Chỉ cần báo tên thì ngay cả kiểm tra cơ bản nhất cũng được miễn?
Tô Bắc Sơn kịp phản ứng lại vội vàng xông lên, nói: “Tôi là ông nội của Tần Thiên, để tôi vào đi!”
“Lão già kia, xông bừa cái gì? Có thẻ mời không?”
“Lại đây, quét thẻ đi!”
May mắn, thẻ của Tô Bắc Sơn quét được!
Ông ta nhìn Tô Nam và Ngô Phi nói: “Hai đứa về về nhà trước đi, chuyện này giao cho gia gia!”
Hội trường đã chật kín người, nhưng không có một ai lên tiếng.
Sân khấu vắng vẻ, chủ nhân vẫn chưa lên sân khấu. Đảo mắt nhìn xem một lượt hàng thứ nhất và hàng thứ hai, người ngồi ở vị trí này đều là các vị tai to mặt lớn không dễ dây vào!
Hàng thứ nhất có mười vị trí, chỉ ngồi bốn người.
Vành mũ của bọn họ đều ép rất thấp, giống như rất để ý người khác nhìn thấy khuôn mặt của bọn họ.
Chỉ có người trong nội bộ mới biết thân phận và danh tính của những người này, đó chính là Điểu Bất Tử Trung Đông, Châu Âu đương đại Caesar Michael, Châu Mỹ giáo phụ Sino Lando, ông chủ của Sicily Mafia!
So sánh với hàng thứ nhất chỉ có áp lực và sợ hãi thì hàng thứ hai lại tươi trẻ và thoải mái hơn nhiều.
Có tới mấy chục mỹ nhân, một đám tóc vàng mắt xanh người nào người nấy đều không thua kém bất kì ai.
Ánh mắt các cô gái lộ ra tình cảm mãnh liệt của thiếu nữ đôi mươi.
Tuy rằng mỗi người có một suy nghĩ khác nhau, thế nhưng trước ngực các cô gái đều đeo một cái huy chương giống nhau.
Hoa tulip!
Biểu tượng của danh gia vọng tộc trên khắp thế giới.
Để đeo được bông hoa này trên ngực Không chỉ yêu cầu tài sản của gia tộc vượt 50 tỷ USD, mà những cô gái này cũng có yêu cầu cực cao.
Những cô gái này, cũng không phải chân dài không não, hầu như tất cả bọn họ đều tốt nghiệp từ các học viện hàng đầu thế giới.
Mỗi người đều là thiên tài trong các lĩnh vực khác nhau!
Các cô gái ở đây, đều là giấc mộng của đàn ông trên toàn thế giới. Có thể có được một người trong đó, có thể nói cả đời này cũng không cần lo lắng.
Hôm nay tụ tập ở đây, chỉ vì một một người đàn ông trong lời đồn kia!
Có những người này tọa trấn ở hàng ghế đầu, những phú hào của Long Giang không dám nhúc nhích, giống như các em bé lần đầu tiên đi học sợ cô giáo mắng.
Tần Thiên nhìn lướt qua, nhịn không được có chút bật cười.
Xem ra sau này khi sử dụng “Quỷ Môn Thập Tam châm”, nhất định phải cẩn thận hơn một chút.
Không cẩn thận lại gây ra gà bay chó chạy.
Đối với việc này, hắn cũng cảm thấy có chút đau đầu.
“Tần Thiên, chúng ta ngồi chỗ nào a?” Dương Ngọc Lan khẩn trương thấp giọng hỏi.
Bởi vì bà ta nhìn thấy, trên mỗi một chỗ ngồi, đều có ghi tên.
Tần Thiên nhìn thấy hai hàng ghế ở giữa, dán tên “Ngô Phi” và “Tô Nam”, hắn cười nói: “Vừa vặn, chúng ta ngồi bên kia đi.”
Dương Ngọc Lan trong lòng vẫn vô cùng bất an, vừa mới ngồi xuống, bên cạnh vang lên một thanh âm vào tai: “Dương tổng?”
Bà ta liền quay đầu, liền thấy một cái đầu trơn bóng