Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 72: Đầu Ngự Thú Thứ Hai

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đại Tử nghi hoặc xoay vòng vòng tại chỗ, mắt nhìn chăm chú vào “Nồi canh điện” quỷ dị này.

Hai chiếc râu trên đỉnh đầu không ngừng lay động, giống như là hương vị của món canh này hấp dẫn nó. Đến cuối cùng nó vẫn hấp tấp leo lên, há miệng lớn nuốt chọn nồi canh.

Thời điểm nó uống thì trong khoang miệng không ngừng truyền ra tiếng nổ vang đùng đùng.

Sau khi uống canh xong, toàn thân Đại Tử bốc lên điện quang, giống như là một con Ngô Công Điện Quang, từ trong khe hở giáp xác phun ra điện quang màu xanh tím, nhìn qua thì vô cùng lóa mắt.

Cao Bằng đứng xa mấy mét đều cảm thấy tóc gáy muốn dựng đứng, chân tay tê dại, tranh thủ thời gian lùi về phía sau thêm mấy bước nữa.

Con mắt của Đại Tử lúc đầu có màu đen giờ lại hơi hiện lên màu lam, hai gọng kìm trong miệng mở rộng ra, thân thể kéo thẳng tắp.

Chờ đến khi điện quang dần dần tiêu tan, nhìn Đại Tử giống như bị nướng cháy, từ trong miệng nó toát ra từng đoàn khói trắng lượn lờ, lại giống như một con cá ướp muối nằng im lặng trên mặt đất.

A Ngốc kinh ngạc nhìn một màn này, bò dậy từ dưới mặt đất đi đến bên cạnh Đại Tử, dùng xương tay đánh vào lớp vỏ trên lưng nó, phát ra từng tiếng phanh phanh giòn vang.

Gõ một hồi mà Đại Tử vẫn không có phản ứng, A Ngốc nghiêng nghiêng đầu nhìn qua Đại Tử, nghiêm túc suy nghĩ.

Sau đó nó đứng dậy mở ngăn tủ lạnh ra, từ trong đó lấy ra năm cái Âm Tuyết Tùng Châm, chần chờ thêm chốc lát, nó lại lưu luyến không bỏ lấy ra thêm năm cái nữa.

Một lần nữa ngồi xổm xuống bên cạnh Đại Tử, cầm trong tay mười cái Âm Tuyết Tùng Châm đặt ở bên miệng Đại Tử, lại gõ gõ lên đầu Đại Tử, sau đó lại gõ gõ xuống sàn nhà.

Sau khi lặp lại mấy lần, Đại Tử thật sự không kiên nhẫn phải vung vẩy cặp kìm, ý bảo đừng làm rộn.

À, còn sống à.

A Ngốc gật gật đầu, mang mấy cái Âm Tuyết Tùng Châm nhặt lên khỏi mặt đất, cẩn thận từng li từng tí bỏ vào lòng bàn tay, xoay người rời khỏi.

Ở trước cửa tủ lạnh, A Ngốc vụиɠ ŧяộʍ lấy ra một cái để vào miệng nhai nuốt, từng đoàn khí trắng từ trong Âm Tuyết Tùng Châm tràn ra dung nhập vào linh hồn hỏa diễm làm cho nó tăng vọt, trong quá trình hấp thu không ngừng lớn mạnh.

Trong mắt Cao Bằng thì trạng thái của Đại Tử chính là đang tiến hóa, vẫn còn trong giai đoạn tiến hóa.

Trong quá trình này, Đại Tử tỏ ra vô cùng lười biếng nằm rạp trên mặt đất không nhúc nhích, trong cơ thể thỉnh thoảng truyền ra tiếng xương cốt nổ đùng đùng, thân thể ngẫu nhiên run rẩy một chút.

Qua một đêm không có chuyện gì xảy ra, cho tới bình minh ngày kế tiếp, đêm qua Đại Tử vẫn còn lười nhác mà bây giờ đã sinh long hoạt hổ, thể tích tiếp tục tăng vọt đã đạt đến ba mét rưỡi, độ rộng thì bằng eo của người trưởng thành.

