Chương 7: Cương cứng.

Chương 7: Cương cứng.

Từ khi Kỳ Diễn tỉnh lại sau tai nạn xe cộ, anh đã có một đoạn thời gian không xuống giường được, vệ sinh cá nhân đều phải nhờ tới Hạ Thật, đương nhiên, Kỳ Diễn không để cho hắn chạm vào người dưới của mình, cho dù Hạ Thật đã sớm xem qua nơi đó của anh

Nhưng bị nhìn thấy là một chuyện, thản nhiên đυ.ng vào địa phương dị dạng trên người anh, bất kể là Hạ Thật hay ai khác anh đều không tiếp thu được, ngay cả vợ anh cũng không được, cho nên sau khi có thể xuống giường, Kỳ Diễn kiên quyết muốn tự mình tắm rửa, không chịu để Hạ Thật hỗ trợ.

Anh ở trong phòng bệnh một thời gian, đã nhớ đại khái vị trí của nhà vệ sinh, nhưng bây giờ đi đến nơi khác, muốn tự mình tắm rửa chính là một việc vô cùng khó khăn.

Kỳ Diễn nỗ lực bình ổn lại tâm tình, anh ngồi lên ghế sô pha nhỏ trong phòng ngủ, bên tai là tiếng nước truyền ra từ phòng tắm, trong đầu không nhịn được nhớ lại cái lần anh bị bại lộ cơ thể trước mặt Hạ Thật.

Khi đó bà ngoại cùng anh nương tựa lẫn nhau đột nhiên qua đời, bởi vì mọi chuyện xảy ra quá mức bất ngờ, Kỳ Diễn qua vài ngày vẫn chưa tin nổi được sự thật này. Tang lễ của bà ngoại diễn ra như thế nào, đến bây giờ anh đã không thể nhớ một cách tỉ mỉ rõ ràng, chỉ cảm thấy cả người vô lực, giống như một cái xác không hồn biết đi, ngay cả nước mắt anh cũng không có. Thẳng đến khi chôn tro cốt của bà ngoại, anh nhìn gương mặt tươi cười hiền từ của bà trên bia đá, lòng dường như tan vỡ.

Hôm đó trời đột nhiên đổ mưa, mấy người hàng xóm đến giúp cũng từ từ đi xuống núi, nhưng Kỳ Diễn lại không chịu đi, không một tiếng động quỳ gối trước bia mộ khóc thút thít, nước mắt hòa cùng nước mưa rơi trên mặt anh, làm người ta không thể phân biệt. Kỳ Diễn khóc đến mức cả người run rẩy, ngón tay vì bám chặt lấy bia mộ mà bắt đầu chảy máu, không biết qua bao lâu, Hạ Thật mười sáu tuổi mới tìm được anh.

Lúc ấy Hạ Thật chưa bị cha của hắn đưa đi, đang ở ký túc xá của một trường cấp ba, cho nên hắn căn bản không biết Kỳ Diễn phải chịu đựng cú sốc lớn như thế, chờ tới khi hắn trở về, nghe thấy những lời bàn tán của hàng xóm, lại nhìn đến những câu đối màu trắng dán ở trong nhà Kỳ Diễn, hắn mới vội vàng chạy đến đây.

Hạ Thật nỗ lực khuyên ngăn Kỳ Diễn, lúc ấy Kỳ Diễn đã quỳ đến hai đầu gối sưng lên, thần trí lại không thanh tỉnh, cả người giống như một con rối gỗ bị Hạ Thật mang đi, nhưng khi đó Hạ Thật vẫn chưa có cao bằng anh, cơ thể nhỏ gầy cố gắng đỡ lấy người Kỳ Diễn, Hạ Thật cắn răng dìu anh một đoạn, tới lúc đi đến chỗ sườn núi, đường đi trơn trượt, hai người đã ngã xuống, cả người dính đầy bùn đất.

