Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Tượng Học Đường

Chương 30

« Chương TrướcChương Tiếp »
Kẻ tàn nhẫn mới là kẻ chịu tổn thương nhất.

. . .

Mối quan hệ giữa Sầm Kỷ Dương và Đình Thâm là anh em cùng cha khác mẹ. Mộc Miên là mẹ ruột của Đình Thâm.

Chuyện xảy ra cách đây ba trăm năm về trước.

Uông Duẫn là vị hoàng tử xứng đáng với vị trí đế vương bấy giờ. Uông Duẫn tài hoa hơn các hoàng tử khác, trí tuệ cùng năng lực vượt trội mặc dù là con thứ nhưng được đế vương ưu ái thương yêu đặt trọng trách quan trọng.

Người mang dòng máu Thủy Huyết thuần khiết có thể là người, là ma cà rồng cho nên đế vương đã nhờ pháp sư Diêu Tông Hoàn tìm kiếm cô gái kia.

Tìm ra được hai cô gái Tích Khê và Tích Mẫn - hai chị em song sinh có mẹ là ma cà rồng, ba là con người.

Tích Khê có máu Thủy Huyết thuần chủng hoàn toàn còn Tích Mẫn mặc dù có máu Thủy Huyết nhưng có lẫn máu của con người. Cho nên Tích Khê được chọn làm vợ của Uông Duẫn sau này.

Tích Khê và Tích Mẫn xinh đẹp tài hoa mỗi người mỗi nét nhưng mà Tích Mẫn có tâm cơ cao hơn Tích Khê.

Uông Duẫn cùng Tích Khê lần đầu gặp đã tâm đầu ý hợp, bị đối phương làm cho rung động thật lòng đến với nhau, Uông Duẫn trở thành đế vương còn cùng Tích Khê sinh ra đứa con trai đặt tên Sầm Kỷ Dương.

Không lâu sau đó đột nhiên Tích Khê qua đời, ngay cả pháp sư ma cà rồng Diêu Tông Hoàn cũng không tìm ra cái chết của bà ấy, Uông Duẫn đau lòng tột độ vì vậy mọi tình cảm đều đặt ở đứa con trai của mình.

Chỉ mấy tháng sau, Tích Mẫn trở thành hoàng hậu ma cà rồng thay thế vị trí của Tích Khê theo quy định của hoàng gia ma cà rồng để Uông Duẫn tiếp tục cai trị tốt.

Tích Mẫn mang thai sinh ra một đứa con trai gọi là Đình Thâm.

Uông Duẫn đối với Tích Mẫn không hề có tình cảm, chỉ vì tuân theo quy định của hoàng tộc nên mới cưới bà vì vậy thái độ lúc nào cũng lạnh lùng xa cách, cho nên đối với hai đứa con trai của mình ông chỉ yêu thương Sầm Kỷ Dương còn Đình Thâm hoàn toàn bỏ mặc.

Mấy năm sau đó Uông Duẫn bị anh trai mình là Uông Duật dùng súng bạc bắn chết theo như lời kể của Tích Mẫn mà khi ấy Uông Duật đột nhiên treo cổ tự sát.

Sầm Kỷ Dương khi ấy vẫn chưa đủ khả năng cai trị nên mọi người trong hoàng tộc đều nhất trí tìm ra một vị đế vương mới thay thế nhưng bị Tích Mẫn bác bỏ còn tự mình lên nắm quyền thao túng đổi tên thành nữ hoàng Mộc Miên.

Tích Mẫn ác độc, thủ đoạn tất cả ma cà rồng đều biết bởi vì sự đối đãi tàn bạo của bà đối với đứa con trai ruột của mình - Đình Thâm. Các ma cà rồng đều nghi ngờ cái chết của Tích Khê có liên quan đến bà ta nhưng đều không dám lên tiếng.

Mọi thứ trôi vào dĩ vãng cho đến hiện tại khi Sầm Kỷ Dương đã có năng lực đủ để lên ngôi vị đế vương thay thế cho Mộc Miên.

Sầm Kỷ Dương và Đình Thâm đều trí dũng song toàn, vì vậy Mộc Miên luôn tìm cách đưa Đình Thâm làm đế vương.

.

Ngày hôm đó Sầm Kỷ Dương nhận được thông báo của Diêu Ngôn bởi vì nghe được tin Mộc Miên kêu Đình Thâm phải gϊếŧ chết Sầm Kỷ Dương, trong lòng Sầm Kỷ Dương sớm đã biết sẽ có việc này xảy ra nên chỉ bình thản ứng phó.

Quả thật Đình Thâm đã tìm đến anh cùng anh đánh nhau một trận sinh tử một mất một còn nhưng mà Sầm Kỷ Dương để Đình Thâm dùng cọc bạc có lẫn sắt đâm vào người mình đã được Diêu Ngôn đánh lừa gạt Đình Thâm vì Sầm Kỷ Dương biết nếu anh không làm như vậy thì ngay cả Đình Thâm cũng không thể thoát mà Mộc Miên sẽ ra tay tàn độc hơn.