Chủng loại vẫn là Tử Bối Lôi Ngô, chỉ có phẩm chất là tiến hóa.

Tử Bối Lôi Ngô phẩm chất hoàn mỹ.

Lúc còn ở phẩm chất tinh nhuệ thì hai chiếc râu trên đầu hiện lên từng vòng đường vân màu vàng, nhưng sau khi tăng đến phẩm chất hoàn mỹ thì hai cái râu này đã biến thành màu vàng sậm.

Màu vàng cũ có hơi ảm đạm, nhưng bây giờ lại hiện ra màu ám kim cao quý.

Đại Tử sinh long hoạt hổ lúc này đang vắt chéo lên ghế rồi điên cuồng cắn lưng ghế, mảnh gỗ vụn bay tứ tung, mỗi một nhát có thể cắn ra một khối lớn.

Cái chậu thép đặt ở trong phòng khách đã bị cắn thành một đống đồng nát sắt vụn, A Ngốc yên lặng trốn ở góc tường, A Xuẩn thì nấp sau lưng A Ngốc.

- Ngứa, đau, ngứa.

Giọng nói của Đại Tử không ngừng vang lên trong đầu Cao Bằng.

Trong lòng Cao Bằng chợt căng thẳng, mau chóng chạy tới xem thử Đại Tử có phải xảy ra vấn đề hay không.

Kiểm tra một phen mới phát hiện thì ra là Đại Tử thay răng.

Cao Bằng kinh sợ.

Hắn lần đầu tiên nghe nói Ngô Công cũng có thể thay răng.

Đây quả thật là lần đầu tiên nghe nói, trước cũng chưa từng nghe qua.

Đây chẳng lẽ là sau khi thế giới biến dị thì gen của Ngô Công cũng phát sinh biến dị hay sao? Nghĩ đến hình thái bây giờ của Đại Tử, chỉ sợ là không thể theo lẽ thường mà nói chuyện nữa rồi.

Trong quá trình Đại Tử cắn xé đồ thì răng bắt đầu tróc ra, tại vị trí cũ có thể nhìn thấy một loạt răng trắng nhỏ mới.

Cao Bằng ngoắc tay về phía A Xuẩn, A Xuẩn bay tới, trong khoảng thời gian tiếp xúc thì A Xuẩn đã không còn kháng cự Cao Bằng nữa, đặc biệt là mỗi ngày đều có thể uống thứ nước trái cây vô cùng dễ uống kia.

A Xuẩn theo thói quen rơi vào đỉnh đầu hắn, Cao Bằng lấy từ trong tủ lạnh ra một ly nước chanh lạnh.

A Xuẩn ngửi được mùi nước chanh liền rời khỏi đầu Cao Bằng, chậm rãi rơi vào lòng bàn tay hắn, toàn bộ thân hình nó như cái mũ bao phủ trên cánh tay cầm ly nước chanh của Cao Bằng.

Chỉ một chút sau, thân hình của A Xuẩn lại bay lên, nước chanh trong ly đã bị uống sạch sẽ.

Cao Bằng lấy từ trong ngực ra một cây kim tiêm không gây đau nhức, giống như là một con dấu nhỏ, nhẹ nhàng để lên trên đầu ngón tay rồi ấn nhẹ, đầu ngón tay liền có chút cảm giác như bị muỗi đốt, thả kim tiêm ra thì một giọt máu đỏ chảy ra từ đầu ngón tay.

Thì ra còn có loại công nghệ cao này, Cao Bằng rất cảm khái, đây cũng là do hỏi đồng học Mục Thiết Anh mới có thể biết đến loại đồ vật này, còn uổng cho lúc trước hắn mỗi lần lấy máu đều phải dùng dao để cắt.

Đầu ngón tay đặt ở vị trí đầu của A Xuẩn, Cao Bằng nhắm mắt lại, đây là lần thứ hai hắn tiến vào Không Gian Ý Thức của A Xuẩn.

