Chương 4
Tám năm sau
Khó chịu
Sáng sớm rời giường Trác Duệ đã cảm thấy không khí rất khó chịu, không thể nói rõ khó chịu chỗ nào nhưng chính là bất thường
Tối hôm qua hắn căn bản ngủ không ngon mí mắt luôn luôn giật,giống như có cái gì tai họa ách trọng đại sẽ phải tiến đến, dường như quấy nhiễu đến hắn ngủ không được tốt.
Chính là bởi vì giấc ngủ phẩm chất không tốt, khó coi sáng nay hắn cũng không có theo lệ cũ lặn buổi sáng sớm ,trái lại cố ý ngủ muộn một ít tuy rằng ngủ không được nhưng nhắm mắt nghĩ ngơi cũng tốt.
Trác Duệ rời giường rửa mặt chải đầu sau đó liền xuống lầu chuẩn bị dùng bữa sáng lúc sau đón xe đi làm.
Bởi vì cha quanh năm ở nước ngoài bôn ba,mẹ nhất định còn đang ngủ mộng trong khi em trai Trác Hoàn người cũng ở nước ngoài; cho nên sáng nay nhà ăn như thường ngày chỉ có một mình hắn.
Trác Duệ vừa dùng bữa sáng vừa đọc báo mà quản gia sáng sớm lấy bàn ủi là qua báo chí.Cho dù Trác Duệ đã cố sức không chú ý nhưng mí mắt giựt không ngừng, tựa hồ một chút tác dụng đều không có; càng không chú ý càng cảm giác là nó giựt thêm mãnh liệt.
Cứ như vậy Trác Duệ mí mắt một đường giựt đến công ty ngay cả vào văn phòng cũng còn không ngừng lại
Thật sự là gặp quỷ. Trác Duệ xanh mét theo khuôn mặt tuấn tú ở trong lòng mắng.
“Trầm thư ký vào đây.”_Buổi sáng mười giờ đúng Trác Duệ cuối cùng nhịn không được bên trong tuyến điện thoại gọi cho thư ký của hắn—“Trầm Hương Tư” Trầm thư ký đẩy đẩy kính mắt trên sóng mũi trong tay cầm lấy giấy bút chuẩn bị bản ghi chép lại cấp trên phân phó làm việc.
Trầm thư ký vốn là phụ nữ gần năm mươi tuổi ngay cả vẻ mặt nghiêm túc,quần áo theo cách ăn mặc cẩn thận tỉ mỉ công ty từ trên xuống dưới mọi người thực tôn kính bà, vị này là thư ký thâm niên.
“Giám đốc có gì phân phó sao?””
Trác duệ nhìn Trầm thư ký hồi lâu tựa hồ đang do dự có nên đem vấn đề hỏi ra khỏi miêng hay không. Suy tư đi qua hắn hỏi: “Trầm thư ký bà có biết mí mắt vì cái gì luôn luôn giựt hay không?”
Rất rõ ràng vấn đề này khiến từ trước đến nay thông minh lanh lợi tài giỏi Thẩm thư ký cũng trợn tròn mắt. Đại khái mười giây đồng hồ đã qua Trầm thư ký mới có phản ứng –
“Khụ ừm!”_Bà hắng giọng vẫn là bộ dạng phó bình tĩnh nói : “Xin hỏi giám đốc giựt mí mắt là bên trái hay là bên phải?”
Trác duệ không chút do dự chỉ hướng bên phải mí mắt.
“Người ta nói mắt trái giựt là tiền, mắt phải giựt là tai họa “_Trầm thư ký lập tức sửa lời nói: “Bất quá kia cũng chỉ là mê tín mà thôi.”
“Được rồi ta hiểu bà đi ra ngoài đi.”_Trác Duệ bất đắc dĩ phất phất tay đem Trầm thư ký sai đi.Hắn bị chạm dây thần kinh nào nha ? Lại có thể hỏi Trầm thư ký loại vấn đề này?
