Chương 80: Bạo Lực Mỹ Học

Có lẽ nguyên nhân là do có người thường xuyên ra vào cho nên ven rừng rậm không có quái vật, phía bên trong khu rừng cũng lộ ra vẻ yên tĩnh.

Bước vào trong rừng rậm, trong nháy mắt tầm nhìn bị hạ thấp xuống, cây cối to lớn rậm rạp che đậy phần lớn ánh sáng mặt trời.

Gió nhẹ thổi qua, cành cây và lá cây rung lên xào xạc.

Mỗi khi bước chân lên một bước, dưới chân truyền đến cảm giác của bùn đất và lá khô xốp nhẹ.

Tốt nhất thì trong ngày hôm nay có thể tìm được tất cả những tài liệu mình cần, bởi vì tổng cộng nghỉ ba ngày thì hôm nay đã là ngày cuối cùng.

Nếu như hôm nay không thể thu thập được đầy đủ Mộc Không Tâm mình cần thì phải đợi đến tuần nghỉ tiếp theo mới có thời gian đi ra ngoài, cái này quá lâu đi. Cao Bằng không muốn lãng phí thời gian lâu như vậy.

Mới vừa đi vào trong rừng rậm không lâu hắn liền cảm giác được trên đỉnh đầu truyền đến âm thanh lá cây xào xạc, xuyên thấu từng cành lá, mơ hồ có thể thấy một cái thân ảnh màu xám đang trốn ở cành cây phía trên đỉnh đầu.

【 Tên quái vật 】: Hôi Sa Sơn Miêu

【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 13

【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất phổ thông

【 Thuộc tính quái vật】: Hệ Mộc.

Một con Hôi Sa Sơn Miêu đẳng cấp tinh anh, tại phía ngoài ven rừng rậm thế này mà con quái vật đầu tiên bắt gặp được cũng là cấp Tinh Anh, đủ có thể thấy được tính nguy hiểm của khu rừng này.

- Meo.

Tiếng mèo kêu trầm thấp khàn khàn quanh quẩn trên đầu, sau một khắc chỉ thấy Hôi Sa Sơn Miêu bất thình lình biến mất tại chỗ.

Chờ chút, cũng không phải là biến mất tại chỗ, mà là màu sắc của Hôi Sa Sơn Miêu dung nhập vào cảnh vật xung quanh.

Hôi Sa Sơn Miêu dung nhập vào cảnh vật xung quanh đang phi tốc chạy nhanh giữa các nhánh cây, ngoặt mấy cái trên cành cây theo phản xạ, sau đó bộc phát ra một kích tất sát.

Mang theo gió tanh nồng đậm đánh tới.

Đồng tử Cao Bằng co rút lại, mục tiêu của Hôi Sa Sơn Miêu là hắn.

Vù.

Bên cạnh có một quyền đánh ra.

A Ngốc kịp thời đánh ra một quyền bức lui Hôi Sa Sơn Miêu.

Hôi Sa Sơn Miêu xoay chuyển một vòng trên không trung, sau đó liền trốn vào bên trong một lùm cây.

Tính linh hoạt của động vật họ mèo cũng rất mạnh.

Giống như chủ nhân bị đánh lén đã chọc giận A Ngốc, A Ngốc yên lặng để Đại Tử đang nằm trên người xuống, sau đó xoay người đối mặt với Hôi Sa Sơn Miêu.

Bước một bước dài về phía bên trái.

Yên lặng đưa thân hình lên vị trí trung gian giữa chủ nhân và Hôi Sa Sơn Miêu.

Địch nhân của ngươi, là ta.

Chờ sau khi A Ngốc tự mình xuất thủ thì Cao Bằng mới biết cái gì gọi là Bạo Lực Mỹ Học.

Bắp đùi tráng kiện giẫm mạnh tại chỗ một cái, bùn đất dưới chân văng khắp nơi, áo bào đen run run, nương theo gió bay phấp phới.

Thân hình khổng lồ hóa thành hắc ảnh nhào về phía Hôi Sa Sơn Miêu, trong quá trình nhảy nhót, tiếng tim đập gấp rút mà nặng nề truyền ra từ dưới hắc bào.

Tuy bị áo bào đen che khuất cả người, nhưng Cao Bằng mơ hồ có thể cảm nhận được một lực lượng cuồng bạo dưới hắc bào, giống như là động cơ điên cuồng thiêu đốt, là Huyết Ti Tâm, khi tiến vào trạng thái chiến đấu Huyết Ti Tâm có thể cung cấp lực lượng bùng nổ cho A Ngốc.

Đông đông đông đông.

m thanh trái tim gấp rút nhảy lên quanh quẩn tại rừng rậm.

Hôi Sa Sơn Miêu thấp giọng buồn bực rống một tiếng, thả người nhảy lên, lại chỉ mới kịp vừa nhảy lên liền bị một quyền từ trên trời giáng xuống hung hăng nện cho quay về mặt đất.

Một quyền nện ở trên thân con mèo rừng này vang ra âm thanh liên tiếp như rang đậu, giống như búa tạ nện trên chai rỗng, trong nháy mắt liền nổ tung.

Ầm ầm ầm.