Không Gian Ý Thức của A Xuẩn vẫn còn hơi yếu một chút, một cái linh hồn nhát gan trốn ở tận trong góc hẻo lánh của Không Gian Ý Thức.

Dường như khí tức của Cao Bằng để cho nó có chút quen thuộc, cái tiểu linh hồn nhát gan này không còn trốn ở trong góc nữa, cẩn thận từng ly từng tí duỗi ra xúc tu linh hồn thăm dò Cao Bằng.

Xác nhận được thân phận của Cao Bằng, A Xuẩn buông lỏng một chút, tâm tình nó thông qua linh hồn truyền tới một chút, có thể là bởi vì linh trí không đủ mạnh nên Cao Bằng chỉ có thể cảm nhận được một loại gần như nịnh nọt thân mật, có lẽ là bị cá, chim ăn nhiều quá nên đâm ra sợ, có lẽ là bị người nuôi nhốt vận chuyển đến nơi xa ngoài ngàn dặm nên trong lòng run sợ.

Thật vất vả an định lại, mỗi ngày đều có thể uống nước trái cây yêu thích, loại thời gian khoái lạc này để cho A Xuẩn nhớ nhung khôn nguôi.

Một tờ Huyết Khế hiện lên trong Không Gian Linh Hồn, tuy A Xuẩn linh trí không cao, nhưng mà trong thoáng chốc nó cũng thông qua loại quy tắc nào đó biết được ý mà Huyết Khế sở hữu.

- Trở thành đồng bọn của ta đi, trở thành đồng bọn của ta, ta sẽ để cho ngươi có được lực lượng không e sợ thứ gì nữa.

- Không cần lực lượng…. Ta muốn nước trái cây.

A Xuẩn lo lắng nói ra.

Trong quá trình ký kết huyết khế, linh trí của A Xuẩn được tăng lên một chút trong thời gian ngắn ngủi.

- Tốt, cho người thật nhiều, thật nhiều nước trái cây.

Cao Bằng bất đắc dĩ.

- Ừ.

A Xuẩn lập tức đồng ý ký kết Huyết Khế.

Huyết khế cháy hừng hực trong Không Gian Ý Thức rồi hóa thành tro tàn.

Thành công ký kết với Ngự thú thứ hai, Phù Không Thủy Mẫu.

Ký kết với A Xuẩn thành công, lần này Cao Bằng có thể yên tâm lớn mật tăng lên phẩm chất A Xuẩn.

Cao Bằng mở ra lộ tuyến tiến hóa của A Xuẩn, tất cả có chín loại lộ tuyến tiến hóa.

Trong đó có một loại là Mộc Không Tâm, loại này sau khi tiến hóa sẽ trở thành Mộc Linh Thủy Mẫu, trở thành Thủy Mẫu có năng lực trị liệu cùng với năng lực không gian, song thuộc tính.

Nhưng nếu dựa theo lộ tuyến này, khi tiếp tục tiến hóa thì có thể khẳng định là nó sẽ đi về phía lộ tuyến phụ trợ.

Hệ Không Gian lại đi lộ tuyến phụ trợ, Cao Bằng có chút do dự.

Dù sao, nếu Hệ Không Gian mà trưởng thành thì khẳng định sẽ rất khủng bố.

Nhưng mà, muốn có được lực sát thương không gian thì đây không phải là mục tiêu ngắn hạn, cần một lượng lớn thời gian và tinh lực để bồi dưỡng.

Trầm ngâm trong chốc lát, cuối cùng thì Cao Bằng vẫn lấy nguyên tắc lựa chọn thứ gần nhất, tài liệu Hệ Không Gian rất hiếm có, thôi thì lấy vật liệu ưu tiên đi.

Chờ sau khi chính mình trở nên cường đại, lúc đó thì loại hình nào mà không thể bồi dưỡng được, trước mắt thì thích hợp mới là tốt nhất.

- Tài liệu cần thiết để tiến hóa Mộc Linh Thủy Mẫu cần có: Hai cân Mộc Không Tâm, một lượng Khinh Linh Vân Dịch, bảy đóa Quỷ Tâm Tử. . .