Chương 28: Hẹn hò.

Editor: Sất Béo

Chương 28: Hẹn hò.

Sau khi đi xuống lầu, Kỳ Diễn vẫn quyết định nhờ dì gọi điện thoại cho Hạ Thật. Đôi mắt anh không thấy gì, không thì có thể nhìn thấy nụ cười hiểu rõ của dì giúp việc, sau khi gọi cho anh, còn tri kỷ nói: “Để tôi đi múc cháo cho cậu.”

Kỳ Diễn nói cảm ơn, rối rắm cầm lấy microphone, trong khoảnh khắc nghe thấy tiếng nhấc máy ở đầu bên kia, trái tim gần như muốn nhảy tới cổ họng, sau khi nghe thấy giọng nói của Hạ Thật, thế nhưng anh lại thấy khá xấu hổ.

Thật quá đáng, toàn là mình ý da^ʍ ra cảnh đối phương làm những việc đó với mình……

Tai Kỳ Diễn nóng hết cả lên, Hạ Thật ở đầu bên kia “Alo” hai tiếng, còn gọi thêm cả tên “Dương Dương”, anh mới khô khan mở miệng: “Tiểu Thật, cậu đang ở nơi nào vậy?”

Nội tâm anh vẫn còn hơi nghi ngờ, thật sự là giấc mơ đêm qua quá đỗi chân thực, thật đến nỗi như là đã xảy ra vậy.

“Đang ở thành phố A, xảy ra chuyện gì sao?” Hạ Thật lại nhanh chóng quan tâm: “Giọng nói của anh bị sao thế? Do không thoải mái hay là bị cảm?”

Kỳ Diễn nghe thấy câu trả lời của hắn, nội tâm có chút phức tạp. Hai nơi cách nhau rất xa, đích thị là Hạ Thật đang đi công tác, không cần thiết phải lừa anh, nếu thế thì, rốt cuộc anh đã khao khát Hạ Thật tới nông nỗi nào mới có thể mơ được giấc mộng xuân chân thật như vậy?

Kỳ Diễn hít vào một hơi, nói: “ Chắc là hơi bị cảm.”

“Đã đo nhiệt độ cơ thể chưa? Có bị sốt hay không?”

“Đo rồi, nhiệt độ cơ thể bình thường.” Nghe thấy giọng điệu quan tâm của Hạ Thật, lại nghe thấy hắn đang dặn dò anh uống thuốc ở đầu bên kia, trong lòng Kỳ Diễn ấm áp. Anh vẫn luôn là người thiếu thốn tình thương, tuy rằng bà ngoại đối xử rất tốt với anh, nhưng đó là tình thân, nó không giống nhau. Hiện tại anh đã biết tình cảm của Hạ Thật với mình, còn nghe thấy giọng nói của hắn, trong lòng chợt có cảm giác kì lạ.

Hóa ra cảm giác được một người đặc biệt quan tâm, thật sự rất không tệ, anh cũng không có một chút tâm lý bài xích nào.

Câu trả lời nguyên bản ở trong lòng lại bị lật đổ lần nữa, come out* quả thực là một con đường không tồi, có lẽ anh nỗ lực bẻ thẳng bản thân mới là sai lầm, anh theo đuổi cái gọi là “Bình thường”, rõ ràng nghiêm túc đối xử như vậy, lại có một kết quả không tốt đúng không? Tại sao lại không dứt khoát tuân theo lòng mình một lần?

(*) Come out: hành động thừa nhận giới tính thật của mình với người khác.

Nghĩ đến đây, ngực Kỳ Diễn nóng lên, tim cũng dần dần đập nhanh lên, giọng nói của Hạ Thật lại trở nên rõ ràng bên tai một lần nữa, vẫn đang như cũ là ôn hòa nói với anh một số việc cần lưu ý, dặn anh uống nhiều nước ấm, uống thuốc cảm, đừng ngồi điều hòa hoặc gió lạnh. Kỳ Diễn nghe nửa ngày, không nhịn được đánh gãy lời hắn “Tiểu Thật, cậu không vội à?”

Ở bên kia Hạ Thật dừng câu chuyện lại, tạm ngưng 2 giây sau, mới nói: “Không vội.”

