Mục Y Nhân sững sờ, chợt liên tục khoát tay.
“Không nên không nên, anh giúp tôi đã đủ nhiều, tôi không thể nhận thêm sự giúp đỡ của anh.”
“Vì sao?”
Dừng một chút, ánh mắt của nàng có chút phức tạp nói:
“Lăng Việt, tôi không muốn giữa chúng ta có quá nhiều… Dây dưa. Người tôi thích không phải là anh, cũng sẽ không tiếp nhận anh. Tôi càng không hi vọng chính mình sẽ biến thành loại phụ nữ hai mặt! Hi vọng anh có thể tôn trọng tôi! Cũng hi vọng anh có thể tôn trọng người yêu của tôi, đừng có lấy lòng tôi nữa!”
Giờ phút này, ở trong lòng của Lăng Việt vô cùng áy náy.
Có người vợ như thế này cả đời còn cầu mong gì?
“Y Nhân, đợi tôi trèo lêи đỉиɦ Giang Châu, chắc chắn sẽ để cho cô làm một cô dâu hạnh phúc nhất thế giới! ”
Nghĩ tới đây, hắn lần nữa cười nhạt một tiếng.
“Mục tiểu thứ không nên hiểu lầm. Là cô nói bộ quần áo tơ lụa này được chế tác từ công nghệ thời cổ đại, cũng có thể kiếm lời không ít tiền. Cho nên tôi muốn mua lại nó để cho cô mượn nghiên cứu một chút, nếu như cô kiếm được tiền thì chia cho tôi một phần. Tôi chỉ là muốn đầu tư không có ý gì khác!”
“A?”
Nghe được Lăng Việt giải thích, trong nháy mắt mặt của Mục Y Nhân đỏ lên.
Cô ho nhẹ một tiếng, khuôn mặt có chút nóng rần lên nói:
“Xin lỗi, là tôi suy nghĩ nhiều, mong Lăng tiên sinh thứ lỗi, không nên giễu cợt tôi.”
“Mục tiểu thư nói quá lời rồi, cô là một cô gái có tình yêu cao thượng, một cô gái không hai lòng. Lăng mỗ chỉ có tôn kính, tuyệt không có ý xâm phạm.”
Lúc này, ở trên đài cao kia, Vu Cát đã bắt đầu giảng giải.
“Kiện vật phẩm đấu giá thứ hai, là một bộ quần áo tơ lụa từ thời nhà Đường, bộ quần áo tơ lụa này đã bao hàm một loại công nghệ thêu thùa đã biến mất trong dòng sông lịch sử, nếu như đấu giá được, hơn nữa có thể tiếp thu truyền thừa loại công nghệ này, nói không chừng ở tương lai sẽ có một khoản hời to lớn! Cho nên, bộ quần áo tơ lụa này có giá khởi đầu là 10 triệu, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một triệu! Sau đây, đấu giá bắt đầu!”
Vừa dứt lời, trong đám người liền có một người giơ bảng hô:
“11 triệu!”
“12 triệu!”
“14 triệu!”
…
Bộ quần áo tơ lụa này, tính thực dụng rất lớn, so với Mộc Điêu vừa rồi có thể nói là chênh lệch rất lớn. Cho nên chỉ trong nháy mắt, thì đã có giá trị 20 triệu!
Nhưng ngay lúc này, liền vang lên một tiếng quát nhẹ lấn áp hết giọng nói của tất cả mọi người!
“30 triệu!”
“Hít hà ~! Là Trần thiếu! Là giọng nói của Trần thiếu!”
“Trực tiếp tăng thêm 10 triệu, ông trời của tôi ơi, quả nhiên không hổ là Trần thiếu! Không ra tay thì thôi, vừa ra tay là một số tiền lớn!”
“Trần thiếu cuối cùng vẫn là Trần thiếu, người khác không so được!”