Editor: Tử Sắc Y
"Bạch Thu Nguyên!" Nam tử mặc hồng y khẽ mỉm cười, nhìn Bạch Thu Nguyên híp mắt cười nói: "Thì ra người như ngươi cũng không thể ngoại lệ, ngươi tới Hoa Mị tiên sơn này, không phải là đánh chủ ý muốn đoạt tiên thảo với ta chứ!"
Nghe lời này, Hoa Thiên Vũ nhịn không được mà muốn trợn trắng mắt, còn không biết tiên thảo rơi vào nhà nào, mà trước đó hắn lại như bá chủ, nói tiên thảo thành của mình, giống như đám tiên thảo này sinh trưởng tại nhà hắn! Không nói chỗ này không phải là nhà hắn, mà còn nói nơi này chính là địa bàn của Cẩm Quốc, hoàng đế Cẩm Quốc còn chưa nói lời nào, mặc kệ nhiều người chạy đến địa bàn của mình như vậy, bất quá hắn (hoàng đế) cũng chỉ phái một ít người đến trước thăm dò, mà hắn (nam tử áo hồng) lại còn dám nói lời này, rõ ràng là không để người trong thiên hạ vào mắt! Hoa Thiên Vũ nghe vậy muốn trách cứ, nhưng sau khi nghe thấy Bạch Thu Nguyên nói một phen, liền nuốt lời trên miệng vào trong bụng.
"Hồng Thiên Mị, ngươi không ngây ngốc ở Khương Quốc, còn chạy nơi này làm gì?" Bạch Thu Nguyên tựa hồ cũng không muốn tiếp xúc nhiều với Hồng Thiên Mị, chỉ nhàn nhạt nói ra: "Nơi này nhiều người như vậy, ngươi dám nói ai không phải đến vì tiên thảo, nếu như ngươi nói tiên thảo là của ngươi, trừ phi ngươi bắt được tiên thảo trước, nếu là như vậy, ta tuyệt đối sẽ không nói hai lời liền quay đầu bỏ đi, nhưng nếu như ngươi không có, thì như vậy xin mời ngươi tránh đường, ta còn phải nhanh gấp rút lên đường!"
"Gấp gáp như vậy sao?" Hồng Thiên Mị như lơ đãng hỏi một câu, liền cản Bạch Thu Nguyên lên đường, còn giả bộ giơ ống tay áo rộng cản lại, cười tủm tỉm nhìn xem Bạch Thu Nguyên nói: "Lời chúng ta nói còn chưa xong đâu! Bạch huynh, ngươi làm như vậy hẳn không phải là không muốn nói chuyện với ta sao? Ngươi thật sự làm tổn thương tâm ý của ta, nhất định là tim của ta đã tan vỡ rồi!"
Hoa Thiên Vũ ở bên này giả câm nửa ngày, cuối cùng vẫn bị Hồng Thiên Mị giả vờ giả vịt làm ghê tởm, rõ ràng là một đại nam nhân, mặc đồ giống nữ nhân còn chưa tính, nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại còn dùng tư thái của nữ nhân, nói giọng hờn dỗi như nữ nhân, đây quả thực khiến cho người là nữ nhân như Hoa Thiên Vũ không thể chịu được nữa!
"Ngươi nói ngươi đi, tên nhân yêu chết tiệt kia muốn cái gì, không phải nói thẳng là được rồi sao!" Rốt cuộc Hoa Thiên Vũ nhịn không được mở miệng nói: "Rõ ràng là một đại nam nhân, hết lần này tới lần khác lại ra vẻ tư thái nữ nhân, nếu như ngươi muốn làm nữ nhân, không phải ngươi cắt đồ chơi phía dưới là xong rồi sao, như vậy ta còn có thể miễn cưỡng chấp nhận lời ngươi vừa mới nói, nhưng rõ ràng là ngươi còn mang theo, dđlqd cũng như chòm râu ngoài miệng sớm đã bán đứng ngươi là nam nhân, ngươi nói ngươi làm tư thái như vậy, là vì chán ghét người, hay là tự chán ghét mình?"