“Nhưng rõ ràng cậu đi công tác vì có việc quan trọng mà? Bởi vì tôi ốm có chút thôi, cậu đã trễ mất mười phút, có đáng giá không?” Kỳ Diễn siết chặt microphone, yết hầu hơi khô khốc, gương mặt cũng đang dần nóng lên.

Hạ Thật không chút do dự cười khẽ, nói rất nghiêm túc: “Chỉ cần là chuyện liên quan đến anh, đối với tôi, tất cả trả giá đều xứng đáng.”

Khi chất giọng trầm ấm nói lời âu yếm, nó có ma lực khiến tai người khác nóng lên, Kỳ Diễn khẽ thở dốc, một lát sau mới nói: “Vậy cậu có muốn tôi báo đáp lại không?”

Bên kia Hạ Thật tĩnh tĩnh nói: “Tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện muốn anh báo đáp lại.”

Kỳ Diễn liếʍ môi, “Vậy cậu muốn cái gì?”

Hạ Thật nhẹ nhàng cười khẽ “Tình yêu của anh.”

Bốn chữ đó đánh trúng trái tim Kỳ Diễn một cách hoàn hảo, anh cũng không biết tim mình lại có thể đập nhanh đến vậy, như đã nhảy ra khỏi miệng theo đường cổ họng, giương nanh múa vuốt trước mặt anh để nói với bản thân rằng anh đã phải lòng hắn. Kỳ Diễn hít một hơi thật sâu, hỏi: “Trước kia cậu…… đã yêu đương bao giờ chưa?”

“Không có.”

Câu trả lời chắc nịch khiến nội tâm Kỳ Diễn nhảy nhót, tuy rằng anh biết loại vui sướиɠ thật sự không cần thiết, anh là một người đàn ông đã kết hôn lại còn li dị rồi, thực sự không nên có yêu cầu ở Hạ Thật về khía cạnh này, nhưng thật sực là anh không thể kìm nén được vui sướиɠ ở trong lòng. Kỳ Diễn thong thả nói: “Thế đợi đến khi cậu trở về, chúng ta hẹn hò thử xem.”

Cắt đứt điện thoại rồi, trái tim Kỳ Diễn vẫn còn đang nhảy loạn lên “Thình thịch” “Thình thịch”, chính anh còn thấy hơi khϊếp sợ với những gì mình vừa nói, mới đây thôi, anh vứt bỏ những thứ mình kiên trì trong dĩ vãng, quẳng hết những điều thấp thỏm sợ hãi kia, kết hợp với suy đoán trong nội tâm mình, quyết định việc hẹn hò với Hạ Thật.

Nhưng sống ở trên đời này, tuân theo nội tâm mình mới là sự lựa chọn đúng đắn nhỉ?

Nếu ngay cả ở trong mộng anh còn đang mơ ước Hạ Thật, thì tại sao trong hiện thực lại không thể tiếp nhận hắn chứ?

Lúc ăn cháo ngón tay Kỳ Diễn tê dại hết cả lên, đầu ngón tay như đang có dòng điện rất nhỏ chạy qua, loại tình huống này bao trùm cả toàn thân anh, cơ thể anh vẫn còn hơi run, gương mặt chắc là đang đỏ vô cùng, đến cả dì giúp việc còn hoảng loạn, hỏi: “Tiểu Kỳ, có phải cậu đang phát sốt không? Hay là đi bệnh viện xem nhé?”

Kỳ Diễn vội vàng lắc đầu “Tôi cảm thấy tôi vẫn ổn.”

Anh biết tình trạng của mình có nguyên nhân tại đâu, cảm giác trong lòng khiến anh cảm thấy kỳ diệu, đồng ý chuyện yêu đương với Hạ Thật, hóa ra có thể khiến anh phản ứng lớn như vậy, quả thực giống như một thiếu nữ hoài xuân. Hiện tại anh mới ý thức được lời Hạ Thật nói là chính xác, đích thị là anh không có tình yêu với vợ trước, bởi vì khi đó mặc dù trong lần đầu tiên hôn nhau, cũng không thấy kích động giống như bây giờ.

Kỳ Diễn cảm thấy tai mình bốc khói cả một buổi trưa, nhiệt độ toàn thân tăng vọt, nhưng lại không có liên quan gì tới phát sốt. Tim anh đập rất nhanh, ngay cả khi chơi cùng con gái cũng không trở về bình thường được, anh còn thường xuyên ngơ ngẩn, đến tận khi con gái gọi anh, anh mới hồi phục lại tinh thần, lập tức hỏi: “Quả Quả, con vừa nói gì thế?”

