Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 66: Không Phúc Kim Thiềm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong tin tức, chiến sự phía Bắc đang lúc sôi trào, từng chiếc từng chiếc xe tăng tạo thành pháo trận trên tiền tuyến, còn xe hỏa tiễn thì được sắp xếp phía sau chiến trận.

Đạn pháo, đạn đạo phóng thẳng lên trời, từng viên đạn đại bác bay vυ"t lên cao sau đó rơi vào trong bầy châu chấu nơi xa, một mảng lớn châu chấu bị nổ tung cháy khét, châu chấu gần đó thì lại bị mảnh đạn xé nát.

Khác biệt với thời kỳ hòa bình, đây là một thời đại đặc biệt cần anh hùng, cần thần tượng! Cho nên liên minh chính phủ đã dốc không ít sức lực tuyên truyền anh hùng Ngự Sử.

Đồng thời thời đại hiện nay, đối với chiến tranh chống lại quái vật trước giờ cũng chưa từng che giấu, bởi vì các chiến sĩ ra chiến trường đều là những anh hùng vì bảo vệ nhân tộc mà liều mạng, anh hùng nên được hưởng đãi ngộ thuộc về anh hùng.

Không thể để cho tình trạng anh hùng đổ máu trên chiến trường mà không ai hay biết, không người hỏi han xảy ra được. Chuyện này không công bằng với bọn họ.

Bọn họ liều mạng chiến đấu vì nhân tộc, chẳng có lý do gì phải che giấu tin tức của bọn họ cả.

Ở trong tin tức, có thể nhìn thấy xa xa trên bầu trời tối om là một mảnh châu chấu đen kịt, lít nha lít nhít che ngợp một vùng trời, ùn ùn kéo đến. Mỗi một viên đạn pháo nổ tung đều xé ra một mảng lớn trong bầy châu chấu, lưu lại khoảng không trống rỗng, nhưng rất nhanh những khoảng trống này liền bị đám châu chấu vô cùng vô tận lấp vào.

Đang lúc bầy châu chấu không ngừng áp sát đến, súng phun lửa phụt ra ngọn lửa nóng rực đốt cháy bầu trời.

Đám châu chấu khô vàng trên bầu trời vừa bị lửa đốt đến lập tức bốc cháy trong nháy mắt, chẳng khác nào đồng cỏ đã khô còn tưới thêm xăng, lửa cháy ầm ầm.

Một vị nữ phóng viên mặc y phục chuyên ngành, tay cầm microphone xuất hiện trong màn ảnh, nói bằng một chất giọng dễ nghe:

- Xin chào các vị khác giả xem đài, hẳn là mọi người đã nhìn thấy nơi mà chúng tôi đang đứng chính là ngoài tiền tuyến. Bây giờ quân đội quân khu Trường An đã chặn lại bầy châu chấu ngoài phòng tuyến, căn cứ vào nghiên cứu của Trần hội trưởng hiệp hội Dục Thú Sư thành phố Trường An, quái vật này có tên là Khô Diệp Hoàng, vô cùng sợ lửa. Đây cũng là một tin tức tốt. Căn cứ vào nhược điểm của Khô Diệp Hoàng, chúng ta đã thành công chặn nó lại bên ngoài. Phỏng đoán đám Khô Diệp Hoàng này nhiều đến mấy trăm triệu con, mỗi một con Khô Diệp Hoàng trưởng thành đều dài khoảng 30cm, có thể cắn nát gỗ cứng, hơn nữa còn có thể bay trong thời gian ngắn.

Trong lúc nữ phóng viên đang nói còn có tiếng pháo nổ ầm ầm vang lên, đạn đại bác lạc xuống khiến cho mặt đất dưới chân khẽ run.

Lúc này, giữa rừng rậm Hắc Tẫn, một con Tinh Tinh lông đen to lớn cảm nhận tiếng nổ từ xa xa truyền tới, hướng mắt nhìn về nơi đang bùng nổ chiến tranh, lầm bầm hai tiếng, trong miệng phát ra tiếng kêu ý vị không rõ, sau đó xoay người lại tiếp tục lim dim ngủ gật.

