Chương 76: 【 Điên Cuồng Tiến Hóa 】- Hôi Thuẫn Khải Chu

Hắc Dạ Khuyển!

Đây là tên khoa học của con chó săn lông đen này.

Nghe nói tất cả những quái vật giống chó đều có khả năng tiến hóa thành Hắc Dạ Khuyển, Hắc Dạ Khuyển đã trở thành một phương hướng tiến hóa khác của loại quái vật giống chó.

Chủng loại chó có lông đen nhánh này rất dễ dàng dung nhập vào màn đêm một cách hoàn mỹ, màu lông cũng là màu sắc dùng để yểm trợ tốt nhất.

Với lại bộ lông đen nhánh kia có thể hấp thu đại bộ phận ánh sáng, là sát thủ trong màn đêm, cũng là chó trông nhà tốt nhất trong đêm tối, rất nhiều trang viên và những công viên đều ưa thích nuôi dưỡng loại Hắc Dạ Khuyển này.

- Tôi biết quy củ của ngài, Ngự Thú cấp Thủ lĩnh do chính ngài định giá.

Lục Tạ mở miệng nói ra:

- Giá cả như thế nào ngài cứ việc nói.

Cao Bằng nhìn Hắc Dạ Khuyển một chút, xem xét các loại lộ tuyến tiến hóa của Hắc Dạ Khuyển.

Một lúc lâu sau, Cao Bằng mới yên lặng gật đầu, sau khi loại bỏ hai lộ tuyến tiến hóa cường đại nhất đồng thời cũng hi hữu nhất, còn thừa lại mười tám lộ tuyến tiến hóa.

Lại loại bỏ thêm năm lộ tuyến tiến hóa có sử dụng những tài liệu quá mức hiếm thấy, cộng thêm trình tự quá mức rườm rà tốn thời gian thì còn thừa lại mười ba lộ tuyến.

- Lục viên trưởng.

Cao Bằng nhìn qua Lục Tạ.

Lục Tạ sững sờ, Lục viên trưởng?

Cho tới bây giờ đều chưa từng có ai xưng hô như vậy với ông ta…

Tuy nhiên xưng hô thế này ngược lại cảm thấy rất mới lạ.

- Tăng lên phẩm chất khẳng định là không có vấn đề, với lại ở đây tôi có mấy cái lộ tuyến tiến hóa có thể tạo điều kiện cho ông lựa chọn, cấp bậc giá cả cũng không giống nhau, đương nhiên sau khi tiến hóa trình độ cường lực cũng khác biệt, tiền nào thì hàng nấy, ông là thương nhân, hẳn là ông hiểu rất rõ điều này.

Cao Bằng cười nói, ý vị thâm trường.

Lục Tạ vỗ đầu một cái, không chút do dự, nói ngay:

- Đắt nhất!

- Ừm… Năm ngàn, năm ngàn điểm tín dụng, với lại phí tổn tài liệu ông phải tự mình chi, đắt nhất, cũng là tốt nhất.

Cao Bằng trầm ngâm chốc lát mới đưa ra mức giá này.

Lục Tạ sửng sốt, năm ngàn điểm tín dụng, cái giá tiền này. . . quả thật là vô cùng kinh khủng.

Dù ông ta đã chuẩn bị tâm lý cũng bị hù sợ.

Hơn nữa còn cần chính mình cung cấp phí tổn tài liệu…

Tính gộp tất cả lại thế nào cũng phải hơn sáu ngàn điểm tín dụng.

- Cái này… Vậy thì cái cả thấp nhất là bao nhiêu?

Lục Tạ xoắn xuýt hỏi.

- Một ngàn điểm tín dụng.

Cao Bằng duỗi ra một ngón tay đáp.

Một ngàn điểm tín dụng cũng chỉ đơn thuần trực tiếp tăng lên phẩm chất Hắc Dạ Khuyển mà thôi, những thứ khác đều không thể đề thăng.

- Vậy thì đắt nhất đi!

Lục Tạ cắn răng một cái, rốt cuộc đưa ra quyết định.

Ở trước khi xảy ra tai biến, Lục Tạ hắn có thể từ một gã côn đồ tép riu trở thành ông chủ lớn lũng đoạn một phần hai thị trường tài liệu của thành phố Trường An, dựa vào chính là phần dũng cảm này!

