Chương 71: Đến Ăn Chén Canh Này Đi

Tại phương bắc tiền tuyến của thành phố Trường An, số lượng của bầy Khô Diệp Hoàng so với mấy ngày trước đó có vẻ đã giảm xuống, nhưng số lượng vẫn rất khủng bố, giống như bão cát đầy trời đang càn quấy gào thét.

Từ trong đám Khô Diệp Hoàng lao ra một con châu chấu có thể tích lớn gấp mười lần so với những con xung quanh, nó hóa thành một tàn ảnh màu xám lao thẳng về phía trận hình xe tăng phía trước.

Có cao tầng của quân đội ra lệnh "Ngăn cản", trước đó cũng có Châu Chấu lớn bay ra, cuối cùng xông vào bên trong trận hình rồi tạo thành rất nhiều thương vong cho binh lính.

Ai ngờ đây chỉ là bắt đầu, trong bầy Khô Diệp Hoàng không ngừng bay ra những con Châu Chấu lớn, số lượng ít nhất cũng phải hàng ngàn con, khí thế hung hăng.

Ở phía sau còn có lít nha lít nhít Khô Diệp Hoàng loại nhỏ, theo sát sau lưng những con Khô Diệp Hoàng lớn này.

Mỗi một con Khô Diệp Hoàng loại lớn đều là quái vật cấp Tinh Anh đỉnh phong, trừ khi bị đạn pháo đánh trúng chính diện, nếu không thì cũng không sợ súng đạn.

Trong lúc nhất thời, quân đội có chút sợ ném chuột vỡ bình, bởi vì đang lúc đạn đạo, đạn pháo công kích, bọn hắn cũng không thể phái Ngự Thú của quân đội ra ngoài, nếu không thì rất có thể sẽ ngộ thương cả phe mình.

Nhưng mà, nếu không phái Ngự Thú ra thì chờ đến lúc những con Khô Diệp Hoàng loại lớn này xông vào trong quân trận, lúc đó sẽ phiền toái hơn.

Nhưng nếu đình chỉ pháo kích rồi phái Ngự Thú ra giải quyết những con Khô Diệp Hoàng Thần Sủng Tiến Hóa - Chương 71: Đến Ăn Chén Canh Này Đi lớn này, những con Khô Diệp Hoàng loại nhỏ phía sau cũng sẽ bay tới. Những con Khô Diệp Hoàng nhỏ có số lượng lớn này mới là kẻ thù kinh khủng nhất.

Trong lúc nhất thời, cao tầng quân đội chỉ huy tiền tuyến chiến đấu lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan,

- Bom Napalm, sử dụng bom Napalm để công kích.

Một lão tướng quân quả quyết ra lệnh,

- Trong lúc công kích đồng thời để toàn bộ xe tăng và xe Tên Lửa lùi lại, đưa trận tuyến kéo về phía sau, ông đây cũng không tin đám Châu Chấu này có số lượng vô hạn.

Người tướng quân này có uy tín rất cao trong quân đội của Trường An, thậm chí còn từng tham dự qua chiến tranh lập quốc, sự quyết đoán không phải những sĩ quan trưởng thành trong thời kỳ hòa bình có thể so sánh, lệnh của hắn rất nhanh được áp dụng.

Từng quả từng quả bom Napalm bay lên không trung, sau khi đến mục tiêu trên không thì ầm ầm nổ vang, sau đó hóa thành vô số tia lửa rơi xuống.

Ánh sáng chói lòa giống như cây lửa, tia lửa rơi xuống đầy trời, Khô Diệp Hoàng ven đường hơi lây dính một chút là bị đốt cháy, chỉ trong nháy mắt bầu trời liền hóa thành một biển lửa lớn.

Bởi vì có rất nhiều Khô Diệp Hoàng còn đang bay ở trên bầu trời, nhất thời liền hóa thành một mảnh mây hồng, nửa bầu trời được thắp sáng nhiễm lên một màu đỏ ửng.

Bom Napalm bốn mươi độ liền có thể cháy, nhiệt độ có thể đạt tới hơn ngàn độ, căn bản không phải những con Khô Diệp Hoàng này có thể chịu được. Vả lại, do quá dày đặc nên những con Khô Diệp Hoàng sau khi bị đốt liền bay tán loạn bốn phía, góp phần làm tăng thêm thế lửa.

Chỗ sâu trong đám Khô Diệp Hoàng truyền ra một tiếng kêu táo bạo, sau đó những con Khô Diệp Hoàng đang bị cháy liền chủ động bay ra khỏi bầy.

- Ồ, những con này làm sao lại bay ra khỏi bầy rồi?

Có binh lính trừng to mắt,

Trước đó, lúc bọn họ sử dụng bom Napalm thì những con Khô Diệp Hoàng này thúc đẩy bão cát để thổi bay bom Napalm, cho nên trước đó bọn họ không tiếp tục sử dụng chúng nữa.

Khô Diệp Hoàng loại lớn có tốc độ rất nhanh, không ít con đã tránh thoát đạn pháo, càng ngày càng tới gần, thậm chí có thể nhìn thấy những chiếc chân sắc bén của chúng.

Ngay lúc bọn chúng bay tới gần, từng đạo từng đạo tiếng cóc kêu vang dội khắp chiến trường.

Tàn ảnh màu đỏ bay qua, phía sau quân trận nhảy ra từng con cóc lớn màu đỏ.

- Oa!

Trên trăm con Xích Lưu Hỏa Thiềm cả người màu đỏ, trên lưng mọc ra những chiếc mụn to như nắm đấm có màu trong suốt.

