Chương 9: Thiên Đàng và Địa Ngục (1)

“Đây vốn dĩ chỉ là hiểu lầm thôi, chẳng trách tôi mời tận 3 lần em mới chịu về trường.”

Người lên tiếng hóa giải tình huống khó xử cho MC là thầy cựu hiệu trưởng Sử Nhất Tùng.

Hồi Nghệ nữ sĩ khí thế ngời ngời, khi nhìn thấy thầy hiệu trưởng cũng thu bớt lại tính khí.

Nhưng sắc mặt cũng chỉ hòa hoãn hơn trước một chút.

“Tôi đồng ý về trường là do công ty luật hiện tại của thầy giúp iDiapers thắng kiện, chứ không phải vì thầy là hiệu trưởng trước đây của trường.” Hồi Nghệ đáp lời.

Hồi Nghệ nữ sĩ không quá thích cái danh sinh viên đại học Đại Hạ của mình, Hồi Nhất Tiếu là người hiểu rõ nhất.

Nếu không phải vì Hồi Nhất Tiếu nhìn thấy tờ giấy báo trúng tuyển từ 20 năm trước rồi quyết tâm thi vào Đại Hạ, thì mẹ cô căn bản sẽ không bao giờ nhắc đến ngôi trường mình từng theo học.

Hiệu trưởng Sử đứng dậy, tháo micro không dây trên người xuống, đi về phía Hồi Nghệ nữ sĩ.

Sử Nhất Tùng thấp giọng giải thích: “Em có thể kiểm tra thử xem, trong danh sách những sinh viên Đại Hạ bị khai trừ, tuyệt đối không có tên em. Khai trừ sinh viên là chuyện lớn, khi ấy tôi làm hiệu trưởng, danh sách khai trừ đều do tôi xử lý.”

Hiệu trưởng Sử không đeo micro không dây, lại còn hạ thấp giọng, nếu Hồi Nhất Tiếu không ngồi ở hàng đầu, chắc sẽ không thể nghe được những gì Sử Nhất Tùng vừa nói.

Đương nhiên, tuy cô ngồi ở hàng ghế đầu nhưng cũng không nghe rõ được đoạn sau, bởi âm thanh của thầy hiệu trưởng càng ngày càng nhỏ.

Không quá nửa phút, Sử Nhất Tùng quay lại vị trí của mình, nói gì đó với Tần Hựu Nghi bên cạnh.

Sau mấy lần gật đầu, Tần Hựu Nghi đứng dậy, rời khỏi sân khấu của buổi tọa đàm.

Sinh viên bên dưới không biết đã xảy ra chuyện gì, bắt đầu tò mò, đứng ngồi không yên.

Lúc này, Sử Nhất Tùng mới đeo lại micro không dây, ra hiệu cho Vu Ngọc Ngọc tiếp tục.

Vu Ngọc Ngọc hơn 20 năm không gặp sự cố nghề nghiệp cuối cùng cũng phản ứng lại, bắt đầu giới thiệu về thành tích truyền kỳ của nền tảng tã lót trực tuyến iDiapers để hóa giải bầu không khí.

“Ba năm trước, tôi đọc được thông tin iDiapers bị Amazon và nhà bán lẻ Walmart đàn áp trên Tạp chí Phố Wall, đến nay nhớ lại vẫn còn như in.”

“iDiapers là công ty đi đầu trong lĩnh vực thương mại điện tử tã lót, ngay từ đầu đã đàm phán về việc mua bán và sáp nhập với nhà bán lẻ Walmart.”

“Sự hợp tác giữa iDiapers và nhà bán lẻ Walmart đã khơi dậy sự thèm muốn của gã khổng lồ thương mại điện tử Amazon.”

“Amazon một bước chen ngang, đe dọa rằng nếu iDiapers không lựa chọn hợp tác với Amazon.”

“Amazon sẽ điều chỉnh giá của tất cả các loại tã trên mạng về 0 đồng, xem iDiapers trụ được bao lâu.”

“Sau đó, tuy iDiapers không chống lại được sự đe dọa từ Amazon, nhưng dựa vào giá cả đạt được lúc hợp tác với nhà bán lẻ Walmart, tạo nên truyền kỳ về thương mại điện tử tã lót.”