Chỉ là điều anh không ngờ bản thân uống phải thuốc mất trí nhớ làm anh không còn nhớ gì.

Thật ra giữa anh và Đình Thâm không có thù hận hay muốn đối đầu với nhau, tất cả đều do một tay Mộc Miên tạo ra, ngay từ khi Đình Thâm ra đời thì bà ta đã bắt đầu kế hoạch biến anh trở thành một ma cà rồng mạnh nhất bằng những cách huấn luyện cai nghiệt hà khắc nhất mà ngay cả những ma cà rồng khác nghe thấy đều khϊếp sợ.

Con người Đình Thâm mới trở nên lãnh khốc, tàn nhẫn và độc ác, suy cho cùng Đình Thâm cũng chỉ là công cụ để đoạt lấy quyền lực bởi chính bàn tay của mẹ ruột mình.

. . .

Sầm Kỷ Dương giương ánh mắt nhìn Đình Thâm, đôi lúc anh cảm thấy Đình Thâm rất đáng thương bị đưa vào sự tranh quyền đầy thủ đoạn của mẹ mình. Sầm Kỷ Dương còn nghi ngờ cái chết của ba mẹ mình đều do bà ta gây nên.

Đáng tiếc không điều tra được gì.

-Đình Thâm, cô ấy là Thánh Nữ nhưng cô ấy không phải ma cà rồng, chẳng lẽ cậu chưa từng cảm động vì cô ấy?

Con người Y Anh lương thiện thuần khiết tốt bụng mặc dù có chút ngốc nghếch nhưng những ai ở bên cạnh cô sẽ bị cô làm cảm động.

-Vì sao anh lựa chọn cô ấy? Ngay lúc mất trí nhớ mà tin tưởng ở cạnh cô ấy?

Đình Thâm ngay từ đầu đã rất muốn hỏi câu này.

-Khi cậu tỉnh lại, mọi việc trước kia cậu đều quên hết bên cạnh là một cô gái, cô ấy mặc dù ngốc, có vẻ ham tiền lại còn tỏ ra hung dữ nhưng khi cậu sử dụng năng lực thì không hề hoảng sợ la hét hay chạy trốn, cô ấy cho tôi cảm giác an toàn giữa những sự lạnh lùng của người khác. Tôi chỉ muốn bảo vệ cô ấy thật tốt.

Khi ai đó nhìn thấy ma cà rồng theo bản năng sinh tồn họ sẽ bỏ chạy không muốn bị gϊếŧ chết, hiếm khi có một người bình tĩnh đối diện ngược lại còn làm bạn với ma cà rồng.

Bên môi Đình Thâm co giật, trước nay lòng anh như băng lạnh, chỉ có thể dùng băng lạnh để đóng băng mọi người, chưa từng có sự ấm áp, trái tim tựa như không tồn tại mà anh sớm bị những cành hồng đầy gai nhọn vây quanh đẹp đẽ nhưng không dám đến gần.

Đình Thâm cô độc, lãnh đạm cả thế giới ma cà rồng đều biết nhưng anh luôn ao ước cảm nhận được ấm áp, muốn nếm trải mùi vị hạnh phúc thì chẳng có ai biết cả. Anh đã từng, không, cho dù trước kia đến hiện tại, anh cũng rất ganh tị với Sầm Kỷ Dương.

-Anh yêu cô ấy?

Sầm Kỷ Dương giật mình, một hồi im lặng.

-Nhưng mà anh không dám, anh sợ sẽ tổn thương cô ấy, anh sợ cô ấy gặp nguy hiểm, anh còn sợ cô ấy biết Tô Mị là vị hôn thê đã đính hôn từ nhỏ với anh.

Tâm tư của Sầm Kỷ Dương, Đình Thâm nhìn đã hiểu nhưng Y Anh lại không hiểu.

-Tôi với Tô Mị có thể không kết hôn, Y Anh mới là Thánh Nữ.

-Nhưng anh chưa hẳn là đế vương.

Phải, trừ khi được chọn làm đế vương, anh mới có thể từ bỏ hôn ước với Tô Mị mà lấy Y Anh, chỉ là Mộc Miên làm sao dễ dàng cho anh làm đế vương được? Bà ta chắc chắn sẽ giở trò.

-Chỉ cần một ngày chưa xác định là tôi hay anh làm đế vương thì Y Anh còn gặp nguy hiểm nhiều hơn, anh cũng không thể yêu cô ấy.

-Nếu Tô Mị không yêu tôi, thì sao?

Đình Thâm có chút giật mình, không thể nào.

.

Y Anh muốn thoát ra nhưng tay bị gọng sắt giam lại, cô giãy giụa hai tay không ngừng chà sát vào gọng sắt khiến cổ tay bị thương chảy máu.