Quả Quả nói: “Chú Hạ đã trở về.”

Kỳ Diễn hơi sửng sốt, cả người như bị điện giật, lỗ chân lông cũng giãn nở hết ra, nhất thời anh không phân biệt nổi phương hướng, không biết nên quay mặt về phía nào. Quả Quả đã bỏ món đồ chơi trong tay xuống, vui vẻ chạy về phía Hạ Thật, còn giang tay ra đối với hắn “Chú Hạ.”

Nghe thấy tiếng kêu của bé, Kỳ Diễn mới ý thức được chuyện Hạ Thật trở về là thật sự. Nhưng rõ ràng hiện giờ mới cách lúc nói chuyện điện thoại có mấy tiếng mà? Lấy khoảng cách hai nơi, chẳng lẽ là khi anh mới vừa cắt đứt điện thoại đã đặt vé máy bay để về luôn?

Nghĩ đến khả năng này, tim Kỳ Diễn lại đập nhanh hơn, anh đỏ mặt ngồi im tại chỗ, không dám ngọ nguậy một chút nào, lỗ tai nhanh nhạy bắt được giọng nói của Hạ Thật. Giọng điệu lúc Hạ Thật nói chuyện với người khác quả là không giống nhau, đối với những người khác là giọng điệu rất công thức hóa, đối với Quả Quả là giọng nói cố ý nhẹ nhàng đi, chỉ có khi nói chuyện với mình, mới có thể vừa dịu dàng vừa gợi cảm, như thể ngay cả tiếng nói cũng phát ra tình yêu.

Tại sao trước kia anh lại không nhận ra nhỉ?

Người đàn ông này, đối xử với mình…… khác biệt như thế.

Nghe thấy tiếng Hạ Thật ôm con gái đang đi về phía mình, sau lưng Kỳ Diễn toát ra một lớp mồ hôi, anh khẽ nhếch miệng, nhất thời không biết nên chào như thế nào. Anh không nhìn thấy Hạ Thật, nhưng lại cảm thấy mùi hương của hắn càng ngày càng gần hơn, dần dần bọc lấy toàn thân anh, khiến anh cảm thấy hô hấp khó khăn. Khi anh đang nôn nóng, Hạ Thật nói: “Lâm Đạt, ôm Quả Quả vào trước đi.”

Giáo viên nuôi dạy trẻ tận tâm dẫn bé đi vào, tuy Quả Quả còn nhỏ, nhưng lại rất ngoan, còn vẫy tay với chú Hạ.

Đợi đến khi tiếng bước chân của hai người xa dần, Kỳ Diễn gần như sắp tắt thở, anh cảm giác được Hạ Thật ngồi xổm xuống trước mặt mình, có lẽ là nửa quỳ, bàn tay to rộng nắm lấy tay anh đặt trên đầu gối.

Cả người Kỳ Diễn run lên, anh phỏng chừng bây giờ không chỉ mặt mình đỏ, mà ngay cả tai cũng đỏ bừng.

Hạ Thật nói: “Tôi đã trở về.”

“Dương Dương, cho nên từ giờ trở đi, chúng mình chính thức hẹn hò.”

Hắn nói trịnh trọng như thế, trong giọng nói còn mang theo ý cười thỏa mãn, rồi đưa tay anh lên môi để hôn. Kỳ Diễn không thấy quen chút nào, trong lòng lại cực kỳ vui vẻ, nhưng kiếp sống 28 năm nỗ lực làm trai thẳng khiến anh có chút hoảng loạn, anh nhỏ giọng nói: “Anh, tại sao…… lại về ngay vậy?”

“Cúp điện thoại xong lập tức bảo trợ lý đặt vé máy bay, rồi chạy vội đến sân bay.” Hạ Thật nói sự thật, đêm ngày hôm qua hắn lén đi về, trước đó dặn dì giúp việc nấu cho Kỳ Diễn sữa bò mình chuẩn bị trước đó, sau khi xong xuôi lại về đó suốt đêm, bởi vì bên kia có kế hoạch của một dự án rất quan trọng.