Thẩm thư ký trở lại chỗ ngồi sau đó lại gọi điện thoại vào phòng giám đốc.”Giám đốc mười phút sau sẽ có cuộc họp hội nghị ,tư liệu liên quan cũng đã xếp đặt ở trên bàn ngài.”
“Đã biết.”
Vẫn là bắt đầu đi công tác.
******
Hai giờ sau hội nghị đã xong Trác Duệ vào thang máy chuyên dụng đi vào phòng giám đốc chỗ tầng trệt; trong thang máy hắn một tay nắn lên cái cổ đau buốt,mãi đến khi cửa thang máy “Làm ” một tiếng rộng mở hắn mới buông tay đi ra thang máy quay về văn phòng.
Đẩy cánh cử nặng sản xuất bằng cây hồng cối Trác Duệ mới vừa bước vào bên trong phòng làm việc chóp mũi liền truyền đến một cỗ mùi thơm vớn là vừa quen thuộc rồi lại xa lạ thanh nhã đạm ngọt ,hắn nhíu mày Lãnh Đồng nhanh chóng đảo qua một lần bên trong
Không có bất kỳ khác thường.
Như vậy mùi hương này là từ chỗ nào mà ra?
Không thể nào là Trầm thư ký, càng không có khả năng là A Tang dọn dẹp văn phòng Asan, như vậy sẽ là ai từng tiến vào văn phòng?
Trác Duệ mang theo đầy bụng nghi vấn trở lại trước bàn làm việc, vừa mới ngồi xuống đang muốn ngưng tụ tâm thần làm việc ,há lại lường trước một cặp chân dài hắn đang đặt dưới cái bàn tự nhiên đυ.ng chạm lấy một loại vật thể không rõ
Hắn thấp nguyền rủa ra tiếng, động tác nhanh nhẹn mà đem ghế da đẩy cách bàn làm việc nghiêng thân hướng dưới đáy bàn nhìn cẩn thận –
“Này!”_Dưới đáy bàn ” vật thể Không rõ “Lại tự nhiên mở miệng tiếp đón.
Trác Duệ dù thế nào cũng không nghĩ ra dưới đáy bàn lại có thể trốn theo một người giống như trống rỗng xuất hiện,như tinh linh xinh đẹp động lòng người cô gái đối diện hắn ngọt ngào cười với phất tay chào hỏi.
Lông mi thật dài quen thuộc kia, hai mắt nhỏ,mũi thon quật cường cùng với môi mềm phúng phính,cho dù cô ngày xưa cắt tóc ngắn hiện tại đã muốn thật dài đến thắt lưng, nhưng hình dáng này là tuyệt đối không để cho hắn nhận nhầm –
“Tiểu Hi!”
Kinh ngạc đi qua Trác Duệ xanh mét theo khuôn mặt tuấn tú lạnh giọng mệnh lệnh: “Đi ra.”
Thấy hắn lạnh theo mặt Tiểu Hi sờ sờ cái mũi ngoan ngoãn từ dưới bàn to như vậy bò ra, giống đứa trẻ phạm sai lầm đứng ở bên cạnh hắn cúi đầu không nói giống như sám hối.
Chính là cô tóc dài đến eo che phủ môi dưới vừa lộ ra kềm nén không được, tươi cười đã lặng lẽ lộ ra tư tưởng thực sự trong lòng cô lúc này
Cô đợi tám năm tuân theo,lúc trước chia lìa đã lập lời thề,trong mấy năm này tuyệt đối không gặp hắn một lần; cuối cùng cô đã trở lại cô muốn chứng minh cho hắn, ở nước ngoài tám năm này cô cũng chưa từng quên hắn. Tình cảm cô đối với hắn tuyệt đối không chỉ là mới trước đây nhất thời mê luyến mà thôi – Về những việc này cô tất cả muốn nói rõ ràng,minh bạch với hắn.