Với lại thời điểm nên bỏ qua thì tuyệt đối sẽ không chần chờ.

Có bỏ ra mới có thể thu vào!

Trước khi đến đây, ông ta cũng đã phái người điều tra về Cao Bằng, dù cho lúc tra đến nơi sâu xa thì gặp phải lực cản, nhưng chỉ cần mỗi thông tin bên ngoài thôi cũng đã đủ rồi.

Có lẽ vẫn chưa có bất kỳ ai phát hiện qua, từ lúc Cao Bằng ra tay đến nay, chưa từng thất bại qua dù chỉ một lần.

Điều này vô cùng khủng bố!

Đây là khái niệm gì, từ trước tới giờ đều chưa từng thất bại một lần nào, nói cách khác tỷ lệ thành công là một trăm phần trăm.

- Tốt, ông chủ Lục nhất định sẽ không thất vọng.

Cao Bằng mỉm cười.

Đây chính là miêu tả tốt nhất cho câu: Ba năm không khai trương, khai trương một lần là có thể ăn đến ba năm.

Quả nhiên, bồi dưỡng Ngự Thú cấp thủ lĩnh mới thật sự là con đường đúng.

Thực ra cái giá này cũng không cao lắm, bình thường thu phí Ngự Thú cấp thủ lĩnh đều ở khoảng mấy trăm đến mấy chục ngàn điểm tín dụng, nếu như đổi thành Tiền Liên Minh thì cũng là mấy triệu đến trăm triệu.

Cao Bằng chỉ lấy có 5000 điểm tín dụng là vì hắn phòng ngừa khách hàng bị giá tiền làm cho hoảng sợ mà bỏ chạy nên mới đặc biệt chiết khấu, dù sao vốn dĩ làm chút ít sinh ý cũng không dễ dàng gì.

Đây chính là một đơn hàng khiến cho Cao Bằng phải thiệt thòi đến chảy máu.

Để cho Lục Tạ kiếm lời một phen rồi!

Giá cả của quái vật cấp bậc Thủ lĩnh chênh lệch có hơi lớn, cái này quyết định bởi sự chênh lệch đẳng cấp của Ngự Thú cấp Thủ lĩnh, vả lại còn có sự khác biệt về phẩm chất nữa.

Coi như cùng là Ngự Thú cấp Thủ lĩnh, chênh lệch bên trong cũng không nhỏ, thậm chí có vài kẻ ăn no rỗi việc còn phân chia Ngự Thú cấp Thủ lĩnh thành những cấp độ như: Sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong.

Loại hình biến hóa phân chia đẳng cấp như thế này làm cho Cao Bằng cũng phải mê man.

Hắn cũng không biết rốt cuộc là những người này căn cứ vào nguyên lý gì để phân chia nữa.

Ở trong mắt Cao Bằng, quái vật cấp Thủ lĩnh hết thảy có 20 cấp, từ cấp 21 đến cấp 40 đều nằm trong phạm vi quái vật cấp Thủ lĩnh.

. . .

Tuân Quyển Quyển trợn mắt há hốc mồm nhìn A Ban đang nằm trong bình chứa, thể tích con nhện to lớn này so với trước đó dường như đã tăng lên gấp bội, bên ngoài thân hình khổng lồ mọc đầy lông tơ màu xám.

Hai cái chân to lớn phía trước nhìn qua chẳng khác nào cái thuẫn dày nặng, phảng phất như ở trên hai cái chi trước đeo hai cái thuẫn tay vậy, cái thuẫn tay gập ghềnh, từng cái khe rãnh ngang dọc màu xám, mặt bên còn có mấy cây gai xương màu xám trắng nhô ra.

Cạch.

Hai cái chân trước vung vẩy, nện lên trên vách bình làm bằng kính cường lực, phát ra một tiếng vang trầm thấp, nơi bị đập trúng hiện lên hai vòng rạn nứt như mạng nhện.

Một lần nữa, A Ban lại hung hăng vung hai cái chân trước lên.

Lớp kính cường lực vỡ vụn trong nháy mắt, Tuân Quyển Quyển trốn ở sau bàn kêu lên một tiếng chói tai, trơ mắt nhìn quái vật giãy dụa bò từ trong thùng ra.

Động tĩnh trong phòng thí nghiệm đã làm kinh động người bên ngoài.

