Chương 7: Sự im lặng đến quỷ dị (1)

“Alo, alo, 1 2 3, kiểm tra Microphone.”

Lúc Hồi Nhất Tiếu đang do dự thì âm thanh thử mic của MC trong buổi tọa đàm vang lên.

Buổi tọa đàm kỷ niệm 100 năm có tổng cộng 4 phần, mỗi phần nửa tiếng, được tổ chức liền nhau, cả buổi tọa đàm hết tất cả hai tiếng đồng hồ.

MC là cùng một người, nhưng mỗi phần sẽ có một vị khách quý khác nhau lên trên sân khấu để chia sẻ.

Lời thử mic của MC cho thấy buổi tọa đàm sắp bắt đầu.

Không có cách nào để gặp Hồi Nghệ nữ sĩ sớm hơn, Hồi Nhất Tiếu trực tiếp rời khỏi hậu trường.

Muốn tranh luận cũng được thôi, nhưng tranh luận cũng cần phải có ý nghĩa.

Hồi Nhất Tiếu đi rất nhanh, cứ như gió cuồng phong trong ngày mưa bão.

Để lại Đoạn Tinh Tinh đang dang rộng hai tay ôm lấy không khí ở lối vào hậu trường.

Vừa đơn độc lại vừa ngổn ngang.

Trong lòng Hồi Nhất Tiếu cũng đang có chút ngổn ngang.

Mẹ của mình từ một tiểu thương bán tã lót, nay lại biến thành “thần tượng” về nước lập nghiệp, là chuyện tốt hay là chuyện xấu đây?

Mấy năm nay Hồi Nghệ nữ sĩ bận tới mức ngay cả năm mới cũng không về, nếu không phải vì áp lực cuộc sống, vậy rốt cuộc là vì điều gì?

Sẽ không phải giống như trong tiểu thuyết, mẹ cô làm tất cả để kiếm được hào quang, thu hút sự chú ý từ ông bố ruột của cô đấy chứ?

Cứ nghĩ như vậy, trong lòng Hồi Nhất Tiếu lại có cảm giác vắng lặng: “Aiza, Hồi Nghệ nữ sĩ của chúng ta đúng là thảm quá đi mất.”

Nhất Tiếu cô nương thầm hạ quyết tâm, đợi Hồi Nghệ nữ sĩ trở về sẽ không tranh cãi với bà nữa.

Dù thế nào thì cũng phải nhịn trong tầm 30 phút hoặc hơn.

“Kính thưa các vị khách quý, chúc các bạn sinh viên, các quý cô và quý ngài có một buổi chiều vui vẻ. Tôi là MC của Đại Hạ TV - Vu Ngọc Ngọc, đồng thời cũng là cựu sinh viên ngành EMBA của Đại Hạ, rất hân hạnh khi được làm MC cho buổi tọa đàm chia sẻ kỷ niệm 100 năm thành lập trường.”

*EMBA: Executive Master of Business Administration – chương trình học Thạc sĩ Điều hành Quản trị kinh doanh có giá trị trên toàn thế giới.

Sau lời giới thiệu đơn giản, MC bắt đầu chương trình một cách trôi chảy.

Buổi tọa đàm không có bất kỳ lời chào hỏi nào cứ thế mà bắt đầu, Hồi Nhất Tiếu không cảm thấy vé ngồi ở hạng nhất có gì khác so với những vị trí ở phía sau.

Cô rất muốn phê bình Vi Triết Lễ.

Vốn dĩ đã bị phê bình rồi, vị Chủ tịch hội sinh viên nào đó còn không biết ý, rướn người về phía trước, nói:

“Mâu Mâu, mẹ chúng ta vốn dĩ sẽ chia sẻ cuối cùng, nhưng anh và thầy phụ trách phải trao đổi rất lâu rồi tìm thầy hiệu trưởng để điều chỉnh lại thành người chia sẻ đầu tiên. Nếu không, với tính cách của mẹ chúng ta, chắc chắn sẽ không nhẫn nại đợi sau hậu trường đâu.”

Vi Triết Lễ khoe công lao của mình.

Cậu dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành việc giúp khách mời ký tên rồi đi vào hội trường, ngồi bên cạnh Hồi Nhất Tiếu.

Rất rõ ràng, Hồi Nhất Tiếu đã bị Vi Triết Lễ chọc tức.

“Cái gì mà mẹ chúng ta? Từ lúc nào mẹ em có đứa con trai lớn như anh thế? Lẽ nào anh cũng biết được chuyện Hồi Nghệ nữ sĩ bán tã lót được rất nhiều tiền, được Amazon thu mua, nên định đến nhận làm con nuôi?”