Hóa ra mùi hương này là đến từ mái tóc dài đen của cô. Trác Duệ mắt lạnh ngưng theo cô lạnh như băng chất vấn: “Cô vào bằng cách nào?”
Tiểu Hi trừng lớn vô tội đồng tử mắt chỉ lấy cửa chậm chạp nói: “Theo cửa lớn vào nha!”
Cô biết rõ ý tứ của hắn lại cố ý vặn vẹo trả lời. Trác Duệ đè nén cơn tức xuống theo cô họng lại hỏi: “Tôi là nói ai bảo cô vào?”
“Dì Như Mộng!”_Nhìn hắn vẫn là cứng nhắc theo khuôn mặt tuấn tú Tiểu Hi bất an chơi đùa lên ngón tay.
“Cô gặp qua mẹ của tôi sao?”_Trác Duệ hí mắt cố gắng ngửi ra một ít mùi vị âm mưu.
“Không có còn chưa,em vừa mới xuống máy bay mà thôi!Ài kỳ thật vừa em vừa mới vào cửa lớn đã bị bọn họ ngăn cản không cho em lên lầu gặp anh,em đành phải gọi điện thoại cho dì Như Mộng cầu cứu. Dì Như Mộng phân phó bọn họ để cho em tiến vào em liền nghênh ngang tiến vào vậy! Ha ha “
Thấy Tiểu Hi thoải mái cười đối với chính mình, sáng sớm mí mắt giựt không ngừng chuyện này Trác Duệ bỗng nhiên hiểu rõ—Hóa ra chính là phiền toái đã trở lại khó trách Trầm thư ký nói mắt phải giựt là tai họa.
Trác Duệ dưới đáy lòng thở dài.”A Dã biết cô trở về chưa?”
“Em còn chưa gọi điện thoại cho anh ấy.”_Tiểu Hi lắc đầu.
“Có lẽ cô quay về đúng lúc.”
“Nói như thế là sao?”_Cô chớp chớp sáng trong đôi mắt không hiểu ý tứ của hắn.
“A Dã sắp kết hôn.”Trác Duệ thản nhiên nói. Theo hắn biết A Dã sắp tới sắp sửa hướng bạn gái Phương Á Tịnh cầu hôn.
“Thật vậy chăng? Với ai?Với cái chị gọi là Phương Á Tịnh kia sao?”_Tiểu Hi hứng thú bừng bừng truy hỏi.
“Cô có biết phương á tịnh?”_Trác Duệ nhíu mi. Tiểu Hi và Phương Á Tinh hẳn là chưa từng gặp mặt mới đúng.
“Vâng.Em xuất ngoại không bao lâu chợt nghe nói anh của em có thích đối tượng khi đó Từ Mộng — chính là ‘Từ thị ‘ tiểu thư ,cô ta luôn luôn thực yêu thích anh em– liền cứng rắn kéo lấy em muốn quay về Đài Loan tìm tòi đến tột cùng cho nên em cùng cô ta trở lại gặp chị Phương Á Tịnh.”_Tiểu Hi hai mắt tràn ngập kính phục ao ước chói lọi hai tay ở trước ngực vỗ tay hâm mộ nói: “Không nghĩ tới anh em lại có thể chung tình như vậy nha! Cũng thật sự là quá tốt cuối cùng có người có thể chịu được anh của em.Anh ấy xấu tính,cáu kỉnh lại có người chịu cùng anh ấy kết hôn ha ha “
Thấy cô bày tỏ tiếng cười bày tỏ ,một đoạn Trác Duệ nhân tiện nói: “Sau khi về nước có dự định gì không?”