Vùng ngoại thành không dễ bắt xe, chờ một lúc lâu mới có một chuyến xe buýt đi về nhà, Kỳ Diễn lúc này vẫn mơ màng, sắc mặt tái nhợt, đôi môi trắng bệch không có một chút huyết sắc. Hạ Thật chuẩn bị nước tắm, không quan tâm đến quần áo trên người hắn cũng bẩn, hắn cởϊ qυầи áo của Kỳ Diễn ra, định bụng muốn giúp Kỳ Diễn tắm rửa.

Nếu là trước kia, Kỳ Diễn không bao giờ để người khác cởi đồ của mình, ngoại trừ bà ngoại anh, về sau thì có thêm Hạ Thật, còn những người khác anh rất hạn chế tiếp xúc, bởi vì anh biết bản thân không giống với người bình thường.

Nhưng mà lúc đó ba hồn bảy vía của anh đã không còn, anh không hề quan tâm đến những gì đang xảy ra, thuận theo Hạ Thật để hắn lột quần áo cho anh. Anh che giấu huyệt nữ của mình rất tốt, nếu không phải hạ thể trơn bóng không có cọng lông nào làm Hạ Thật nhìn chằm chằm, thì hắn căn bản sẽ không biết rằng bên dưới dươиɠ ѵậŧ của Kỳ Diễn còn có một cái huyệt nữ, chờ khi Hạ Thật nghi hoặc duỗi tay sờ lên, Kỳ Diễn mới lấy lại ý thức, anh rùng mình một cái, lúc này mới bắt đầu phản ứng lại.

Anh theo bản năng lùi về phía sau, cả người ngã vào bồn tắm, hai chân cũng theo đó mà mở ra, khiến bí mật của anh bại lộ hoàn toàn. Bởi vì vừa bị ngã nên đầu anh có chút đau, trong khoảng thời gian ngắn anh không thể động đậy, Hạ Thật đã thấy rõ ràng huyệt nhỏ của Kỳ Diễn.

Hồng phấn, non nớt, vì chưa từng lộ ra trước mặt người ngoài, nên hình như nó có chút e lệ, theo phản xạ khẽ khàng co rút.

Hai người yên lặng nhìn nhau một phút đồng hồ, Hạ Thật lấy lại phản ứng trước Kỳ Diễn, hắn đỏ mặt quay đầu đi, nhỏ giọng hỏi: "Dương Dương, vừa rồi đầu anh có bị đau không?"

Kỳ Diễn phục hồi lại tinh thần, khẩn trương khép hai chân lại, lòng anh tràn ngập sợ hãi, cho nên không trả lời được câu hỏi của Hạ Thật, môi của anh khẽ run rẩy, một lúc lâu sau mới khàn khàn nói: "Đừng, đừng nói cho người khác..."

Anh không ngờ rằng bí mật của mình bị phát hiện, anh không chịu nổi ánh mắt chán ghét của người khác, vì thế anh cũng không dám nghĩ đến việc đi làm phẫu thuật. Anh sợ hãi cực kỳ, cảm giác sợ hãi như chiến thắng bi thương mấy ngày nay của anh, anh chỉ có thể vô vọng nhìn sườn mặt Hạ Thật, chờ đợi hắn trả lời.

Hắn sẽ đồng ý, hay là không đồng ý?

"Tôi sẽ không nói cho người khác."

Hạ Thật hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn an anh: "Anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không nói cho người khác biết, tôi thề!"

Kỳ Diễn nhẹ nhàng thở ra, giống như một người vừa được thoát chết, anh hơi thả lỏng cơ thể của mình, "Vậy, vậy cậu đi ra ngoài đi."

"Được..."

Thiếu niên không quá tự nhiên hơi cúi người, kéo xuống vạt áo đã ướt đẫm, động tác kỳ quái này của hắn làm Kỳ Diễn chú ý đến đến việc. Hai người đều đã ướt đẫm nước mưa, áo dán chặt ở trên người, quần cũng không ngoại lệ, mà hiện tại, đũng quần Hạ Thật lại đang nhô cao lên, Kỳ Diễn là một người đàn ông, rất nhanh đã nhận ra hắn đang bị cái gì.

