Tuy rằng thời gian cấp bách, lại còn phải đấu trí đấu dũng với bảo vệ, nhưng Hồi Nhất Tiếu vẫn chọn trúng được nữ sinh mặc áo đỏ kia.
Theo kinh nghiệm theo đuổi minh tinh nhiều năm của Hồi Nhất Tiếu, đoán rằng người ngồi bên cạnh nữ sinh này có lẽ là bạn trai cô ấy.
Hơn nữa, anh ta còn chẳng có chút hứng thú nào với trợ giảng Minh Tinh nhưng dưới sự cưỡng ép của bạn gái, cứ thế bị lôi đến đây.
Kiểu người này thích hợp nhất là để giúp làm loạn rồi đột nhập vào bên trong.
“Bạn ơi, trợ giảng Minh Tinh mà mọi người ghi tên trên đèn LED là ai thế? Sao các bạn lại theo đuổi cuồng nhiệt vậy? Có điển cố gì sao?” Hồi Nhất Tiếu vẻ mặt vô tội hỏi “kho chứa đồ” bị bạn gái bỏ quên ngay tại chỗ.
Cười tươi như hoa, âm thanh mềm mại.
Dáng vẻ giống y chang cái hồi cô được các bạn bầu làm lớp trưởng.
Hồi Nhất Tiếu trời sinh đã có khả năng giao tiếp thân thiện, hòa nhã.
Đương nhiên, tiền đề là cô không dùng cái tính “make color” tổ truyền để công kích người ta.
Phản ứng của “kho chứa đồ” có chút chậm chạp.
Chẳng phải anh ta cùng bạn gái đến buổi tọa đàm chia sẻ của cựu sinh viên để tìm trợ giảng hồi năm nhất sao?
Vậy vấn đề xuất hiện rồi, bạn gái anh ta đâu?
Tôi là ai?
Tôi từ đâu tới?
Tôi sẽ về đâu?
Không có phản ứng gì, “kho chứa đồ” bắt đầu suy ngẫm về mệnh đề triết học do Plato đề ra.
*Plato: nhà triết học người Hy Lạp
Tình yêu tuổi xế chiều khi gần tốt nghiệp đều không đáng tin thế này sao?
Hôm qua chẳng phải còn nói đợi sau khi tốt nghiệp sẽ cùng nhau đến Bắc Kinh làm việc sao?
Nói gì mà từ khi mặc đồng phục học sinh đến lúc khoác lên chiếc áo cưới?
Anh ta đã ký hợp đồng ba bên làm việc ở Bắc Kinh, nhà cũng đã thuê xong rồi.
Nếu mối quan hệ này đổ bể, trong khoảng trời đang ngắn như thế, anh ta biết tìm ai để chia tiền phòng cao ngất ngưởng ở Bắc Kinh đây.
Chủ nhà đã nói rồi, trong bất kỳ tình huống nào, dù không ở, tiền cọc cũng không thể lấy lại.
Trông thấy “kho chứa đồ” đờ đẫn mất hồn, Hồi Nhất Tiếu quay đầu nhìn sang bên cạnh.
Cậu nam sinh ngồi bên kia vừa trông thấy Hồi Nhất Tiếu xuất hiện thì hai mắt như phát sáng.
Dáng vẻ cứ như chưa từng gặp gái xinh bao giờ, Hồi Nhất Tiếu vốn dĩ không muốn cho anh ta cơ hội trò chuyện với mình.
Thật nực cười! Bản cô nương rõ ràng là vừa đẹp người vừa đẹp nết.
Đám nam sinh nông cạn này sao mới nhìn mặt người ta đã mơ tưởng hão huyền thế rồi không biết?
Này là đang coi thường nội hàm của bản cô nương đây mà!
Không phải Hồi Nhất Tiếu “make color”, thật sự thì đám nam sinh vây quanh cô vì nhan sắc có thể xếp hàng dài từ hội trường ra tới cổng.
Chỉ là, khi bọn họ chứng kiến thấy dáng vẻ “make color” của Hồi Nhất Tiếu thì lại quyết trốn trong ký túc xá không dám ra.
Cũng may…
Hơ, không đúng…
Đáng tiếc là, trường học rộng lớn như vậy nên cũng sẽ có những người chưa từng được chứng kiến.
Ví dụ như vị đang ngồi ở bên trái Hồi Nhất Tiếu đây.
Không để Hồi Nhất Tiếu phải hỏi lại, nam sinh ngồi bên trái lập tức thuận theo ý muốn, trả lời vấn đề mà “kho chứa đồ” không biết: “Lúc cựu hiệu trưởng Sử Nhất Tùng vẫn còn giảng dạy ở Viện Pháp luật, học trưởng Minh Tinh là trợ giảng của thầy ấy.”
Trọng điểm đây rồi, trợ giảng Minh Tinh của Viện Pháp luật.
Vi Triết Lễ vừa nói gì ấy nhỉ?
Đúng thế, Viện Pháp luật và Viện Nghệ thuật ở khu mới.
Nói như vậy, Hồi Nghệ nữ sĩ của khoa Dương cầm và trợ giảng Minh Tinh của Viện Pháp luật, dưới tình huống gần quan hưởng lộc, đích thực có khả năng viết nên một bản tình ca.
Bây giờ vấn đề then chốt chính là, thời hai người còn đi học, rốt cuộc có xuất hiện cùng nhau bao giờ không?
E rằng chỉ có một ngày, vậy cũng có khả năng là nhất nhãn vạn niên.
*nhất nhãn vạn niên: chớp mắt đã vạn năm
Chẳng phải cũng có rất nhiều nữ minh tinh kể trên show tống nghệ về chuyện tình yêu gì mà “uống nhầm một ánh mắt…” đã quyết định cùng đối phương sinh con sao.
“Học trưởng Minh Tinh bắt đầu làm trợ giảng cho thầy hiệu trường từ lúc nào vậy?” Hồi Nhất Tiếu trực tiếp hỏi.
Vòng vo tam quốc không phải tác phong của phái hành động, cũng rất có lỗi với IQ của Hồi Nhất Tiếu.
“Năm nào thì anh không rõ, nhưng hồi anh học năm nhất, lúc đó thầy Sử có dạy bọn anh môn luật pháp quốc tế, bởi vì thầy tương đối bận nên đại đa số đều do trợ giảng Minh Tinh lên lớp, giảng đường lúc nào cũng đông nghịt người.” Học trưởng phát quang biết gì nói nấy.
“Trợ giảng nào ở trường đại học mà chẳng thế, có gì đặc biệt đâu?” Hồi Nhất Tiếu lẩm bẩm một câu, nhụt chí như quả bóng xì hơi, trong chốc lát đã mất hết hứng thú, bắt đầu nghĩ về những chuyện khác.
Té ra cô bỏ chỗ ngồi ở ghế VVVIP, ngay cả Vi Triết Lễ cũng vứt bỏ (Không biết lần thứ bao nhiêu ở học kỳ này rồi?). Cuối cùng lại chẳng hỏi được gì.
**
Truyện dịch bởi: Ín
Fanpage Ín: https://www.facebook.com/inin1302
**
Dạ thưa quý zị, đến hôm nay tôi mới nhận ra một sự thật đắng lòng đó là Chủ tịch Vi hơn tuổi bé Tiếu, thế nên tui đã phải sửa lại xưng hô cho 2 bạn trẻ :’( từ giờ xưng anh - em nha mọi ngừi)