Tiểu Hi trề theo miệng nhìn tầm mắt của hắn trở nên thật dịu dàng cô thấp than nói : “Muốn gả cho anh có phải là một loại dự định không?”_Nhìn Trác Duệ đen một nửa khuôn mặt tuấn tú cô ha ha cười nói: “Lừa gạt anh đấy!Em có tính toán gì không?Ừm thật không nghĩ tới nha!”
“Cô ở nước ngoài học cái gì?”_Trác Duệ tác hỏi như vậy.
“Em? Em học thiết kế sân khấu còn học một chút màu sắc trang điểm.”
“Cần tôi giúp đỡ không?”
“Được!”Tiểu Hi cười nói.
Nhìn khuôn mặt tươi cười của cô Trác Duệ một trận tim đập thình thịch! Trên mặt cô tuy rằng còn có lấy dấu vết nghịch ngợm nhưng chính trực thì giờ cô đã hai mươi tuổi,sắp dần dần hiển lộ ra mùi vị phụ nữ rồi,cử chỉ này ngoài ý muốn mị hoặc hắn rồi
Trác Duệ chật vật dời tầm mắt lấy giọng điệu bình tĩnh hỏi: “Có cần hay tôi sai người đưa cô về nhà không?”
“Được!”_Tiểu Hi gật gật đầu trong lòng đang do dự hay nên hướng hắn nói thẳng ý nghĩ thực sự trong lòng mình bây giờ hay không Trác Duệ gọi điện thoại thông báo tài xế bảo bảo tài xế lái xe tới cửa đưa Hạ Tri Hi về nhà. Hắn đạm liếc liếc mắt một cái thấy Hạ Tri Hi lâm vào trầm tư quay mặt lễ độ nói: “Muốn tôi đưa cô đi xuống sao?”
Tiểu Hi lấy lại tinh thần cười từ chối khéo.”Không cần tự em đi xuống là được rồi.”_Cô xoay người phải đi,khi đi tới cửa khi cô đột nhiên quay đầu lại ánh mắt tập trung Trác Duệ nghi hoặc lãnh đồng mỉm cười nói: “Trác Duệ em nghĩ em phải nói cho anh biết: Tám năm qua em không hề có một khắc quên anh,nhớ rõ thề ước của chúng ta chứ? Chỉ cần tám năm sau em còn nhớ lấy anh vậy anh không thể phủ định cảm giác em đối với anh. Anh nói được thì làm được nha!”_Hắn thẳng ngoắc ngoắc nhìn chăm chú làm cô xấu hổ đỏ mặt.”Lời em muốn nói đã nói xong chào!”
Thấy bóng lưng phảng phất chạy trối chết Trác Duệ thấp nguyền rủa ra tiếng.
Chết tiệt !Hạ Tri Hi cô hại hắn ,cái này làm sao hắn còn có thể cố sức chăm chú làm việc chứ?
Ài cô đối với hắn lực ảnh hưởng luôn vượt quá hắn tưởng tượng!
Tiểu Hi đã rời đi rồi,chính là mùi hương ngọt trên tóc cô lại từ đầu đến cuối ở bên trong phiêu tán(tung bay nhẹ nhàng) không chỉ có quấy nhiễu đầu óc của hắn, cũng quấy nhiễu tim của hắn
******
Nằm ở trên đôn hóa nam lộ “quán cà phê Lý Ngang “.
Đang không phải ngày nghỉ,thời điểm khoảng thời gian trà chiều trong quán chỉ có lác đác khách; có thể đếm được hơn phân nửa là làm việc tự do,nếu không chỉ là công ty quảng cáo sang làm việc,hoặc giả mỗi công ty phái ra thành viên nghiệp vụ cùng khách mời nhiệt tình hỗ trợ lẫn nhau.Còn có chính là không có làm việc gì ví dụ bây giờ đang ngồi gần vị trí cửa sổ uống cà phê,xem tạp chí_Hạ Tri Hi
Trên bàn cô bày biện một ly kem tươi cùng một mâm bánh kem nhỏ cùng với một khối bánh ngọt tầng sữa. Mà trước mắt cô đang cố gắng nghiên cứu tạp chí hoặc là chuyên mục trang điểm trong nước Qua ước chừng mười phút trên cửa tiệm treo một cây chuông gió trong trẻo vang lên, quán cà phê xinh đẹp bà chủ lấy giọng nói thân thiết,vui vẻ khẽ kêu: “Hoan nghênh quang lâm.”(*) ((*)giống hoan nghênh quý khách đại giá quan lâm,mấy câu này trong fim hiện đại đài loan hay có)
Kế đến vừa thấy được Hạ Tri Hi liền tiến lên đây ngồi đối diện ở chỗ trống trước mặt cô.