Phàm là gặp điều gì ấm ức, Hồi Nhất Tiếu có thói quen tìm thấy Vi Triết Lễ xả giận.

Không biết có bao nhiêu người, bị cái dáng vẻ vô lý “tại sao tôi không tìm ai khác để xả giận mà chỉ tìm một mình cậu” chọc tức tới mất bình tĩnh.

“Anh biết iDiapers.com được Amazon thu mua mà, tuần nào anh chả nói chuyện điện thoại với Hồi Nghệ tỷ.” Vi - con trai nuôi - Triết Lễ trình bày lại sự việc.

Thấy Hồi Nhất Tiếu không thích cách xưng hô “mẹ chúng ta”, Vi Triết Lễ lập tức đổi lại.

Làm điều khiến Hồi Nhất Tiếu không vui, tuyệt đối không phải là triết lý sống của Vi Triết Lễ.

Lúc thì gọi mẹ, lúc thì gọi chị, vai vế này đúng là đủ loạn.

Hồi Nhất Tiếu nhất thời không tiếp lời được.

Chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ đã nghẹn lời tới ba lần, loại tình huống này chưa từng xảy ra trong 18 năm cuộc đời của Hồi Nhất Tiếu.

Cô và Hồi Nghệ nữ sĩ một tháng không gặp mới gọi điện một lần, một người ngoài như Vi Triết Lễ thế mà tuần nào cũng gọi điện.

Hồi Nghệ nữ sĩ rốt cuộc là mẹ ruột của ai không biết?

Những năm này, bởi vì Hồi Nghệ nữ sĩ không ở bên cạnh, nên ngoại trừ tập trung sức lực vào việc học hành thì thời gian còn lại Hồi Nhất Tiếu đều dùng để tìm bố.

Cứ nghĩ đến đây, Hồi Nhất Tiếu lại có cảm giác nói không nên lời.

Áy náy, đố kị, sầu não, không cam lòng…

Đủ loại cảm xúc đan xen lẫn nhau không cách nào diễn tả.

“Trước hết, hoan nghênh vị khách quý đầu tiên của buổi tọa đàm, cựu hiệu trưởng thân yêu của Đại Hạ chúng ta, thầy Sử Nhất Tùng.”

Tiếng vỗ tay ở hiện trường như sấm rền, là biểu hiện rõ ràng nhất cho thấy sự kính trọng của những người ở đại học Đại Hạ đối với người thầy hiệu trưởng thân yêu này.

“Tiếp theo là nguyên trợ lý hiệu trưởng, hiện đang đảm nhiệm chức bộ trưởng Ban Công tác Mặt trận Thống nhất của Ủy ban Trung ương CPC, Tần Hựu Nghi.”

Tiếng vỗ tay khi vị bộ trưởng này lên sân khấu yếu hơn nhiều so với cựu hiệu trưởng.

Rõ ràng chỉ là tràng vỗ tay thể hiện lịch sự thông thường.

Theo thông tin Hồi Nghệ nữ sĩ tiết lộ trong điện thoại, vị Bộ trưởng này hẳn là sẽ đến sân bay để đón người.

Trên sân khấu của có tổng cộng 4 vị trí.

Trái phải mỗi bên 1 ghế chính, ngoài ra còn có hai ghế ở hai bên.

Hiệu trưởng Sử ngồi ở ghế chính bên trái, Tần Hựu Nghi ngồi ở ghế còn lại, cạnh thầy hiệu trưởng.

Vậy là còn thừa lại hai ghế ở bên phải.

Hồi Nghệ nữ sĩ là khách mời chia sẻ đầu tiên, chắc chắn sẽ ngồi ở ghế chính bên phải.

Chỉ còn vị trí còn lại bên phải chưa công bố là ai.

Vu Ngọc Ngọc còn chưa bắt đầu giới thiệu từng người trên sân khấu thì hội trường đã vang lên khẩu hiệu như sấm rền.

Sức nóng của hiện trường còn vượt xa cả lúc thầy hiệu trưởng lên sân khấu.

Hồi Nhất Tiếu cảm thấy cạn lời.

Buổi tọa đàm chia sẻ của cựu sinh viên lần này, quả thật được đầu tư rất công phu.

Ngay cả khẩu hiệu và đèn LED cũng đã chuẩn bị trước.

Băng rôn với LED như này, lát nữa về Hồi Nghệ nữ sĩ chẳng phải càng có cơ hội nghếch mặt lên trời sao.

Nào có ngờ, còn chưa đợi được Hồi Nghệ nữ sĩ hoành tráng xuất hiện thì đã thấy “chú” áo đen tìm cô ký tên xuất hiện trước.

**

Truyện dịch bởi: Ín

Fanpage Ín: https://www.facebook.com/inin1302