Chương 24: Sinh Là Người Bạch Gia, Chết Là Quỷ Bạch Gia

"Ngươi cứ ở bên trong đừng đi ra, giao cho ta đối phó." Cung Tố Quân đè vai Bạch Thương Đông đang muốn rời khỏi khoang thuyền, đi ra khoang thuyền trước.

"Tam bá phụ." Cung Tố Quân nhìn mười mấy người của Cung gia đã vây ở trước thuyền một chút, hơi khom người thi lễ một cái với vị Chân Nhân râu dài cầm đầu kia.

"Tố Quân, sao ngươi không nghe lời như vậy, Bạch Thương Đông kia tham sống sợ chết trở thành ma danh, cả đời này đều khó mà có thành tựu gì, chúng ta để ngươi gả cho nhi tử của Lôi Ngọc Hiền Nhân làm thϊếp, hoàn toàn là vì tốt cho ngươi, lấy tư chất ngươi, có Lôi Ngọc Hiền Nhân giúp đỡ trở thành Bí Truyền Đệ Tử, về sau thành tựu nhất định không có hạn." Cung Ngạo Long chỉ vào Cung Tố Quân nói với vẻ hận sắt không thành thép.

"Tố Quân đã là nữ nhân có chồng, sao có thể tái giá được, xin Tam bá phụ dừng nhắc lại chuyện này." Cung Tố Quân hơi hơi cau mày.

"Ngươi đừng tự lừa gạt mình, chẳng qua ngươi chỉ báo ân thay phụ thân ngươi nên mới gả cho tiểu tử họ Bạch. Hơn nữa ngươi từng coi trọng qua hắn, căn bản không có vợ chồng chi thực cùng hắn, đến bây giờ vẫn là thân hoàn bích. Hiện tại tiểu tử họ Bạch kia gây ra tội thì hắn phải tự gánh, cả đời này đều sẽ bị nhốt trong thư viện, đây chính là thời điểm để ngươi thoát nạn. Nhi tử của Lôi Ngọc Hiền Nhân đã là Chân Nhân, nhân phẩm, tài văn chương, võ công đều hơn xa tiểu

tử họ Bạch, đó mới là lương phối của ngươi." Cung Ngạo Long tận tình khuyên bảo.

"Đây là chuyện của ta, không cần Tam bá phụ bận tâm. Cung Tố Quân ta đã gả cho hắn, đó chính là người Bạch gia, cả đời này đều không thay đổi, ý tốt của Tam bá phụ ta xin nhận, người trở về đi." Cung Tố Quâ lạnh mặt đáp lại.

"Chuyện này không phải do ngươi quyết định, gia chủ đã truyền mệnh lệnh xuống, để ngươi gả cho nhi tử của Lôi Ngọc Hiền Nhân làm thϊếp, đây là nơi quy tụ tốt nhất của ngươi, đừng chấp mê bất ngộ nữa." Cung Ngạo Long tức giận quát.

Bạch Thương Đông ở bên trong nghe mấy câu, đã giận sôi lên. Mặc dù hắn không có cảm giác đặc biệt gì với Cung Tố Quân, nhưng dù sao Cung Tố Quân cũng là thê tử trên danh nghĩa của hắn, Cung Ngạo Long này lại muốn bức Cung Tố Quân gả cho người khác làm thϊếp, Bạch Thương Đông thật sự muốn đi ra tát chết tên vương bát đản Cung Ngạo Long kia.

Không chút nghĩ ngợi, Bạch Thương Đông từ trong khoang thuyền đi thẳng ra ngoài, một tay ôm lấy eo nhỏ nhắn Cung Tố Quân đứng ở trên boong, khinh miệt nhìn Cung Ngạo Long và đám đệ tử ©υиɠ gia nói: "Các ngươi đều trở về đi, Tố Quân sinh là người Bạch gia, chết là quỷ Bạch gia, coi như tan thành mây khói, đó cũng là một luồng khói xanh trên mộ phần Bạch gia, không tới phiên họ Cung các ngươi nói này nói kia."

