Edit: Bé NaNgày nào đó, tháng nào đó, năm nào đó, hôm đó trời đẹp.
Bạn học nào đó tên là Noãn Khí cùng bạn học nào đó tên là Tiểu Hàn, tìm gặp nhau thành công ở thành phố C.
Tuy rằng, trong đó một bên có vẻ rất cao hứng mà một bên khác hoàn toàn là bị hϊếp bức, nhưng tóm lại, đều theo đúng tiêu chuẩn của “Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ” …… Không phải sao?
Sáng sớm hôm đó, Tiểu Hàn đã bị điện thoại của Noãn Khí gọi đến nhà ga. Không thể lười biếng ngủ thẳng giấc, trong lòng vạn phần khó chịu, hơn nữa lại là đi đón một tên biếи ŧɦái, trong lòng lại càng khó chịu hơn.
Nhưng
mà, bạn học Tiểu Hàn trong hiện thực cũng không tuyệt tình tuyệt ý giống trên mạng. Hay nói cách khác, chính là so với trên mạng dễ nói chuyện hơn, ách…… cũng dễ bắt nạt hơn.
Thấy Noãn Khí, Tiểu Hàn giống như thấy người quen, biểu tình không hiện chút kinh ngạc. Nhưng thật ra Tiểu Hàn đã sớm có đánh giá tinh tế về người này, đồng thời trong lòng nhân tiện nguyền rủa vấn đề chiều cao của đối phương
Tên Đu Đủ kia là do ăn chất kí©h thí©ɧ mà sinh trưởng…… Vì cái gì tên biếи ŧɦái này bộ dạng cũng có thể cao như vậy?
Những chuyện Tiểu Hàn không nghĩ ra thật sự rất nhiều.
Noãn Khí trong quá trình gặp mặt thủy chung vẫn duy trì thái độ tốt cùng nụ cười thân thiết. Giống như con người đáng yêu đang hướng dẫn du lịch miễn phí cùng đi này, cho dù tính tình kém một chút, cũng có thể dễ dàng tha thứ.
Cho nên Noãn Khí chỉ cười tủm tỉm theo Tiểu Hàn đi khắp nơi, bất luận đối phương nói yêu cầu gì anh cũng không phản đối. Hai người từ chỗ XX đến đường XX, sau đó theo đường XX tiến đến lâm viên XX, nhìn theo thái dương từ phía đông tan tầm về phía tây. Lúc ban trưa, chỉ có một chút thời gian nghỉ trưa, bao gồm cả thời gian ăn cơm trưa nhưng lại không vượt qua một giờ. Noãn Khí biết, Tiểu Hàn…… Hoàn toàn cố ý làm như vậy.
“Tiểu Hàn thân ái, cậu không biết là chúng ta nên nghỉ một lát sao?” Noãn Khí thập phần hảo tâm nhắc nhở.
“…… Cáp……? Mới đến trình độ này anh đã muốn nghỉ ngơi sao?” Mưu kế của Tiểu Hàn thực hiện được, vô cùng châm chọc nói,“Nơi này tôi làm chủ, bây giờ còn chưa tới thời điểm nghỉ ngơi. Anh nếu cảm thấy chịu không nổi, làm ơn lập tức xách va li về nhà đi thôi!”
“Anh thật ra thì không có gì vấn đề, nhưng là…… thấy cách cậu đi đường, hình như đang muốn té xỉu, ôi chao.”
“Nói hươu nói vượn! Tôi đây sao lại có thể hôn……”
Lời còn chưa dứt, một trận choáng váng mãnh liệt đánh úp lại……
“Uy…… Tiểu Hàn……!”
“Aha……”
— Bạn học Tiểu Hàn, lúc 6h10’, giờ Bắc Kinh quang vinh bỏ mình.
Sự thật chứng minh…… Trước khi tính kế người khác, phải đánh giá thực lực của mình một cách chính xác.
“Tháng mười bị cảm nắng…… Ách, thật ra cũng rất bình thường ……”
“Anh đừng an ủi tôi……”
Tiểu Hàn nửa chết nửa sống bị Noãn Khí tha về hướng nhà ga.
“Đến ga rồi…… Đi xe nào?”
“Hai mươi.”
“Úc……”
Ý thức hỗn độn của Tiểu Hàn rốt cục bắt đầu có điểm thanh tỉnh – sau khi cậu xác nhận được trạm xe.
“Anh là đồ ngu ngốc –! Đây rõ ràng là trạm ở hướng trái ngược a a a!”
“A…… Đi nhầm ”
“……”
…… Có Noãn Khí làm bạn, xuất hành thêm nhiều ưu phiền.
“Tiểu Hàn thân ái, cậu để tôi đưa cậu về nhà, có phải đã ngầm đồng ý cho tôi đêm nay có thể ngủ tại nhà cậu?”
“Anh xuyên tạc linh tinh.” Cười lạnh.
“Nào có xuyên tạc gì…… Người ở nơi tha hương, luôn hy vọng có người quan tâm đến mình, không phải sao?”
