Lâm Cảnh Lịch nghiêng đầu né chiếc gối ôm, ngón tay đẩy gọng kính mạ vàng trên mũi, bộ dáng không chút gợn sóng đẹp trai không kém gì Lâm Tư Niên, cực kỳ giống một tên văn nhã bị hoại. Anh ta không nhanh không chậm trả lời: "Đây không phải khống chế mà là quan tâm cùng bảo vệ. làm anh trai của em, anh nghĩ anh có quyền biết được em làm gì mỗi ngày."
"Cảm ơn, tôi không cần." Lâm Tư Niên lạnh nhạt nói.
"Em chắc chắn? Em thật sự không cần?" Lâm Cảnh Lịch hỏi lại: "Lần trước em cũng nói với anh như thế, kết quả thì sao, sự thật rõ ràng là việc này không thể thực hiện được."
Hai người đều hiểu rõ điều Lâm Cảnh Lịch nói đến là cái gì, trong chốc lát cả văn phòng yên tĩnh lại.
"Tư Niên, em cần đi gặp bác sĩ, trạng thái hiện tại của em bây giờ thật sự không ổn."
Từ sau việc kia Lâm Tư Niên vẫn luôn biểu hiện bình thường tới mức không thể bình thường hơn, ngay cả việc Giải Trí Tinh Quang cho anh đi tiến hành khai thông tâm lý anh cũng đều giấu giếm cho qua.
Nhưng mà người anh trai cùng cha cùng mẹ của Lâm Tư Niên, Lâm Cảnh Lịch hiểu anh quá rõ. Thời điểm này việc không có việc gì mới là vấn đề lớn nhất.
Nếu sau việc kia Lâm Tư Niên điên cuồng phát tiết, thậm chí là đánh người, say rượu, chửi bậy đi chăng nữa vẫn tốt hơn như bây giờ rất nhiều.
Lâm Cảnh Lịch đã từng xem qua số liệu cực kì khủng bố, cái này không tiện nói nhiều, đám số liệu này không hề được truyền ra bên ngoài, nhưng chỉ cần xem một cái thì đã dễ dàng làm cho người ta sinh ra tuyệt vọng.
Số liệu tỏ rõ sự thống khổ và cầu khát của mọi người, nhưng giống như thế, áp lực của du͙© vọиɠ sinh tồn lại cực kỳ vĩ đại.
Nhưng những lời này bây giờ không thích hợp nói cho Lân Tư Niên nghe.
"Đi gặp bác sĩ đi Tư Niên, em phải biết, hiện giờ em cần phải đi gặp bác sĩ." Lâm Cảnh Lịch nói xong nhìn thẳng vào mắt của Lâm Tư Niên.
Lâm Tư Niên cũng không có kiêng dè gì nhìn lại: "Bác sĩ có thể làm cho em vui vẻ à? Nếu có thể, em sẽ đi."
"Anh, em với anh không giống nhau. Anh có thể đạt được kɧoáı ©ảʍ từ du͙© vọиɠ khống chế biếи ŧɦái của anh, thật ra em cũng rất ghen tị. Nhưng từ khi em bước qua tuổi mười lăm, em cũng không còn thử qua cảm giác nằm mơ khi trong miệng vẫn còn ngậm đường. Diễn kịch đối với em mà nói chỉ là công việc mà thôi."
Du͙© vọиɠ khống chế của Lâm Cảnh Lịch ảnh hưởng đến cả hai vợ chồng nhà họ Lâm cùng với tất cả mọi người trong nhà họ Lâm, nhưng chưa từng xảy ra trường hợp có người bởi vì việc này mà sinh ra ác cảm với người anh trai Lâm Cảnh Lịch này.
Chỉ thỉnh thoảng Lâm Tư Niên cảm thấy anh thật sự rất giận dữ, giận dữ đến mức hận không thể nhân lúc Lâm Cảnh Lịch ngủ say hung hăng nện cho anh ta một trận, và anh đã thật sự làm như thế, hơn nữa lần đó Lâm Cảnh Lịch không hề đánh trả lại.