Hạ Tri Hi giương mắt vừa thấy được bạn tốt đối diện ngồi lấy liền cười nói: “Tiểu Dạ cậu tới rồi bề bộn nhiều việc không?”
Cô trong miệng Tiểu Dạ — Nghê Dạ Hi _chính là công ty tiêu thụ nổi tiếng trong nước, tương lai cũng là người nối nghiệp ,lúc cô học ở Canada thì kết giao bạn bè; Tiểu Dạ cùng cô sở học hệ khoa khác nhau,cũng về nước sớm hơn cô ,trước tiên hiểu rõ sự nghiệp dòng họ để tương lai tiếp nhận thuận lợi.
Nghê Dạ Hi trang nghiêm một bộ dáng người đẹp núi băng;cô khuôn mặt xinh bao trùm lấy lạnh như băng,có thần mắt to luôn lạnh lùng nhìn đối phương,trên màu môi đỏ tươi luôn mân theo một đầu tóc dài chạm vai chỉnh tề buộc ở sau ót. Bề ngoài giả vờ của cô đang nói hiểu rõ cô thần thánh không thể xâm phạm.
“Cậu đột nhiên về nước như vậy,tớ chỉ rút ra được ngày hôm nay gặp cậu.”_Nghê Dạ Hi thẳng thắn nói.
“Tớ sớm biết như thế rồi!”_Tiểu Hi nhăn lấy mũi thon oán hận.”Chính là cậu có hơi quá khoa trương chứ? Tớ quay về đài loan cũng một tuần lễ,đều muốn nhanh gặp cậu,khi đến đây cậu lại nói không có đủ thời gian gặp mặt tớ “Tớ mới vừa tiếp nhận sự nghiệp trong nhà mỗi ngày loay hoay đến mờ mịt,bất bỉnh.hôm nay có thể gặp cậu, cậu nên cảm động đến khóc lóc chảy nước mắt.”Nghê Dạ Hi mở lấy ánh mắt xem thường tức giận nói. Cũng chỉ có trước mặt chị em Hạ Tri Hi này cô mới có thể biểu lộ chính mình hay biểu tình thay đổi.
“Được.được.được cậu tốt ,cậu vội vàng thu xếp công việc bận rộn tớ hẳn là hiểu được vất vả ,thương cảm của cậu mới đúng,tớ thực không hiểu chuyện.Vậy được chưa?”_Tiểu Hi vừa nói xong hai người đều nở nụ cười.
“Cậu và hoàng tử của cậu thế nào?”Nghê Dạ Hi chăm chú hỏi.
Cùng nhau ở nước ngoài học ở trường nhiều năm Tiểu Hi đem tất cả chuyện cô cùng Trác Duệ đều nói cho Nghê Dạ Hi nghe qua; cùng một sự kiện cô có thể nói thượng hai,ba lần thật có thể nói là nói chuyện say sưa Nghê Dạ Hi cũng nghe đến thuộc làu làu.
“Tớ ngày đó mới vừa xuống máy bay liền chạy đi gặp anh ấy quả nhiên làm anh ấy hoảng hồn; tớ thẳng thắn nói cho anh ấy biết mấy năm nay tâm tình của tớ, xem ra anh ấy là bị lời nói của tớ kinh sợ rồi cũng không nói gì da!”_Tiểu Hi nắm lấy quai hàm xem ra một bộ dạng buồn rầu.