“Lúc đọc được tin tức này, tôi còn không hề biết rằng, huyền thoại đẳng cấp thế giới về lĩnh vực tã lót này lại là sinh viên của Đại Hạ chúng ta.”

**

Hơn 20 năm không gặp sự cố nghề nghiệp, có thể thấy rằng thái độ làm việc của Vu Ngọc Ngọc không hề tệ.

Trước ngày hôm nay, Hồi Nghệ nữ sĩ chưa từng xuất hiện trên bất kỳ kênh truyền thông nào trong nước.

Điều tra sâu đến thế này, ngay cả đứa con gái duy nhất là Hồi Nhất Tiếu cũng không biết rằng lượng tã lót mẹ mình bán ra trong một năm đủ để quấn cả trái đất.

Trong trường hợp trang trọng như hôm nay, trước mặt nhiều thầy cô và cựu học sinh thế này, nói ra một tin tức vô cùng chấn động.

Mẹ cô quả là quá tùy hứng, cũng thật không biết kiêng dè gì cả.

Hồi Nhất Tiếu biết, đây không phải dáng vẻ thực sự của Hồi Nghệ nữ sĩ.

Nếu tâm tình Hồi Nghệ nữ sĩ mà cứ không ổn định như vậy, thì đã không thể đạt được đẳng cấp hàng đầu trong lĩnh vực tã lót, bị cả Amazon và Walmart đồng thời đàn áp.

Hoàn thành việc điều tiết bầu không khí, Vu Ngọc Ngọc mời khách quý lên bục diễn giảng ở trung tâm sân khấu để chia sẻ.

Tuy không biết tiếp theo sẽ còn đối mặt với tình huống gì, nhưng khách mời của buổi lễ chia sẻ đều đã đến rồi, thầy hiệu trưởng cũng không có ý ngăn cản, không thể không để khách mời lên chia sẻ một chút, đành cứ thế kết thúc.

Thời khắc này, Vu Ngọc Ngọc cảm thấy hai chân như nhũn ra.

Hồi Nghệ nữ sĩ ung dung thong thả đi đến bục diễn thuyết.

Cứ như thể người vừa nói ra câu khiến cả hội trường lặng ngắt như tờ không phải là mình.

“Hiệu trưởng Sử, ra là tôi chưa từng bị khai trừ?”

Thế mà mẹ cô vẫn còn tâm trạng để cà khịa à?

Đợt phong ba đầu tiên chấm dứt, gió bình yên trở lại, cầu vồng tỏa sáng trên bầu trời.

Ánh đèn sân khấu chiếu vào Hồi Nghệ nữ sĩ, thiêng liêng như một nữ thần.

Nữ thần thiêng liêng trên trên bục diễn giảng đối diện với Sử Nhất Tùng, khẽ mỉm cười: “Thế thì tiếc thật.”

Một câu chế giễu nhẹ, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong hội trường.

“Từ nhỏ tôi đã rất thích xem những câu chuyện về khởi nghiệp, thường thì sẽ xem những người sau khi bỏ học đại học khởi nghiệp thành công.”

“Bill Gates, Steve Jobs, Larry Ellison đều là thần tượng của tôi, đương nhiên có cả người cùng thời là Mark Zuckerberg.”

“Thành tựu của tôi chưa thể nào sánh với họ.”

“Cứ nghĩ rằng làm quá yếu tố bỏ học trong câu chuyện của họ lên thành khai trừ.”

“Như vậy có lẽ sẽ khiến câu chuyện khởi nghiệp của tôi có một điểm sáng khác biệt.”

“Nhưng mà giờ xem ra, tôi không có cơ hội này nữa rồi.”

Hồi Nghệ lại nhìn về phía Sử Nhất Tùng, lời nói mang theo cảm giác làm nũng của vãn bối với trường gối: “Hiệu trưởng Sử, thầy nói xem, sao năm đó thầy lại không trực tiếp khai trừ em nhỉ?”

Sử Nhất Tùng cười đáp: “Là lỗi của thầy, lỗi của thầy.”

Hiệu trưởng Sử tự nguyện xuống nước trước vị khách quý mình mời đến.

**

Truyện dịch bởi: Ín

Fanpage Ín: https://www.facebook.com/inin1302