Kỳ Diễn vẫn đang hoảng loạn, xấu hổ gương mặt đỏ bừng, “Anh gấp như vậy…… để làm gì……”

Hạ Thật cười nói: “Sợ tôi không quay về nhanh, em lại đổi ý.” Hắn nói, dường như có hơi không kìm nén nổi, ghé sát vào Kỳ Diễn hơn, tầm mắt dừng ở trên bờ môi ửng đỏ căng mướt của anh, rất lịch lãm hỏi: “Tôi có thể hôn em được không?”

Chân tay Kỳ Diễn luống cuống nói: “Nơi này là…… ngoài sân……” Anh không từ chối hoàn toàn, nói cách khác những lời này căn bản không có ý từ chối. Hạ Thật nói: “Tôi biết, nhưng tôi không kìm được.” Hắn nói xong chợt hôn lên.

Hơi thở Kỳ Diễn rối loạn, theo bản năng khẽ ngẩng đầu lên xuôi theo nụ hôn của đối phương, cảm giác quen thuộc khiến anh mơ màng, phảng phất như đây cũng là mơ vậy, anh đang yêu đương với Hạ Thật, đang hôn môi với Hạ Thật, thay đổi xu hướng tìиɧ ɖu͙© của mình. Nhưng mà anh lại biết đây là chân thật, đôi mắt anh không nhìn thấy, chỉ có thể cảm nhận tất cả của đối phương.

Thật ra đây không phải là lần đầu tiên hôn nhau, nhưng Kỳ Diễn cũng không thể tưởng được hai người lại có thể thuần thục đến thế, giống như tia lửa tạt vào dầu nóng, chạm vào là nổ ngay, cái hôn quấy đảo lòng người khiến anh say mê, đầu lưỡi bất tri bất giác đã quấn lấy đối phương, khi bị mυ"ŧ nước bọt, cũng ngoan ngoãn phối hợp, cơ thể nhanh chóng xuất hiện phản ứng mãnh liệt.

Tìиɧ ɖu͙© lan ra toàn thân, Kỳ Diễn phải nắm chặt quần áo Hạ Thật mới có thể khiến bản thận không ngã quỵ lên trên băng ghế, nụ hôn cực nóng phát ra tiếng nước khiến người phải đỏ mặt chân run, anh không cần thấy, cũng có thể biết được hình ảnh lưỡi của hai người quấn quýt lấy nhau da^ʍ mỹ đến nhường nào.

Khi sắp không thở nổi, Kỳ Diễn mới nỗ lực đẩy ngực Hạ Thật, Hạ Thật khẽ cắn lên môi anh, lúc này mới buông lỏng anh ra, sau đó thuận thế ôm anh vào trong lòng mình, rồi cúi đầu hôn lên gương mặt anh.

Kỳ Diễn thở từng ngụm từng ngụm một, đợi đến khi bình phục được một chút, lại cảm thấy thẹn thùng, nhỏ giọng lên án: “Anh vừa mới nói xong đã hôn…… tại sao lại không tính toán gì khi nói vậy?”

Hạ Thật nở nụ cười, ghé vào tai anh thủ thỉ: “Tôi nhịn lâu lắm rồi, thật sự không nhịn được nữa, em tha thứ cho tôi được không?”

Tiếng nói từ tính trầm ấm còn khiến lòng người rung động hơn cả qua điện thoại, Kỳ Diễn nghĩ đến sự chênh lệch tuổi tác giữa hai người, lại cảm thấy mình quá vô dụng, tại sao giờ đối mặt với Hạ Thận, mà toàn thân có thể mềm nhũn như thế được? Quả thực không khác gì cô gái nhỏ đang rơi vào bể tình. Anh chịu đựng cảm giác thẹn thùng, ngượng ngùng nói: “Anh nói chuyện với em như thế, em cũng đâu có thật sự trách anh.”

Hạ Thật hỏi rất nghiêm túc: “Tại sao em lại bảo tôi đừng nói chuyện như vậy? Giọng nói của tôi rất kì lạ à?”

Kỳ Diễn không dám sờ lên gương mặt nóng hổi của mình, anh nói nhỏ: “Vì thấy hơi kì quái…… em cũng không phải là thiếu nữ, anh không phải chiều em…… như thế ……”

Anh cảm thấy mình rất kỳ lạ, tại sao vừa nghe Hạ Thật nói chuyện, anh lại thấy thẹn thùng vô cùng vậy?

Hạ Thật vuốt ve tóc của anh, hôn một cái lên má, thì thầm: “Nhưng tôi muốn chiều em đấy.”