“Vậy cậu kế tiếp dự định làm như thế nào?”Nghê Dạ Hi hai mắt loáng ra cảm thấy hứng thú quang mang.
“Hắc hắc nói thực ra tớ có công việc mới nhé!”Tiểu Hi cười đến như tên trộm.
“Công việc mới?”
“Đúng! Tớ muốn đi “tập đoàn tài chính ‘Trác Việt ‘Đi đảm nhiệm thư ký trợ lý của Trác Duệ, cứ như vậy gần quan được ban lộc (*)Trác Duệ nhất định là của tớ nha ha ha “Đây là dì Như Mộng đề nghị cô cũng hiểu được là một chủ ý liền gật đầu đáp ứng, do dì Như Mộng ra mặt làm cô xếp vào chức vị xem như đi cửa sau vậy! Tiểu Hi ngượng ngùng nghĩ (*.gần quan được ban lộc:gần gũi người có thế lực thì được lợi)
Nghê Dạ Hi khó hiểu nói: “Cậu và anh ta là gần nước ban công không sai(*) nhưng làm sao cậu biết cậu nhất định có thể giành được trác duệ? Cậu nắm chắc ở chỗ nào?” (* câu này hình như thành ngữ)
“Kỳ thật tớ không lắm nắm chắc nhiều lắm! Chính là tớ lần nữa tự nói với mình một câu danh ngôn: dùng tối đa nỗ lực,vì hi vọng lớn nhất, chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất. Hắc hắc thực mù quáng a?””_Tiểu Hi tự giễu nói.:”Chính là tớ mặc kệ vậy chỉ cần có một đường hi vọng tớ đều phải cố gắng thực hiện hạnh phúc của mình!””
Nghê Dạ Hi đáy mắt viết theo yêu thích và ngưỡng mộ. Nếu đổi lại là cô nhật định vững chắc không có dũng khí cùng nghị lực như Tiểu Hi vậym đây cũng chính là vì cái gì cô cùng Tiểu Hi có thể trở thành bạn tốt bởi vì bọn họ một người nhiệt tình, một người thiên về giao tiếp; một người chủ động, một người bị động hình thành tác dụng bổ sung.
“Tóm lại cố lên có bất kỳ tiến triển mới cũng đừng quên cùng tớ chia sẻ.”
“Vậy có vấn đề gì? Chỉ cần cậu đừng lại bận đến rút không ra thời gian gặp tớ thì tốt rồi.”Tiểu Hi chua nói.
“Đủ rồi nha!”_Nghê Dạ Hi liếc cô một cái chọc Tiểu Hi cười ha ha.
***** “Sớm yên tĩnh!’Cô Ma Nhi Trữ’!A chào nhé ‘!”_Một trận cởi mở lại có tinh thần phấn chấn thanh âm làm người khác đang buồn ngủ sáng sớm nghe tới cũng làm cho người ta sảng khoái tinh thần. Chính là làm Trác Duệ từ sau bàn công tác ngẩng đầu đã thấy Hạ Tri Hi một thân tiêu chuẩn bộ đồ cách ăn mặc officelady , trên tay bưng lấy khay cà phê đứng ở cửa xinh đẹp trên khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo tươi cười động lòng người.
“Cô tại sao lại ở chỗ này?”Trác Duệ vẻ mặt kinh ngạc.
Tiểu Hi đi đến trước bàn trước tiên đem cà phê hắn muốn uống bầy đặt ở trước mặt hắn tiếp theo một chỗ ngoặt thân cất cao giọng nói: “Xin chào giám đốc hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm thư ký trợ lý _Hạ Tri Hi sau này xin chỉ giáo nhiều hơn!”