Tắt TV, Cao Bằng đăng nhập mạng lưới săn quái, kiểm tra nhiệm vụ mình đã đưa ra, phát hiện còn chưa mua được Tinh Hạch quái vật hệ Lôi cấp bậc thủ lĩnh, bây giờ khoảng cách Đại Tử tăng lên phẩm chất chỉ kém một viên Tinh Hạch hệ Lôi cấp thủ lĩnh này mà thôi.

Cũng không thể bắt mình tự đi săn gϊếŧ đấy chứ?

Cao Bằng đưa mắt nhìn A Ngốc, A Ngốc nằm trong phòng khách nhìn trần nhà không nhúc nhích.

Thân hình A Ngốc hơi quá khổ nên rất khó khăn để nó có thể tự do hoạt động trong phòng khách, hiện tại chỉ có thể ngoan ngoãn nằm trên đất. Cao Bằng chuẩn bị đăng việc thay đổi nhà cửa lên nhật báo, căn phòng cũ này hắn sẽ không bán. Hắn chuẩn bị ra ngoại ô mua một căn biệt thự nho nhỏ độc lập. Biệt thự nhỏ độc lập phải có vườn hoa và phòng ngầm dưới đất, thuận lợi để hắn làm rất nhiều chuyện.

Trong lúc Cao Bằng đang suy nghĩ thì điện thoại di động đột ngột vang lên, trên màn hình hiển thị là Trần hội trưởng.

Bấm nút nghe, đầu dây bên kia truyền đến âm thanh cởi mở của Trần hội trưởng:

- A lô tiểu Cao đấy à! Huấn luyện đã kết thúc, cậu về đến nhà rồi chưa?

Lấy thân phận của Trần hội trưởng có thể biết rõ hắn đi dã ngoại huấn luyện cũng không tính ngoài ý muốn, nhưng mà Trần hội trưởng đặc biệt chú ý đến hắn như vậy vẫn khiến Cao Bằng cảm thấy có chút được yêu mà sợ.

Cao Bằng gật đầu đáp:

- Vâng, mới vừa về nhà thôi ạ!

- Ngày mai cậu dành một chút thời gian tới hiệp hội được không? Quân đội mới chuyển đến đây một nhóm Không Phúc Kim Thiềm kiểu mới, muốn chúng ta đem phẩm chất của nhóm Không Phúc Kim Thiềm này tăng lên một chút, bởi vì thời gian gấp gáp cho nên tôi chuẩn bị gọi vài người đến giúp đỡ, chuyện này cũng coi như công vụ, chính phủ sẽ trả tiền thù lao.

Trần hội trưởng biết tính cách Cao Bằng, cho nên ngay từ đầu đã trực tiếp nói ra chuyện tiền thù lao.

Đúng như dự đoán, ánh mắt Cao Bằng lập tức sáng lên.

- Khụ khụ, Trần hội trưởng, có thể đổi tiền thù lao thành những phần thưởng khác được không? Nếu như tiền thù lao không đủ mà nói thì tôi sẽ bù vào. Tôi muốn đổi tiền thành một viên Tinh Hạch quái vật hệ Lôi cấp thủ lĩnh.

Cao Bằng mặt dày nói ra.

- À… trên lý thuyết thì không thể, nhưng may là tôi có quen biết với mấy người trong quân khu, chút chuyện nhỏ này hẳn không thành vấn đề.

Trần hội trưởng lập tức đáp ứng không chút do dự.

Chẳng qua chỉ có một viên Tinh Hạch quái vật hệ Lôi cấp thủ lĩnh mà thôi, cũng không phải là Tinh Hạch quái vật hệ Lôi cấp Lĩnh Chủ.

Nếu như là cái sau, dù có dùng dao gác lên cổ hắn thì hắn cũng không có cách nào biến ra cho ngươi được.

Dù sao chỉ là Tinh Hạch quái vật hệ Lôi cấp thủ lĩnh, ngược lại vấn đề cũng không lớn bao nhiêu.

