Chương 199

Ông nội Lăng khóc lóc thảm thiết.

“Mày là đồ súc sinh! Sao mày còn mặt mũi mà sống đến giờ chứ?”

“Năm đó khi nhà chúng ta còn nghèo, chính em trai mày đã tự nghỉ học để cho mày đi học đại học.”

“Nó học y vô cùng vất vả nhưng mỗi khi kiếm được chút tiền liền gửi cho mày làm tiền học phí!”

“Mày tốt nghiệp đi tìm việc làm, là em trai của mày dùng tiền để móc nối quan hệ cho mày!”

“Ngay cả con chó cũng cảm thấy cảm động, vậy mà mày lại dám làm ra chuyện không bằng súc sinh như thế ư?”

Ông nội Lăng chỉ trích khiến cho sắc mặt của Lăng Đại ngày càng khó coi.

Ngay cả bác gái cũng không dám hó hé câu nào.

Lăng Việt lạnh lùng nói:

“Ông còn gì muốn nói? Mau nói đi!”

“Tao…Tao…”



Bác cả nói.

“Tao không ngờ ông ta lại gϊếŧ em trai với em dâu. Ông ta nói rằng chỉ muốn gặp em trai với em dâu để nói rõ mọi chuyện!”

Mọi người không khỏi thở dài một tiếng.

Giờ phút này, lời giải thích của Lăng Đại yếu ớt và vô dụng tới nhường nào.

Lăng Việt lắc đầu.

“Chuyện tới mức này, ông không cần biện hộ cho bản thân nữa.”

Lăng Đại nuốt nước miệng, nói với vẻ hoảng sợ:

“Mày…Mày định làm gì?”

“Gϊếŧ người đền mạng, thiếu nợ phải trả!”

Tám chữ ngắn ngủi nhưng lại khiến cho Lăng Đại như ngã vào địa ngục!



Ông ta vội vàng nói:

“Mày không thể gϊếŧ tao được! Mày không thể gϊếŧ tao! Hiện tại tao là người của Hoa gia! Nếu như mày dám động vào tao thì Hoa gia nhất định sẽ không bỏ qua cho mày!”

Gương mặt của Lăng Đại đầy hung dữ giống như một con chó vội vàng nhe nanh múa vuốt, trông vô cùng đáng thương nhưng sẽ không có một ai cảm thấy đáng thương thay cho ông ta.

Bởi vì bất kể là ai cũng sẽ làm như Lăng Việt.

Thù gϊếŧ cha mẹ, không độ trời chung!

Nhìn thấy vẻ hung dữ của Lăng đại, Lăng Việt cười khinh thường.

“Ông cho rằng tôi sẽ buông tha cho Hoa gia sao? Mạng của ông chỉ giống như món khai vị mà thôi!”

“Mày!”

Lăng Đại hoàn toàn tuyệt vọng.

Đúng vậy, thù gϊếŧ cha mẹ, không độ trời chung.

Hoa gia sẽ không tha cho Lăng Việt nhưng Lăng Việt sẽ bỏ qua cho Hoa gia hay sao?