Hắn... Cương cứng?

Chuyện này khiến hai người xấu hổ một thời gian, không bao lâu sau, Hạ Thật đã được cha ruột tìm thấy, hắn được đưa tới một cái thành phố khác, hai người cứ như vậy tách ra, đến tận khi Quả Quả vừa được sinh ra, Hạ Thật mới trở về.

Những việc xa xôi trước kia tưởng chừng như đã quên mất, hiện tại lại đột nhiên hiện lên ở trong đầu, cảm giác xấu hổ kia vẫn như cũ không hề tiêu tán, quanh quẩn ở trong lòng Kỳ Diễn, làm anh có chút đứng ngồi không yên.

Kỳ thật ở trong quá khứ, Kỳ Diễn luôn coi Hạ Thật là một đứa trẻ để chăm sóc, tuy rằng Hạ Thật không giống trẻ con chút nào, ngược lại hắn còn nhìn trưởng thành hơn anh rất nhiều, nhưng mà hai người hơn kém nhau 4 tuổi, cho nên anh vẫn luôn cảm thấy Hạ Thật còn nhỏ.

Căn bản không thể nghĩ tới Hạ Thật vì nhìn thấy bí mật của anh mà cương cứng.

Bộ phận mà anh không dám đối mặt lại làm một người khác hưng phấn, loại chuyện này vô luận là như thế nào cũng làm anh cảm thấy xấu hổ, hơn nữa câu mà vợ trước của anh nói lúc ly hôn, càng làm cho lòng Kỳ Diễn thấp thỏm.

Hạ Thật giúp anh như vậy, là do cảm kích anh đã giúp đỡ hắn thời niên thiếu, hay là bởi vì hắn đối với anh...

Nghĩ đến đây, hô hấp của Kỳ Diễn trở nên có chút khó khăn, anh không dám tưởng tượng sâu thêm, nếu Hạ Thật thực sự có ý đó, anh phải làm sao bây giờ.

Cửa phòng tắm bị mở ra, tiếng động làm Kỳ Diễn đang đắm chìm trong suy nghĩ rùng mình một cái, anh theo bản năng ngẩng đầu về phía cửa phòng tắm, rõ ràng là không nhìn thấy cái gì, nhưng lại cảm giác được Hạ Thật đang nhìn anh, điều này càng làm cho anh không được tự nhiên.

Tiếng bước chân vang lên, hình như Hạ Thật đang đi từng bước đến chỗ anh, Kỳ Diễn cảm thấy hắn giống như đang dẫm lên quả tim của mình, mỗi một bước đi đều làm tim anh đập nhanh hơn, chờ đến khi hắn đứng trước mặt anh, Kỳ Diễn đang định mở miệng trước, lại bị đầu ngón tay lạnh lẽo của đối phương lướt qua mặt, giọng nói mang theo ý cười của Hạ Thật vang lên: "Sao mặt lại đỏ đến vậy? Có phải là do nóng không? Tôi bật điều hòa lên nhé?"

Kỳ Diễn ngẩn người, "Mặt....tôi rất đỏ?"

Thì ra không phải do đầu ngón tay của hắn lạnh, mà là do mặt anh quá nóng sao?

"Đúng vậy, rất đỏ, đỏ giống một quả táo."

Hạ Thật không sờ lên mặt Kỳ Diễn nữa, "Muốn tắm bằng bồn tắm không? Để tôi chuẩn bị nước ấm cho anh."

Thấy hắn dời đề tài, tâm trạng căng thẳng của Kỳ Diễn mới hơi thả lỏng xuống, "Không cần, tắm vòi hoa sen là được rồi."

"Vậy để tôi đi lấy quần áo ngủ cho anh."

Hạ Thật đi đến trước tủ quần áo, dịu dàng nói:

"Anh có cần mua thêm đồ dùng gì khác không? Tần Hiểu Nguyệt liên hệ với trợ lý của tôi, cô ta nói muốn bán căn nhà kia đi, bảo anh nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình, quần áo của Quả Quả, cô ta cũng đóng gói gửi về đây, ngày hôm qua đã nhận được rồi."