“Thư ký trợ lý? Hắn tại sao không biết khi nào thì Trầm thư ký mời thêm một trợ lý hơn nữa còn là Hạ Tri Hi? Giờ phút này Trác Duệ càng kinh ngạc hơn nữa kinh ngạc ngay cả nói đều nói không ra miệng.
“Này? Làm sao vậy? Làm gì vẻ mặt dại ra?”_thấy hắn không rên một tiếng Tiểu Hi cố lấy một bên hai má thần tình nghi hoặc.
Trác Duệ không cắn răng thầm nghĩ: không cần nghĩ nhất định là có chủ ý.
“Làm sao vậy?”Tiểu Hi lo lắng truy hỏi.
“Không có gì.Cô đã muốn làm trợ lý của tôi thì phải chăm chỉ theo sát Trầm thư ký học tập, tôi đối với nhân viên yêu cầu thật là nghiêm khắc tuyệt đối sẽ không làm việc thiên tư(*) đã hiểu chưa?”Trác Duệ trước tiên đem lời hung ác nói ở trước mặt (*vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp) “Vâng giam đốc tôi đã biết tôi đây liền đi ra ngoài.”_Tiểu Hi sinh lực mười phần nói,sau khi nói xong nhanh chóng rời khỏi phòng giám đốc không phát hiện Trác Duệ vẻ mặt sắp chịu không nổi thống khổ diễn cảm.
Đi vào chỗ ngồi của chính mình bên cạnh Tiểu Hi sợ hãi nhìn mắt nghiêm túc trầm thư ký do dự luôn mãi vẫn là mở miệng hỏi: “Xin hỏi hiện tại tôi nên làm cái gì đây?”
Thẩm thư ký ngay cả liếc nhìn cô một cái cũng không có nhìn chính là bình thản nói: “Trước mắt cô không có thích hợp làm công tác.”
Bà không hiểu phu nhân an bài cô gái tẻ tuổi này đến để làm phụ tá của bà hay là có dụng ý gì ,là muốn giám sát bà sao? Có lẽ cảm thấy được bà làm việc bất lực cần người hỗ trợ đây? Bất kể là người nào Trầm thư ký trong lòng đều cảm thấy được không thoải mái cũng đối với cô gái mới tới hà khắc
Đυ.ng Trầm thư ký như một cây định mềm Tiểu Hi rầu rĩ cắn môi dưới không hiểu tại sao mình đã làm Trầm thư ký nảy sinh lòng thù địch? (đυ.ng ở đây là đυ.ng mặt ý nói đυ.ng phải 1 người như trầm thư ký)
Ôi hiện tại không có công việc cho cô làm cô thực nhàm chán da! Hơn nữa cô cũng không thể không có việc gì làm lại trơ mắt nhìn Trầm thư ký bận bịu xử lý hết thẩy chuyện lớn nhỏ về Trác Duệ sao?
Đầu óc xoay xoay Tiểu Hi đem tóc dài buộc thành đuôi ngựa rồi quấn lại,tiếp theo vén tay áo lên tìm đến thùng nước khăn lau bắt đầu chà lau trong phòng thư ký đặc biệt để văn kiện đưa vào tủ đồ
“Cô đang làm gì đó?”Đột nhiên trong lúc đó Trầm thư ký một cái ánh mắt hướng quầy tủ đồ quét tới làm Tiểu Hi nhất thời dừng lại động tác cả người không thể động đậy.
“Lau ngăn tủ ạ!”Tiểu Hi ngoan ngoãn trả lời.
Trầm thư ký trong mắt có đường quang mang chợt lóe đối với cô bé này cảm tưởng có chút thay đổi,thái độ thù địch ban đầu không biết làm tại sao tiêu giảm rất nhiều.thiện cảm từ từ lên cao
Trầm thư ký không nói gì thêm nữa lại tiếp tục cúi đầu bận rộn.