“Như vậy xin hỏi, anh vì cái gì không đi dây dưa Lão đại, không đi dây dưa Bạch Hân, không đi dây dưa vài người đang chờ anh, mà cố tình muốn tới tìm tôi?”
“Ngô……” Noãn Khí rất ái muội cười,“Bởi vì cậu là ‘Bà xã’ của tôi mà.”
“……”
“……”
Trên xe có không ít người, Noãn Khí nói chuyện không hề cố kỵ như vậy, khó khẳng định không có người nghe thấy.
Tiểu Hàn mặt không chút thay đổi, kéo cửa sổ xe đến khoảng lớn nhất, chỉa chỉa bên ngoài, nói:“Tự giác một chút, nhảy xuống cho tôi.”
“Cáp……?”
“Đừng ép tôi phải động thủ.”
“Chỉ đùa một chút mà thôi, đừng tức giận mà……” Noãn Khí đưa tay sờ sờ đầu Tiểu Hàn, giống như đối với một đứa nhóc,“Ngoan, ngoan……”
“Trình Hạo Dương! Đừng quên anh còn nhỏ hơn so với tôi!”
“Bá –”
Xe bus bỗng nhiên phanh lại đột ngột, tất cả mọi người trên xe đứng thẳng không vững liền bị xô về phía trước. Trong lúc nhất thời không biết ai lại đạp phải chân ai, tiếng oán giận vang lên liên tục.
Tiểu Hàn vốn cũng không ngồi vững, hơn nữa thân thể lại đang mệt, thiếu chút nữa ngã xuống từ trên ghế. May mắn được Noãn Khí giữ lại đúng lúc, túm trở về.
“Thật sự là……”
“Anh nhanh như vậy để làm gì? Buông ra.” Tiểu Hàn phát giác chính mình đang chặt chẽ dán vào người này, trong lòng càng thêm khó chịu.
“Uy…… Cậu xem phía trước hai người kìa.”
“Xem gì?”
“Nhìn đi, nhìn đi, hai người đứng ở chỗ đó.”
Tiểu Hàn nhìn theo ánh mắt của Noãn Khí. Bởi vì cứ phanh gấp vừa rồi, vị trí của mọi người đều có thay đổi, nhìn qua khe hở có thể thấy bên cạnh cửa sổ phía trước, hai người nào đó đang đứng.
“……”
Tiểu Hàn vừa thấy rõ ràng, lập tức ngây ngẩn cả người.
“Kia không phải……”
“Ừ?”
“Lão đại cùng phó hội sao……”
“A……?”
Thanh Dạ đang nói gì đó, Luật hơi hơi cười, hai người dựa vào nhau thật sự gần. Cho dù là có cách bọn họ một khoảng, cũng có thể cảm giác được hương vị ngọt ngào nào đó.
Thái độ không có gì cố kỵ, vô cùng thân thiết, sẽ chỉ khiến người khác cảm thấy — không hổ là kia hai người a……
“Hội trưởng cùng phó hội nhà cậu, quả nhiên đều là nhân vật lớn.”
Cũng không biết Noãn Khí đã nhận ra cái gì, hay chỉ là nghị luận đơn thuần đánh giá mặt
ngoài của anh ta. Tóm lại Tiểu Hàn chỉ gật gật đầu, không có phát biểu thêm ý kiến.
“Không muốn qua chào hỏi bọn họ sao?”
“Không cần ……”
Không lâu sau, hai người kia liền xuống xe, biến mất trong tầm mắt của Tiểu Hàn.
“Nhóm Hội trưởng quan hệ thân mật, đối một công hội mà nói thật sự là chuyện tốt.” Noãn Khí cảm khái nói,“Mấy Lão đại nhà chúng chúng tôi, một khi ý kiến không hợp nhau liền bắt đầu chửi đến gốc gác, có đôi khi thậm chí còn muốn ra tay đấu đá trực tiếp, Aha cáp……”
Tiểu Hàn nhỏ giọng nói:“Nhưng là, cãi nhau cũng là một loại biểu hiện của cảm tình tốt đi?”
“Tiểu Hủ…… Cậu là muốn ám chỉ tình cảm giữa chúng ta cũng đang tốt lắm phải không?”
“…… Cút!”
***
Buổi chiều hôm nay, Chu Luật vừa đi gặp cha mẹ Thanh Dạ.
Lúc này xem như chính thức bái phỏng. thái độ của mẹ Thanh Dạ rất thân thiết, về cha của anh, dù thái độ vẫn là rất thận trọng, nghiêm túc, nhưng đối với người khác cũng không có gì ác ý.
Từ lần trước gặp ở bãi đỗ xe, cho tới hôm nay gần gũi ở chung, ấn tượng giữa hai bên đều càng ngày càng tốt.
Ở nhà Thanh Dạ qua vài giờ, cảm giác cực kì vui vẻ.
Hoàn cảnh gia đình ấm áp như vậy, mới có thể dưỡng dục ra một người mang đến cho mình sự ấm áp.