Sau khi mở cửa, mọi người liền nhìn thấy ở trung tâm phòng thí nghiệm có một con Hôi Giáp Bàng Giải đang diễu võ dương oai, khoe khoang sức mạnh, không ai bì nổi.

Không đúng, đây không phải con cua!

Con vật kia giống như là một con nhền nhện. . .

Ngoài cửa, một đám người trợn mắt há hốc mồm nhìn con nhền nhện kỳ quái có đường kính một mét, bên ngoài cơ thể phủ đầy vảy tương tự như khải giáp đang nằm sấp trong phòng.

Ở trong mắt Cao Bằng, một loạt số liệu hiện lên.

【 Điên cuồng tiến hóa 】thành công. . .

Hôi Thuẫn Khải Chu đã tiến hóa thành công!

- A Ban.

Cao Bằng quát lớn:

- Sao mày lại phá hư dụng cụ trong phòng thí nghiệm vậy hả?

A Ban nhìn thấy Cao Bằng, nhất thời xẹp xuống giống như quả bóng cao su bị xì hơi, khí thế ngạo nghễ lập tức biến mất vô ảnh vô tung, trong lúc vội vàng nó giơ hai cái chân trước dạng thuẫn bài che mắt lại không dám nhìn Cao Bằng, sau đó nghiêng cái mông chậm rãi lui về phía sau.

Cạch. Đâm vào chân bàn.

Lảo đảo một cái ngã lăn ra.

Cái đồ ngu xuẩn này, Cao Bằng bất thình lình phát hiện dường như mấy con Ngự Thú dưới tay mình đều mang theo một chút thuộc tính ngu xuẩn.

Tục ngữ nói: Gần son thì đỏ. . .

Đột nhiên Cao Bằng cảm thấy sau lưng mát lạnh, tranh thủ thời gian xua đuổi tạp niệm trong đầu.

- Mày vào phòng làm việc của tao trước đi, đừng có phá hỏng văn phòng của tao đấy! Tới đó an tĩnh một chút, đừng có làm xáo trộn đồ vật.

Cao Bằng dặn dò A Ban.

Người khác có chút hiếu kỳ, con nhện này có thể nghe hiểu những lời nói phức tạp như vậy sao?

Khiến cho tròng mắt của cả đám người đều đồng loạt rơi xuống hết là, không ngờ vậy mà A Ban lại gật gật đầu với vẻ vô cùng nhân tính hóa, sau đó nghe lời bò ra phòng thí nghiệm, chỉ là cái tư thế đi có hơi kỳ quái, chính là đi ngang.

Tuy cấp bậc của A Ban không cao nhưng linh tính lại không thấp, tiếp xúc lâu dài với bà Trần, cũng có thể nghe hiểu một số lời nói của con người.

Tài liệu tiến hóa mà con Hắc Dạ Khuyển kia cần tạm thời không thể mua được, dù sao cũng là Ngự Thú cấp Thủ lĩnh, tài liệu cần thiết toàn là những thứ hiếm thấy trên thị trường, cần một khoảng thời gian nhất định mới có thể chuẩn bị đầy đủ tài liệu, Lục Tạ bèn hẹn thời gian với Cao Bằng, tuần sau ông ta lại tới.

Chờ sau khi tất cả mọi người đều rời đi, Cao Bằng mới xoay người dọn dẹp sạch sẽ mảnh vỡ bình thủy tinh trên sàn.

Sau khi nhặt hết tất cả những mảnh vụn thủy tinh, lại lấy cây lau nhà lau sạch nước trên sàn, lúc này Cao Bằng mới rời khỏi phòng thí nghiệm, đồng thời nói với phòng tài vụ rằng:

- Hãy đặt hàng thêm một cái bình chứa có thể tích lớn hơn, chi phí cứ tính vào phần của tôi.

Lúc tan việc, Cao Bằng mang theo A Ban rời khỏi phòng làm việc, trong thang máy gặp phải một người thanh niên mặc âu phục. Một con Hắc Quang Anh Vũ đang đứng trên vai người thanh niên nọ.

Hắc Quang Anh Vũ vừa nhìn thấy Cao Bằng lập tức trừng to mắt lên, cất giọng the thé:

- Cẩu tặc.

m thanh đầy thê lương, phảng phất như gặp phải kẻ thù không đội trời chung.