Hoa Thiên Vũ nói những lời này, không chỉ Hồng Thiên Mị kinh hãi, mà Bạch Thu Nguyên cũng kinh sợ, nhưng sự khϊếp sợ của Bạch Thu Nguyên rõ ràng còn nhiều hơn Hồng Thiên Mị, hắn như thay Hồng Thiên Mị nói về chuyện tư thế, đưa chỉ Hoa Thiên Vũ nói: "Ngươi vừa mới nói cái gì, ngươi nói hắn là cái gì? Ngươi thật sự dám nói hắn như vậy sao! Ngươi biết hắn là ai không?"
"Ta còn quản hắn là ai à! Ta chỉ biết hắn là nam nhân giả vờ như nữ nhân có đức hạnh, hơn nữa hắn làm ta ghê tởm, hôm nay khẩu vị của ta đều bị hắn ảnh hưởng rồi, cho nên đồ ăn hôm nay, nhất định ngươi phải chịu trách nhiệm tất cả, nếu không hôm nay cô nãi nãi ta không làm nữa!" Hoa Thiên Vũ rất không cam lòng nhìn thái độ của Bạch Thu Nguyên, nàng giúp hắn, hắn lại còn nói nàng!
Điều này khiến Hoa Thiên Vũ có chút khó chịu, hơn nữa thuận tiện ném nhiệm vụ cần làm hôm nay cho hắn, những ngày qua tay nghề nấu cơm của Bạch Thu Nguyên khiến cho Hoa Thiên Vũ có chút nhìn thấy thèm, nàng nấu cũng chỉ miễn cưỡng có thể ăn, mà hắn làm, còn ngon hơn so với ngự trù ở vương phủ Lăng Mạc Thiên, đây chính là vùng hoang dã, dưới tình huống điều kiện có hạn dưới, vì vậy hiện tại Hoa Thiên Vũ đều kiếm chuyện ném nhiệm vụ ăn uống mỗi ngày cho Bạch Thu Nguyên! Cũng không quản dùng lý do nào để nói chuyện!
Nghe Hoa Thiên Vũ nói, Bạch Thu Nguyên bất đắc dĩ dùng đầu ngón tay chọc chọc trán nàng, cũng không nói thêm gì, nhìn lại Hồng Thiên Mị, hiện tại cả người vị mỹ nam tử lequ.yd0n này rất tệ, cả người tức giận đến phát run, khuôn mặt vốn trắng noãn nay lại đỏ lên, cả người toát ra từng luồng hơi thở nguy hiểm.
"Ngươi dám nói ta là nhân yêu!" Khí thế Hồng Thiên Mị nổi lên nửa ngày rốt cục cũng bộc phát, đưa chỉ Hoa Thiên Vũ mở miệng mắng to: "Ngươi là dân đen từ nơi nào, dám nói chuyện với ta như vậy, ngươi có biết ta là ai không? Ngươi có biết hay không, chỉ lời ngươi vừa mới nói, ta có thể trừng trị ngươi tội lớn xét nhà diệt tộc!"
"Ai da, còn thật sự nhìn không ra đó!" Múa mép khua môi, Hoa Thiên Vũ không sợ Hồng Thiên Mị, đặc biệt nhìn thấy cả người Hồng Thiên Mị tức giận đến phát run, lại nói đi nói lại, cũng chỉ là so quyền thế bối cảnh với nàng thôi, còn dám luôn miệng hỏi nhà nàng, diệt tộc nàng, Hoa Thiên Vũ thật sự muốn để hắn thử xem, dù sao ở Cẩm Quốc, người có thể xét nhà diệt tộc nàng thật sự chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay!