“Không bị hai người làm cho sợ hãi chứ……?”
“Cha mẹ anh đều là những người rất đáng yêu.”
“Cha mẹ anh nay cũng không phải là cha mẹ em sao……” Thanh Dạ cười,“Thật không hiểu khi nào mới sửa được lời nói.”
“Chính là…… Còn có chút không quen.”
Chu Luật lấy ra chìa khóa, mở cửa.
Một cỗ phong vị quen thuộc ập đến trước mặt.
“Rốt cục cũng về nhà ……”
Thanh Dạ ôm cổ Chu Luật ngã trên sôpha.
“Này…… Anh uống thuốc kí©h thí©ɧ à?”
“Hôm nay, rốt cục cũng có thời gian rảnh đi giáo dục tên nhóc không nghe lời kia.” Thanh Dạ nở nụ cười giả tạo,“Đu Đủ tiểu tử dám giận dỗi với lão gia, chờ mà nhận ‘thương yêu’ đi.” <Ý câu này là “
Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi”>
“Nói thì
nói như vậy…… Nhưng cậu ta là đang vướng vào tâm bệnh.” Chu Luật ngồi thẳng dậy,“Anh cũng đừng giáo dục quá mức, nói càng nhiều có lẽ sẽ càng làm cậu nhóc phản cảm.”
“Anh hiểu! Anh hiểu.” Thanh Dạ nằm trên sô pha ách xì 1 cái,“Nói đến chuyện mấy ngày nay cũng rất hiếm khi xảy ra…… Lần update vào tháng Mười hai, chúng ta lại có vấn đề.”
“Cũng may lần này có thể kêu gọi thêm giúp đỡ. Nhưng mà……”
“Sao vậy?”
“Em vẫn muốn biết, Bạch Hân cùng Thủy Tinh Thấm Lam, trước kia rốt cuộc đã phát sinh cái gì?”
“Chuyện này……” Thanh Dạ thản nhiên cười cười, nói,“ Chuyện cũ năm xưa, phỏng chừng hai người cũng không muốn nhắc lại. Tóm lại, năm đó thanh danh của Thấm Lam cũng không có kém như vậy, hình tượng thanh thuần trong thời điểm đó còn
có thể lừa gạt người khác, mới liên quan, dây dưa đến Lão Bạch.”
“Uhm……?”
“Em cũng biết Lão Bạch chỉ là gặp dịp thì chơi, chuyện ái muội giữa hai người trong lúc đó cứ như vậy mà bị tuyên truyền, chính là không nghĩ tới về sau càng truyền lại càng khó nghe — cũng không biết ai ở giữa phá rối.”
“Ý là, Thấm Lam là tính kế anh ấy?”
“Đại khái là theo đuổi bất thành, cho nên trong lòng không thoải mái, phải tìm thủ đoạn mà phát tiết.” Thanh Dạ lắc đầu, nói,“Loại sự tình này nghe là được rồi, Lão Bạch xem như vận khí không tốt, bỏ qua thôi.”
“Vâng……”
Thủy Tinh Thấm Lam, Linh Linh tham gia luận võ chọn rể, Đu Đủ giận dỗi với Khả Nhạc, nhiệm vụ trước khi update, hoạt động sau khi update, khảo sát phân hội mới…… Chuyện phải giải quyết, hình như thật sự rất nhiều.
“Thân ái, hiếm khi chính phó hội trưởng đồng thời nghỉ ngơi, cũng đừng để ý tới mấy chuyện tầm phào đó nữa.”
“Nghỉ ngơi……?” Chu Luật nghi hoặc hỏi,“Ai quyết định?”
“Anh.”
Thanh Dạ nhớ tới kháng nghị lúc trước của Lão Bạch, không khỏi thực vui vẻ:“Bởi vì anh đã đem toàn bộ sự tình trong trò chơi đều đổ lên đầu Lão Bạch…… Ha ha. Đêm nay để cậu ấy đi nhìn mấy người kia luyện dược. Ngày mai chúng ta lại đi nghiệm thu thành quả.”
“Anh thật sự là……” Chu Luật cười lắc đầu.
“Thân ái, đi tắm đi.”
“Em trước sao?”
“Không.” Thanh Dạ cười xấu xa,“Cùng nhau.”
“Anh thực có chú ý đối với chuyện tốn thời gian lại phí sức nha……” Chu Luật liếc mắt trắng,“Nhưng, em cũng không nghĩ thời gian một đêm nay đều phung phí tại đây.”
“Như vậy…… Đổi cách khác đi?”
“Vâng?”
Thanh Dạ nhẹ nhàng tiến đến, cắn một chút lên vành tai Chu Luật, dịu dàng hỏi:“Chúng ta…… Làm xong rồi hẵng đi?”
“Nghe em nói đã, anh tối qua còn chưa ép buộc đủ sao……”
“Đương nhiên là chưa đủ.”
“……”
Đối mặt với da mặt dày như vậy, Chu Luật cuối cùng tất nhiên là…… giơ vũ khí, đầu hàng.