Miệng dù muốn kêu cứu cũng nói không được, cảm giác bất lực tuyệt vọng cứ ập thẳng vào lòng cô càng làm cô muốn vùng thoát ra hơn.

Y Anh nghe bên tay đột nhiên có tiếng người xuất hiện, không phải chỉ một người.

Trong lòng cô run sợ khóc thét lên mà không thể bật ra tiếng. Ngay sau đó hai tay được giải thoát có một sức mạnh vô hình kéo người cô về trước sau đó hai bên tay bị hai người giữ.

Là ai luôn muốn bắt cô?

Sau đó cô đã được dẫn đi.

- - -

Đình Thâm không hiểu ý tứ trong lời nói của Sầm Kỷ Dương khẽ nhíu mày lại.

-Anh nói vậy là ý gì?

Sầm Kỷ Dương điềm tỉnh mỉm cười sau đó không nói gì chỉ biến hóa thành bộ dạng của ma cà rồng dùng sức mạnh phá đi sự giam cầm dưới chân.

Đình Thâm móng tay dài giơ lên, lãnh khốc hướng tới chỗ Sầm Kỷ Dương ra tay.

Sầm Kỷ Dương nhanh nhén nghiêng người né đi móng vuốt của Đình Thâm, ngẩng đầu hét lên lặp tức phóng lên thoát khỏi cạm bẫy.

Đình Thâm lộn ngược người trở lại tấn công Sầm Kỷ Dương, sức mạnh của hai người bọn họ vừa phát huy va chạm vào nhau đã làm mọi thứ xung quanh chịu một trận cuồng phong.

Sầm Kỷ Dương chỉ một lòng muốn đem Y Anh đi nên không muốn đánh nhau với Đình Thâm, thừa dịp làm Đình Thâm bật người lùi về sau anh đã quay người thoắt một cái lên cầu thang.

Sầm Kỷ Dương vừa vào thư phòng nhìn thấy chiếc ghế trống trơn hai gọng sắt bị mở ra thì nhíu mày, mùi của Y Anh chính xác ở nơi này vì sao không thấy cô.

Đình Thâm xuất hiện ở phía sau vừa trông thấy ghế không người, gọng sắt được mở mi tâm nhíu chặt.

-Y Anh đâu?-Sầm Kỷ Dương nổi giận gầm lên

-Anh biết rõ, còn hỏi tôi? Ai là người ngoài anh có thể vào được lâu đài của tôi?

-Cậu gạt tôi để bà ta đưa cô ấy đi?

Thật sự anh không bình tĩnh được nữa, chỉ nghĩ đến cô đang đối mặt với nguy hiểm lòng anh như lửa đốt.

-Tôi không gạt anh.

-Đình Thâm, cậu máu lạnh vô tình đều do bà ta, vì sao cậu không chống đối bà ta? Chuyện tốt hay xấu không lẽ cậu không phân định được.

-Y Anh là người tốt nhưng quá tốt khi là Thánh Nữ. Tốt xấu cũng được, tôi là ma cà rồng, bà ấy là nữ vương, tôi chỉ có thể tuân theo.

-Bà ta còn là mẹ ruột của cậu.

-Cho nên tôi càng không thể phản bội bà ấy, anh đi đi, nếu anh muốn cứu cô ta hãy nhanh chân đi tìm, tôi sẽ không giúp anh.

Sầm Kỷ Dương giận dữ tay cũng cuộn thành quyền sau đó như cơn gió biến mất không để lại dấu vết.

Đình Thâm trầm ổn đi vào trong ngồi lên chiếc ghế sô pha dài, vài giây sau chiếc ghế giam cầm cô đã vỡ tan tành.

Anh hận mẹ mình, người đã gieo rắc vào đầu anh những sự lạnh lùng tàn nhận, dạy anh cách trở nên độc ác sẵn sàng gϊếŧ người, còn là người mẹ lạnh lùng nhất chưa từng gọi anh một tiếng con cũng chưa hề dùng ánh mắt nhân từ của người mẹ để nhìn anh.

Anh cô độc, mấy trăm năm nay, anh rất cô độc. Nhưng không cô độc bằng sự đối đãi của mẹ mình với mình.

Khi lần đầu tim anh đập mạnh, anh nghĩ rằng, ông trời đã để anh tìm được người mang lại hạnh phúc cho mình, nhưng anh phải gϊếŧ cô, gϊếŧ đi ngọn lửa ấm áp, gϊếŧ đi nụ cười ngọt ngào, gϊếŧ đi sự lương thiện thuần khiết của người con gái đó.

Sau cùng anh vẫn trở về với cô độc.

[ Xin lỗi các bạn, mấy ngày nay mình đi chơi xa nhà nên không up truyện lên được ]
« Chương TrướcChương Tiếp »