"Ta vẫn không tin ngươi có thể xét nhà diệt tộc ta!" Hoa Thiên Vũ đối đầu với Hồng Thiên Mị, khinh miệt nhìn hắn nói: "Tên nhân yêu chết tiệt nhà ngươi là người Khương Quốc, ngươi chạy đến Cẩm Quốc chúng ta hỏi nhà Cẩm Quốc người ta, còn đòi diệt tộc Cẩm Quốc, đây không phải là Khương Quốc các ngươi muốn thâu tóm Cẩm Quốc chúng ta sao? Đừng quên, trước các ngươi còn có Kiền Quốc chắn ngang, các ngươi muốn đánh đến Cẩm Quốc chúng ta, thì trước tiên nên diệt Kiền Quốc đi rồi nói! Nhưng đoán chừng đợi đến một ngày như vậy, có phải là ngươi còn sống trên cõi đời này hay không đều không chắc chắn!"
Hoa Thiên Vũ nói đến cao hứng, không chú ý tới lúc Bạch Thu Nguyên nghe được lời Hoa Thiên Vũ nói, sắc mặt lập tức thoáng có phần khó coi, nhưng cũng không tức giận như Hồng Thiên Mị.
Hồng Thiên Mị vươn cổ đưa mắt trừng Hoa Thiên Vũ, ngay cả ngón tay chỉ nàng cũng run run, một chữ "Ngươi" nói nửa ngày, đơn giản là những chữ phía sau do tức giận nên nói không thành lời.
Hoa Thiên Vũ tiếp tục thêm dầu thêm mỡ nói: "Ơ, nói không ra lời sao, ta biết là ngươi không còn lời nào để nói, bởi vì ta biết rõ những lời ta nói đều là chuyện thực tế, ta cũng biết, kỳ thật ngươi, cũng không muốn trở thành dáng vẻ như hiện tại, chỉ là, trên đời này không thể có cách giúp ngươi thật sự trở thành nữ nhân, mà ngươi, lại không muốn vung đao tự cung, nếu cắt phía dưới không phải là tự cắt gốc rễ của mình sao, ừ, quả thật chuyện này có chút khó làm, ta cũng không có cách nào để giúp ngươi, nếu không ngươi đi về hỏi lại nương ngươi xem, xem nàng có thể nhét ngươi về hay không, tạo hình lại lần nữa, rồi sinh ra ngươi thành một nữ oa?"
"Ngươi câm miệng cho ta!" Rốt cuộc Hồng Thiên Mị không nhịn được nữa, lời Hoa Thiên Vũ mắng thật sự là quá độc, là người cũng không có cách nào có thể nghe tiếp được, lúc này hắn không thèm để ý đến thân phận địa vị nữa, lúc này hắn chỉ muốn làm một chuyện, đó chính là xé nát nữ nhân đáng ghét ở trước mắt, để nàng biến mất hoàn toàn ở trước mặt mình!
Chứng kiến Hồng Thiên Mị giận dữ ra tay, Bạch Thu Nguyên ở một bên cũng không dám đứng nhìn, không thể làm gì khác, liền thấy Hoa Thiên Vũ đứng kế bên mình, hắn không thể để Hồng Thiên Mị có thể gây tổn thương đến nàng, huống chi hôm nay cũng do Hoa Thiên Vũ ra mặt giúp mình, cho dù hắn không thích cách Hoa Thiên Vũ xử lý, nhưng lúc này cũng chỉ có thể ra tay ngăn cản móng vuốt Hồng Thiên Mị nhào về Hoa Thiên Vũ từng đợt!
Thấy Bạch Thu Nguyên ngăn cản, Hồng Thiên Mị vốn tức đến sùi bọt mép nay lại nổi giận, hắn phẫn nộ quát: "Tốt cho ngươi Bạch Thu Nguyên, xem ra hôm nay thuần chất là ngươi cố ý! Được, vừa vặn, mượn chỗ này, chúng ta phân thực lực, tránh sau này ra sa trường gặp nhau phiền toái!"
Nghe được lời Hồng Thiên Mị nói, ánh mắt Bạch Thu Nguyên lạnh dần, không đáp lời, nhưng khi ra tay mơ hồ như có tiếng sấm nổ mạnh, vốn Hồng Thiên Mị đang nhàn hạ nói chuyện nay lại lập tức ngậm miệng dẹp bỏ ý đồ gây chuyện, bắt đầu nghiêm túc so chiêu với Bạch Thu Nguyên.