Xương cốt khắp toàn thân tất cả đều bẻ gãy, mạch máu nổ tung, da lông màu nâu xám vỡ toang ra từng đạo từng đạo vết nứt, huyết dịch bay tung toé bắn lên nhuộm đỏ áo bào đen.

Mèo rừng bị một quyền hung hăng này đánh rơi trên mặt đất, như một cái búp bê vải rách rưới bị tùy ý vứt bỏ tại dã ngoại, thân thể không có quy tắc, vặn vẹo không thành hình dạng, dòng máu đặc dính lấy lông tóc, ngưng tụ thành từng mảng, những cây gai xương dày đặc theo những vị trí mấu chốt lòi ra, huyết dịch hỗn tạp thành dịch thể chảy ra sau đó rót vào bùn đất dưới chân.

Gió nóng bây giờ mới bắt đầu chậm rãi thổi tới, quét lên trên mặt hắn, thổi tung mái tóc.

Cao Bằng nhìn chăm chú vào bóng lưng khôi ngô cao lớn của A Ngốc, hắn đã sớm biết A Ngốc sẽ rất mạnh, lại không nghĩ rằng sẽ mạnh đến loại trình độ này.

A Ngốc giải quyết địch nhân, nhưng hình như còn có chút choáng váng, không quá quen chính mình đột nhiên có được lực lượng cường đại như vậy, vừa rồi nó chỉ là theo thói quen sử dụng đến kỹ xảo chiến đấu trước kia, kết quả lại là dùng tính nghiền ép tuyệt đối để kết thúc.

Thay đổi không phải là kỹ xảo của nó, mà là lực lượng của chính nó.

Lực lượng của nó bây giờ so với hồi còn là Hồng Thủy Viên thì đã tăng vọt hơn mười mấy lần.

- Đi thôi.

Cao Bằng la lên với A Ngốc.

A Ngốc lúc này mới kịp phản ứng, xoay người đi sau lưng chủ nhân.

Trên đường đi lại gặp phải mấy cái quái vật, tại đây dù sao cũng là rừng rậm, tuy nhiên bởi vì là ban ngày nên không phải lúc quái vật hoạt động tràn đầy, nhưng cũng có một số lớn quái vật ở đây, cho nên rất dễ dàng gặp phải chúng.

Mấy cái quái vật này cũng chỉ từ cấp 10 trở xuống, rất dễ dàng bị đánh bại.

Vì dự đoán lực chiến đấu của A Ngốc, nên mỗi lần Cao Bằng đều để im cho A Ngốc ra tay.

Lực khống chế thân thể của A Ngốc trong mấy lần chiến đấu cũng ngày càng thành thục hơn.

……

- Tìm được rồi, vùng này là nơi sinh trưởng của Tửu Bình Thụ.

Cao Bằng thở phào, hôm nay hắn đã đi tìm ròng rã ba giờ, trên cơ bản đều đi khắp mấy cái khu vực thích hợp Tửu Bình Thụ sinh trưởng.

May mà rốt cuộc tìm được.

Tửu Bình Thụ trong vùng này đại khái có mấy trăm cây, gom góp ba cân Mộc Không Tâm cũng không thành vấn đề.

- Hí.

Một đầu thanh thụ xà chậm rãi quấn quanh ở nhánh cây, lè lưỡi với Cao Bằng.

Sau đó, một bàn tay to lớn màu trắng bạch hoàn toàn do xương cốt tạo thành từ một bên thò ra, một phát nắm chắc Thanh Thụ Xà, trực tiếp vo nó thành một đoàn thịt nát, tùy ý ném một cái, Thanh Thụ Xà vỡ thành thịt băm bị vứt bỏ qua một bên.

- Không thể lãng phí, tốt xấu gì thì Tinh Hạch cũng có thể bán một chút tiền đó, chân muỗi cũng là thịt, nuôi một đám bao tử lớn như các ngươi cũng không dễ dàng đâu.

Cao Bằng ngồi xổm xuống, đeo lên bao tay rồi móc ra một viên Tinh Hạch màu xanh nâu to như hạt đậu nành từ trong đống thịt nát.

A Ngốc đi theo bên cạnh Cao Bằng, chỉ cần có sinh vật can đảm dám lộ ra mảy may uy hϊếp đối với Cao Bằng, nó liền sẽ không lưu tình chút nào thống hạ sát thủ.

Không có người nào biết bản thân nó đã từng là một con Hồng Thủy Viên bệnh tật, đã tuyệt vọng tới cỡ nào, nó giống như đã vĩnh viễn rơi xuống địa ngục, bị giam bên trong l*иg sắt băng lãnh, chờ đợi tử thần đếm ngược.

Tại lúc nó đứng trước tuyệt vọng, là chủ nhân ở trên đường đưa tay cứu nó ra khỏi địa ngục dưới lòng đất.

Nó vĩnh viễn sẽ không quên ngày nào đó, cái thiếu niên còn có chút ngây ngô kia, cũng ân cần đưa tay đặt trên trán nó, nói một chút lời nói mà nó nghe không hiểu.

Đúng, nó đúng là nghe không hiểu.

Nhưng mà nó biết, thiếu niên kia, là tất cả của nó.

Như vậy là đủ rồi.