"Bạch Thương Đông, ngươi quả nhiên ở chỗ này." Cung Ngạo Long hừ lạnh một tiếng: "Ngươi đúng là gan to bằng trời, lại dám tự mình rời khỏi Kính Thai Đảo, hiện tại ta sẽ bắt ngươi đưa về Kính Thai Đảo giao cho Kính Trần Hiền Nhân xử trí, xem ngươi còn có thể phách lối đến khi nào."

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Vừa nói, Cung Ngạo Long khẽ khoát tay, một Văn Sĩ trẻ tuổi Cung gia đứng bên cạnh ông ta đã nhảy lên trên thuyền, Cung Ngạo Long căn bản khinh thường tự mình ra tay.

"Ngươi xứng sao?" Bạch Thương Đông thấy Văn Sĩ trẻ tuổi kia đã bay vọt đến mũi thuyền, quát lạnh một tiếng: "Gϊếŧ!"

Chỉ thấy tên Văn Sĩ kia đang nhảy giữa không trung, giống như bị thiết chùy vô hình đập phải, cả người dừng một chút trên không trung, thất khiếu tràn ra máu tươi, không khống chế được thân hình ngã vào trong nước biển.

Bạch Thương Đông thật sự rất thích thuật Khẩu Tru này, chỉ cần quát một câu "Heo", địch nhân đã thất khiếu chảy máu ngã xuống, thiên hạ không có bí kỹ gì thoải mái hơn cái này.

Chỉ tiếc thuật Khẩu Tru yêu cầu dùng kình khí để chống đỡ, Bạch Thương Đông mới trở thành Văn Sĩ, ngay cả cấp một cũng không được tính, kình khí vốn cũng không nhiều, mỗi lần sử dụng thuật Khẩu Tru, đều cần nghỉ một lúc mới ngưng tụ kình khí lần nữa để có thể sử dụng.

Hơn nữa nếu địch nhân có kình khí mạnh hơn Bạch Thương Đông, ngưng tụ kình khí trước một bước để đóng lại thất khiếu, thì tác dụng của thuật Khẩu Tru này sẽ bị suy yếu.

Tên Văn Sĩ cấp năm kia căn bản không phòng bị thuật Khẩu Tru, cho nên mới Bạch Thương Đông thành công, nếu chân chính dùng kình khí đối kháng, thuật Khẩu Tru cũng khó mà khiến hắn bị thương nặng.

Nhưng Bạch Thương Đông có được Chân Mệnh Đạo Ấn Thập Phương Cổ Đế này, có lượng kình khí vốn hùng hậu hơn so với người bình thường rất nhiều, nếu hắn có thể tăng tới cấp ba thậm chí chỉ là cấp hai, cho dù là tên Văn Sĩ cấp năm kia đóng lại thất khiếu trước một bước, cũng khó mà chặn một tiếng quát của hắn.

"Lời đồn lại là thật, ngươi lại thật sự luyện thành thuật Khẩu Tru." Cung Ngạo Long Thần biến sắc, ánh mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn: "Nghiệt chướng, nếu tha cho ngươi lại tùy ý làm bậy tiếp, sau này nhất định ngươi sẽ gây đại họa cho Thánh Giới, ngươi đã là hoa do Cung gia dưỡng ra, hôm nay ta sẽ đại biểu Cung gia phế ngươi, cho người trong thiên hạ một câu trả lời, tránh cho sau này ngươi lại gây họa cho thiên hạ."

Cung Ngạo Long nói với vẻ rất đại nghĩa, nhưng trong lòng lại sợ hãi sau này Bạch Thương Đông sẽ trả thù Cung gia, từ khi Bạch Thương Đông làm một bài thơ trong vườn Văn Sĩ kia, biểu hiện của Bạch Thương Đông thực sự quá kinh thế hãi tục.