Tiểu Hi đảo tròn mắt nhỏ nghĩ thầm: Nếu Trầm thư ký không nói gì hẳn là tiêu biểu cô có thể tiếp tục lau ngăn tủ sao?
Cô lộ ra sáng lạn mỉm cười lập tức cảm thấy tinh thần dồi dào lại tiếp tục vắt khăn ướt ,đem ngăn tủ từ trên xuống dưới tất cả lau qua một lần. Đợi cô dọn dẹp xong mắt thấy cũng giữa trưa đến thời gian bắt đầu nghỉ trưa –
Hạ Tri Hi thật cẩn thận tới gần Trầm thư ký mang theo e lệ rụt rè cười hỏi: “Sẵn tiện tôi đi ăn ,Trầm thư ký bà muốn cùng nhau đi ăn hay không?”
Trầm thư ký ngay cả cũng không ngẩng đầu lên nhân tiện nói: “Cám ơn tôi vẫn chưa đói.”
Luôn luôn bị đối đãi thờ ơ làm Hạ Tri Hi căm giận cắn môi thật sự là không hiểu bản thân làm sao để Trầm thư ký chán ghét như vậy?
Ai da! Quên đi,cô mặc kệ Trầm thư ký thế nào,cô muốn bắt theo tình yêu nấu ăn cùng Trác Duệ cùng nhau ăn “cơm trưa yêu” da da!
*****
Hạ Tri Hi tính toán,suy nghĩ đã lầm rồi đợi khi cô bình tĩnh liền đi vào trong phòng làm việc của giám đốc ,khi đã thấy Trác Duệ đang mặc vào âu phục ,áo khoác một bộ dạng chuẩn bị ra ngoài
“Anh muốn đi đâu?”Cô vội vẽ bước lên phía trước hỏi.
“Cùng người bạn hàng có hẹn một bữa tiệc.”
“Nhưng mà.nhưng mà..em cũng đang…!”Tiểu Hi đem thức ăn nóng hổi trong tay bưng cao đến trước mặt hắn để cho hắn xem cho rõ ràng.
Trác Duệ mặt lộ vẻ khó khăn. Tiểu Hi bộ dạng mếu máo làm cho hắn không thể nhẫn tâm cự tuyệt. Chính là người bạn hàng náy thật sự rất quan trọng không thể sai hẹn.
“Lần sau được không?”
Tiểu Hi thất vọng hạ xuống bả vai khó chịu một lúc lâu cô lần đầu tiên vì hắn làm thức ăn nha
Nhưng nghĩ lại vẫn là công ty tương đối quan trọng nếu trận này bữa tiệc hủy bỏ có thể cùng đối phương sẽ không có cơ hội hợp tác; mà đồ ăn cô còn có thể làm tiếp mà!
“Được rồi anh nhanh lên đi đến cuộc hẹn đi,tới trễ cũng không hay.”Tiểu Hi cười nói: “Xem ra hai món ăn này em đành phải tự mình giải quyết.”
“Ngày mai đi !Tôi chờ ăn đồ ăn của cô.”Trước khi đi Duệ hứa hẹn việc này.
Mãi đến khi cửa ban công bị Trác Duệ thuận tay làm cho phát ra tiếng vang rất nhỏ sau đó Hạ Tri Hi mới hoàn hồn.Cô hưng phấn được trướng phấn hồng má ở trong phòng làm việc vui vẻ kêu lên: “Oa! Anh ấy muốn ăn đồ ăn của mình! Quá tuyệt vời! Thật tốt quá! Nga da “
Cô nghĩ đến ngày mai ngẫm lại ngày mai nên chuẩn bị món ăn gì! .”Chính là ngươi không khỏi cũng quá khoa trương chứ? Ta quay về Đài Loan đều một tuần lễ thời sai đều nhanh cần triệu hồi đến đây ngươi mới có không thấy ta thật sự không có suy nghĩ.”