"Bán đi?"

Kỳ Diễn ngẩn người, nhớ đến cảnh bản thân trước kia khi mua căn nhà đó có bao nhiêu vui sướиɠ, lúc trang trí cũng dồn hết tình cảm vào đó, hốc mắt anh liền có chút chua xót, khóe miệng Kỳ Diễn lộ ra một nụ cười khổ, "Cô ta đúng là... Gấp không chờ nổi..."

Hạ Thật cũng không bình luận thêm về vợ cũ của Kỳ Diễn, hắn muốn để anh tự suy diễn. Kỳ Diễn im lặng một lúc, mới nói: "Tiểu Thật, anh có thể giúp tôi chuyển đàn dương cầm về không? Còn những cái khác... Tôi không cần."

"Đương nhiên là được."

Hạ Thật đứng trước mặt Kỳ Diễn, duỗi tay xoa nhẹ mái tóc của anh, "Ngày mai tôi sẽ cho người đến lấy, còn những đồ vật khác, tôi sẽ mua cho anh."

Kỳ Diễn cười một chút, "Cảm ơn."

Sau khi được Hạ Thật đỡ vào trong phòng tắm, Kỳ Diễn mới nhớ ra vấn đền rối rắm của mình vẫn chưa được giải quyết, anh có chút ngượng nghịu đứng ở trong phòng tắm, nhất thời không biết nên nói như thế nào, nếu Hạ Thật muốn giúp anh tắm rửa, anh có nên cự tuyệt không...

"Quần áo ngủ tôi đặt ở nơi này, anh chỉ cần giơ tay ra là có thể lấy được."

Hạ Thật nắm tay anh, để anh chạm vào chỗ đặt quần áo, rồi lấy vòi hoa sen xuống nhét vào trong tay anh, "Để tránh nước vào mắt, anh dùng vòi hoa sen tắm có lẽ sẽ tiện hơn. Nước đã được làm ấm rồi, chốt mở ở chỗ này, vặn sang phải là nước nóng, vặn sang trái là nước lạnh, sữa tắm để ở đây, ấn một cái là ra, khăn lông và khăn tắm đều treo ở trên tường."

Hạ Thật nghiêm túc chỉ cho Kỳ Diễn những thứ cần lưu ý khi tắm, cẩn thận nói lại hai lần, rồi ôn hòa nói: "Nhớ rõ không?"

Kỳ Diễn gật đầu, trong lòng âm thầm phỉ nhổ những suy nghĩ đen tối của bản thân.

Anh sao có thể nghi ngờ ý tốt của Hạ Thật chứ? Đúng là xấu tính.

Hạ Thật nhẹ nhàng cười, "Quần áo bẩn anh có thể tùy tiện để ở một góc, anh tắm xong tôi sẽ thu dọn, nếu có chỗ nào không tiện, thì phải lập tức gọi tôi, tôi sẽ đi vào giúp anh, được không?"

Trong giọng nói của Kỳ Diễn mang theo cảm kích, "Được."

Anh nghe thấy âm thanh Hạ Thật đóng cửa đi ra ngoài, lúc này anh mới nhẹ nhàng thở ra, đúng là hổ thẹn. Bây giờ ngẫm lại, Hạ Thật chính là một người đàn ông trẻ tuổi tài giỏi, mới 24 tuổi đã làm quản lý của một công ty lớn, không chỉ giầu có, mà còn rất đẹp trai, dáng người cao ráo, hắn muốn yêu ai mà chẳng được, sao có thể để ý đến loại người như anh?

Hiện tại anh chỉ là một thằng đàn ông vừa mới ly hôn và có một đứa con gái, cho dù nhìn ở phương diện nào đi chăng nữa, anh cũng đều không xứng với một người như Hạ Thật.

Sở dĩ mấy năm trước Hạ Thật cương cứng chỉ là do hắn vẫn còn nhỏ mà thôi.

Kỳ Diễn nghĩ đến đấy thì yên lòng.