Tuy nói hiện tại Bạch Thương Đông bị nhốt ở Nam Ly Thư Viện, nhưng trên người hắn lại xảy ra đủ loại chuyện thần dị, ai biết được ngày sau hắn có thể thoát khốn mà ra hay không, Cung gia ép Cung Tố Quân tái giá với nhi tử của Lôi Ngọc Hiền Nhân, sao Bạch Thương Đông có thể từ bỏ ý đồ.

Hiện tại Cung Ngạo Long chỉ muốn ngay lập tức phế Bạch Thương Đông, tránh cho ngày sau sinh họa.



Cung Ngạo Long vừa dứt lời, đưa tay vung lên giữa không trung, một thanh trường đao đen nhánh như sắt đã xuất hiện trong tay, ông ta vùng đao chém về phía Bạch Thương Đông, một nhát đao màu đen dài đến mấy trượng chém xuống đầu Bạch Thương Đông.

"Tam bá phụ hạ thủ lưu tình!" Cung Tố Quân cực kỳ sợ hãi, muốn đưa tay kéo Bạch Thương Đông đến phía sau mình rồi cầu xin Cung Ngạo Long tha thứ, nhát đao cấp Chân Nhân này, sao Bạch Thương Đông- một Văn Sĩ ngay cả cấp một cũng chưa tới, có thể ngăn cản.

Huống chi dù là ai cũng đều có thể nhìn ra, Cung Ngạo Long đã nổi sát ý với Bạch Thương Đông, ra tay không chút do dự, một đao này chém xuống vừa nhanh vừa độc, gần như chỉ trong chớp mắt đã đến trước mặt Bạch Thương Đông, căn bản không cho Bạch Thương Đông cơ hội tránh né, nhát đao mạnh như chém trời phá đất, ngay cả thiên địa núi non cũng có thể bị chém vỡ, chứ đừng nói chi là thân thể máu thịt của Bạch Thương Đông.

Cung Tố Quân muốn kéo Bạch Thương Đông đến phía sau mình, Cung Ngạo Long muốn nàng gả cho nhi tử của Lôi Ngọc Hiền Nhân, nhất định sẽ không đả thương nàng, chỉ có thể thu hồi một đao này.

Nhưng Cung Tố Quân vừa kéo một cái, lại phát hiện Bạch Thương Đông đứng im bất động, căn bản không có ý muốn tránh né, nhất thời cực kỳ sợ hãi, nhìn về phía Bạch Thương Đông la lên: "Ngươi còn ngơ ngác làm gì?"

Bạch Thương Đông nhìn Cung Tố Quân khẽ mỉm cười, một tay kéo Cung Tố Quân ra phía sau mình, một tay gọi ra Long Lân Nhận rồi trở tay chém ra, đón đỡ nhát đao với uy áp vô tận kia.

"Nữ nhân Bạch gia, vĩnh viễn chỉ cần đứng sau lưng nam nhân nhận bảo hộ là đủ rồi." Bạch Thương Đông vừa dứt lời, Long Lân Nhận đã đυ.ng phải nhát đao màu đen của Cung Ngạo Long.

Nhìn khuôn mặt kiên nghị của Bạch Thương Đông khẽ mỉm cười kia, trong nháy mắt Cung Tố Quân hơi thất thần, trong lòng lại dâng lên cảm giác kỳ dị không thể nói tiếng nói, giống như chỉ cần có nam nhân này đứng ở trước mặt mình, coi như là trời sập xuống cũng không cần sợ hãi, nam nhân này nhất định có thể chống đỡ một khoảng trời cho mình.

Nhưng dù sao Cung Tố Quân cũng là Cung Tố Quân, nàng chỉ thất thần trong nháy mắt, lại khôi phục tỉnh táo trở lại thực tế, thầm nghĩ trong lòng: "Nếu lúc trước ngươi có khí phách như vậy, chúng ta đã sớm là vợ chồng chân chính, sao lại rơi vào cục diện hôm nay, lúc này có làm gì cũn đã trễ rồi, sao ngươi có thể chống lại đao này của Chân Nhân chứ."

Ầm!

Nhát đao và lưỡi dao va chạm vao nhau, nước biển chảy ngược thiên địa biến sắc.