Mở miệng rộng ra, từng đoàn từng đoàn ánh lửa được ngưng tụ tại sâu trong cổ họng, sau đó, khục ——

Phụt phụt phụt

Chất lỏng màu đỏ được phun ra từ trong miệng, bắp thịt quanh miệng giúp chúng nó thoải mái phun ra xa mấy chục mét.

Chất lỏng màu đỏ đậm đặc bám vào trên người Khô Diệp Hoàng loại lớn, giống như bom Napalm mang theo tính dính, chúng bám vào bên ngoài người rồi thiêu đốt với nhiệt độ cao.

Ánh lửa kịch liệt dâng trào khắp bốn phía, có Khô Diệp Hoàng loại lớn bị đốt cháy bừng bừng, kêu thảm rồi rơi xuống đất.

Sau mấy vòng công kích đến đi, chí ít tạo thành tổn thất trên trăm con, đầu lưỡi tinh hồng nhô ra ngoài cuốn một cái liền nuốt một con Khô Diệp Hoàng loại lớn vào khoang miệng, nghiền nát rồi nuốt vào trong bụng.

Chúng nó cũng kế thừa khẩu vị tham lam của Không Phúc Kim Thiềm, điên cuồng thôn phệ từng con mồi một, sau đó nuốt vào trong bụng, toàn bộ quá trình diễn ra một cách không biết mỏi mệt.

Người của quân đội trợn mắt há hốc mồm theo dõi một màn này, những con cóc lớn màu đỏ này đến từ đâu?

Bọn họ nhớ rõ trong quân đội không có loại Ngự thú này mà.

. . .

Ngày thứ hai, tinh hạch hệ lôi của quái vật cấp thủ lĩnh được một binh lính mặc quân phục đưa tới cửa, sau khi đưa hộp gấm màu đỏ chót cho Cao Bằng thì người binh sĩ kia đứng thẳng, hai chân khép lại, thực hiện một cái quân lễ.

Sau khi thực hiện quân lễ xong thì dứt khoát quay người đi xuống dưới, dưới lầu có đỗ một chiếc xe Jeep của quân khu.

Hàng xóm bốn phía hiếu kỳ nhìn qua chiếc xe Jeep có biển số của quân khu này,

- Chiếc xe Jeep này đi lên trên tìm người nhà ai?

- Hình như là đến nhà Cao Bằng ở tầng sáu.

Ngày bình thường, những bác gái bác trai này chỉ thích ngồi ở trong nhà nói chuyện phiếm về chuyện nhà cửa,

- Có một lần, tôi nhớ lúc đó là buổi tối, lúc ấy tôi ở tiểu khu Lưu Cẩu, nhìn thấy đứa nhỏ kia của Cao gia mang theo một con quỷ về nhà.

Một bác gái vui buồn thất thường nói.

- Trên đời này nào có quỷ gì, chắc bà nhìn lầm rồi.

Một bác trai khác xua xua tay.

- Các người sao lại không tin tôi chứ, tôi tuyệt đối không nhìn lầm.

Vị bác gái sau khi bị nghi ngờ thì tâm tình kích động lên, lớn tiếng nói.

- Đó là một bộ xương, trong đầu vẫn còn cháy lên một ngọn lửa màu lam.

- Đứa nhỏ Cao Bằng này ở tầng trên của nhà tôi. Tôi nhìn nó lớn lên luôn luôn rất trung thực, liền xem như đó là quỷ thì sao, thế giới đã biến thành bộ dáng này rồi thì cho dù có quỷ thì đã sao.

Trần A Bà ở tại tầng dưới nhà Cao Bằng lúc này đang nâng kính lão, trên đầu ngón tay khác còn cầm một sợi chỉ, sau đó xuyên nó qua lỗ kim, nhưng mặc cho xuyên mấy lần cũng không thể làm được.

Lắc đầu, Trần A Bà vỗ nhè nhẹ lên đầu của Hôi Bàn Vằn Chu. Hôi Bàn Vằn Chu run rẩy đứng dậy, sau đó dùng móc câu ở chân trước ôm lấy sợi chỉ, nhắm ngay lỗ kim đâm một cái, nhẹ nhàng đưa nó xuyên qua.

- Hôm nay mặt trời cũng rất dễ chịu.

Trần A Bà nằm ở trên ghế xích đu, nhàn nhã phơi nắng, ánh sáng mặt trời ấm áp trải lên trên người, dáng vẻ vô cùng khoan thai tự đắc.

- Ài, thôi vậy, phơi nắng đi.

Nghe thấy lời ấy, hào hứng bát quái của mấy vị lão nhân khác đều tắt.

….

Đóng cửa phòng lại, Cao Bằng lấy những tài liệu cần thiết từ trong tủ lạnh ra để phối hợp với Tinh Hạch,

Tinh hạch Hệ Lôi của quái vật cấp Thủ lĩnh tất nhiên không phải trực tiếp để cho Đại Tử nuốt vào, nó cần được phối hợp với những tài liệu mà Cao Bằng đã sớm mua được lúc trước, chúng đang được để trong một ngăn tủ lạnh,

Dựa theo trình tự để cho thêm từng loại tài liệu vào, nhiều lần suýt nữa thất bại, nhưng may mắn là trong khoảng thời gian này hắn đã tích lũy được không ít kinh nghiệm, đến cuối cùng thì cũng phối trí thành công.

Sau đó, Cao Bằng bưng chén canh này lên rồi cười tủm tỉm đi ra từ phòng bếp,

- Đại Tử, đến đây ăn chén canh này đi.

Trong canh có từng tia lửa điện bay múa, lôi xà bốn phía, tỏa ra ánh sáng màu lam thăm thẳm.