Mặc dù so ra cũng khá hiếm hoi, nhưng ít ra vẫn có hàng lưu trữ.

Sáng sớm ngày hôm sau, Cao Bằng ngồi xe ra ngoại ô thành phố đi đến hiệp hội Dục Thú Sư.

Sau khi thông báo với quầy tiếp tân, lát sau hội trưởng Trần nhanh chóng chạy tới, nhìn thấy Cao Bằng thì lập tức bước nhanh đến, cởi mở cười to chìa tay phải ra bắt tay Cao Bằng.

Một số người nhận biết Trần hội trưởng nhìn thấy cảnh này, tận đáy lòng kinh dị không thôi, âm thầm quan sát Cao Bằng, không biết người thanh niên này có thân phận gì mà lại được Trần hội trưởng đối đãi như vậy.

- Tôi đã chờ cậu rất lâu, ngày hôm qua người trong quân khu vận chuyển hàng mẫu Không Phúc Kim Thiềm tới, buổi tối tôi nhìn đến nửa đêm cũng không nhìn được bao nhiêu đầu mối.

Trần hội trưởng đi trước dẫn đường. Hai người đi vào bên trong hiệp hội Dục Thú Sư, sau đó đi thang máy xuống sâu dưới lòng đất.

Vừa từ thang máy bước ra, đập vào mắt là một sân bóng đá rộng rãi.

Dường như tầng này được dùng kết cấu phòng chấn động và chống nổ, xi măng và sắt thép hỗn hợp với nhau chống đỡ toàn bộ lòng đất, khiến cho ấn tượng đầu tiên của người ta chính là thô kệch nhưng lão luyện.

Bên trong căn phòng lắp kính chống đạn có đặt mấy bàn làm việc, trước bàn làm việc có mấy gã nhân viên thí nghiệm mặc đồ trắng áo dài đeo khẩu trang, đang thu thập số liệu thí nghiệm.

Giữa phòng khách có bày một cái l*иg sắt, trong l*иg giam là một con Kim Thiềm to như cái bàn, đôi mắt Kim Thiềm sưng to, trên lưng mọc từng nốt mụn cỡ quả bóng bàn, mụn nhọt không tính dày đặc, số lượng cũng không nhiều, nhìn sơ qua thì thấy chừng mấy chục nốt mà thôi.

So sánh với thể tích khổng lồ của nó mà nói thì một vài nốt mụn nho nhỏ như vậy cũng chẳng đáng là bao.

Khiến người ta cảm thấy ấn tượng sâu sắc nhất chính là hai chân sau của nó, hoàn toàn chiếm trọn một phần ba thân thể, hình dáng khổng lồ bắp thịt gồ lên, tràn đầy lực lượng mang tính chất bùng nổ.

Phần bụng màu trắng chậm rãi nhấp nhô lên xuống, lúc thì phình ra, khi lại hóp vào.

- Bắp thịt trên hai chân của Không Phúc Kim Thiềm vô cùng cường tráng, trên đôi chân của nó có khoảng bốn mươi phần trăm trở lên là cơ bắp, cho nên nó sở hữu sức bật cực kỳ kinh khủng, thậm chí có thể nhảy cao hơn cả trăm mét, một trong những thủ đoạn công kích của Không Phúc Kim Thiềm chính là nhảy lên cao sau đó dùng thân hình to lớn của mình đè chết đối thủ.

Trần hội trưởng đứng một bên mở miệng giải thích.

Cao Bằng gật gật đầu, có thể nhảy cao hơn một trăm mét, phải nói là sức bật này khủng bố biết bao nhiêu.

Trần hội trưởng không khỏi cảm thấy thương tiếc nói rằng:

- Cho nên có đôi khi Không Phúc Kim Thiềm rơi xuống, va phải những tảng đá cứng khiến bản thân cũng bị té thành trọng thương.

Cao Bằng nghẹn lời, không ngờ vẫn còn có loại thao tác này?