỏi có chút hiếu kỳ.

Ai biết rằng, lúc nàng vừa xuống tới liền thấy một đám người tụ tập ở cửa phòng vệ sinh, không biết đang làm cái gì.

Lông mày của nàng nhăn lại hỏi:

“Tôi làm gì, không cần các ngươi lắm miệng. Ngược lại là các ngươi, tất cả đều tụ ở chỗ này, làm cái gì đây?”

Không đợi Hồng tỷ mở miệng, Liễu Thanh liền lập tức mở miệng nói:

“Bẩm Hoa Hồng tỷ, là một tên nhóc con đánh một khách hàng của chúng ta, hắn không những không xin lỗi còn dám chống cự, thuộc hạ đang chuẩn bị để các huynh đệ trừng trị hắn một trận đây!”

“Nhóc con?”

Hoa Hồng Đen nheo mắt một cái, đột nhiên nàng có loại cảm giác không tốt lắm.

“Mang ta tới nhìn xem.”

“Vâng!”

Liễu Thanh lập tức đem Hoa Hồng Đen đưa đến trước mặt mọi người, chỉ thẳng mặt Lăng Việt quát lớn:

“Hoa Hồng tỷ, chính là tên nhóc con này!”

Có trời mới biết được, trong tích tắc khi hoa hồng đen nhìn thấy khuôn mặt của Lăng Việt, hai chân nàng liền mềm nhũn ra! Toàn bộ phía sau lưng, trong nháy mắt bị mồ hôi lạnh làm ướt nhẹp.

“Hoa Hồng tỷ, tỷ đi làm việc trước đi, đợi chút nữa có thể có một chút máu tươi, miễn làm ô uế con mắt của tỷ a.”

Hoa Hồng Đen vung tay dùng sức đánh mạnh vào khuôn mặt của Liễu Thanh!



“Đồ đáng chết này!”

Sau khi đánh xong, đến nghĩ cũng không dám suy nghĩ nhiều, nàng liền lập tức chạy đến trước mặt Lăng Việt, không để ý mặt đất dơ bẩn, tại chỗ quỳ xuống dập đầu.

“Thiếu chủ tha mạng! Thuộc hạ quản giáo không nghiêm, để Thiếu chủ bị nhục! Thuộc hạ tội đáng chết vạn lần!”

Toàn bộ hành lang, trong nháy mắt yên lặng lại, tất cả mọi người liền thở mạnh cũng không dám, tất cả đều dùng hai con mắt trừng lẫn nhau, gắt gao nhìn chằm chằm vào Lăng Việt.

Đây chính là Hoa Hồng tỷ lừng lẫy tại Giang Thành đây sao?

Ông trời ơi, người con gái này không biết bao nhiêu người sợ hãi không dám đắc tội.

Tại toàn bộ Giang Thành, có thể nói nàng là một trong những người có máu mặt.

Thế nhưng là, ngay lúc này nàng đang quỳ xuống trước một tên thiếu niên lạ mặt!

Chỗ chết người nhất chính là, một đám người Liễu Thanh thế mà còn không biết sống chết, vừa vặn đắc tội Lăng Việt.

Ông trời, chết kiểu như này cũng thật là quá vãi đi mà?

Giờ khắc này, là Liễu Thanh cũng tốt, là Đỗ tổng cũng được, trên khuôn mặt của tất cả mọi người đều hiện rõ ra vẻ tuyệt vọng cùng sợ hãi!

Biểu hiện ở trên mặt của mọi người rất đặc sắc.

Ngoại trừ hai người Liễu Thanh và Đỗ tổng chấn kinh hoảng sợ ra, thì Tiểu Tuyết sớm đã sợ đến bưng kín cái miệng nhỏ nhắn, dường như hơi kém một chút là kinh ngạc hét ầm lên!

Đôi mắt đẹp của Hồng tỷ cũng bắt đầu gợn sóng.
« Chương TrướcChương Tiếp »