Lúc này, Hoa Thiên Vũ mới nhìn ra, từ trước cho tới nay, Bạch Thu Nguyên đều nhường nàng, nhìn Bạch Thu Nguyên đánh nhau với Hồng Thiên Mị ở chính giữa, nàng đây cũng coi như là lành nghề, có thể nhìn rõ một hai, rõ ràng Hồng Thiên Mị là cao thủ võ lâm, mà Bạch Thu Nguyên lại là cao thủ trong cao thủ, Hồng Thiên Mị ở dưới tay hắn, hoàn toàn không có đường sống!
Ngẫm lại lúc trước nàng còn đắc chí đánh Bạch Thu Nguyên răng rơi đầy đất, bây giờ nhìn lại, thì ra nhân gia người ta chỉ xem mình là một người tàn phế, vốn không muốn ra tay với nàng, nếu như lúc trước Bạch Thu Nguyên dùng thủ đoạn đối phó với Hồng Thiên Mị hôm nay, Hoa Thiên Vũ tin tưởng, nàng chưa ra mười chiêu, sẽ bị hắn đánh răng rơi đầy đất, hơn nữa ngay cả chạy cũng không kịp.
Rất nhanh Hồng Thiên Mị và Bạch Thu Nguyên quyết đấu đã phân ra cao thấp, dù sao Hồng Thiên Mị tức giận ra tay, sau khi gặp cường địch rất nhanh đã tĩnh táo, lúc này gặp phải tình thế đối lập rất nhanh hắn đã ra quyết định bỏ trốn, hảo hán không chịu thiệt thòi trước mắt, quân tử báo thù mười năm không muộn, sau này sớm muộn gì hắn cũng có một ngày phân chia cao thấp với Bạch Thu Nguyên, hiện tại không cần thiết phải so đo ở nơi này, cho nên Hồng Thiên Mị quang minh chính đại tránh một chiêu, tránh khỏi mũi nhọn của Bạch Thu Nguyên, quay đầu bỏ đi!
Hoa Thiên Vũ cười hì hì nhìn xem Hồng Thiên Mị đang chạy trối chết, lại không nghĩ rằng sau khi Bạch Thu Nguyên giành thắng lợi lại không có một vẻ mặt cao hứng nào, ngược lại còn tức giận quở trách Hoa Thiên Vũ một câu: "Sau này khi mở miệng ngươi có thể đừng nói độc địa như vậy hay không, như ngươi sớm muộn gì cũng tự mình chọc đến phiền toái lớn!"
Hoa Thiên Vũ lập tức không khách khí phản bác: "Ta chỉ giúp ngươi nói chuyện thôi, ai biết hắn lại dễ dàng nổi giận như vậy! Lại nói, hắn không phải là đối thủ của ngươi, chẳng lẽ ngươi còn sợ hắn hay sao?"
Bạch Thu Nguyên lắc đầu cười khổ, hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Ta chỉ nói cho ngươi một lần, sau này đừng trách ta không nói cho ngươi biết, người tên Hồng Thiên Mị vừa rồi, chính là thập tứ vương gia Khương Quốc, mà ta không chỉ là thầy thuốc, ta còn là hoàng tử Kiền Quốc, cho nên lời ngươi vừa mới nói, không chỉ mạo phạm hắn, còn mạo phạm đến ta, niệm tình lúc trước ta không nói rõ ràng với ngươi, lần này coi như xong, lần sau, ngươi cũng đừng hy vọng ta ra tay giúp ngươi, ngươi tự gây tai hoạ, tự làm dơ mông mình, vậy thì tự mình đi lau mông ngươi thôi!"
"Đồ thô lỗ! Đồ xấu xa!" Hoa Thiên Vũ nghe vậy lập tức vừa khϊếp sợ, vừa cảm thấy mình bị vũ nhục! Hắn dám uy hϊếp nàng, còn nói lời thô tục không chịu nổi như vậy, xem ra là do nàng thật sự cầm mặt nóng đi dán mông lạnh rồi, một phần tốt không chiếm được còn không nói, còn bị người lên án! Xem ra nàng quả thực không có cách nào trở thành người tốt rồi!