Chương 173: Ta Tên Nhất Nhật

"Gì cơ? Đệ tử Bắc Minh Yêu cầu đem Bạch Thương Đông cùng Hoàng Tiên thêm vào trong danh sách?" Lục Cốc trưởng lão có chút kinh ngạc nhìn Chân Nhân Vân Hạc vừa mới trở lại.

"Vâng, trưởng lão, ta không dám trực tiếp trả lời bọn họ, chỉ có thể trở lại thỉnh cầu ý kiến của ngài." Chân Nhân Vân Hạc cười khổ nói.

Lục Cốc trưởng lão lắc đầu một cái: "Chuyện này ta cũng không làm chủ được, cũng còn may là viện trưởng, các trưởng lão và Chấp Viện đều còn ở trong nghị sự đường bàn chuyện, chuyện này còn cần phải thương thảo, ngươi đợi ở đây trước đi, chờ có tin tức thì ngươi lại đi trả lời."

"Vâng." Chân Nhân Vân Hạc thi lễ một cái, nhìn Lục Cốc trưởng lão một lần nữa tiến vào trong nghị sự đường.

"Làm sao bọn họ biết Kính Thai Viện có Bạch Thương Đông cùng Hoàng Tiên?" Trong lòng Lục Cốc trưởng lão âm thầm buồn bực, Bạch Thương Đông ở trong Nam Ly Thư Viện cũng có chút danh tiếng, nhưng mà danh tiếng đều là ở trên văn đạo, hội giao lưu tranh là võ đạo, phương diện văn đạo chỉ làm nền, bây giờ cũng không có lý do gì để cho Bạch Thương Đông lên.

Về phần Hoàng Tiên, ngoại trừ vài người có hạn ra, ngay cả người bên trong Nam Ly Thư Viện biết nàng cũng không nhiều, làm sao đệ tử của Bắc Minh lại biết nàng.

Lục Cốc Chân Nhân trở lại nghị sự đường, đem yêu cầu của đệ tử Bắc Minh nói một lần, sắc mặt của một đám trưởng lão cùng Chấp Viện đều trở nên cổ quái rồi.

"Ta thấy đám đệ tử Bắc Minh kia là sợ rồi đi, muốn nhặt trái hồng mềm để bóp. Mặc dù văn đạo của tên Bạch Thương Đông rất kinh người, nhưng mà phương diện võ đạo vẫn còn nông cạn rất, làm sao có thể thắng được bọn họ." Quang Sơn trưởng lão lạnh giọng nói.

"Quang Sơn trưởng lão nói cũng có lý, Hoàng Tiên vào Nam Ly ta cũng không lâu, lại là đệ tử của Bạch Thương Đông, sao có tư cách lên hội giao lưu." Trưởng lão bên cạnh phụ họa nói.

"Các vị có nghĩ tới không, đám đệ tử Bắc Minh này dụng tâm thật sự là hiểm ác." Khóe miệng của Hiền Nhân Xích Long đột nhiên lộ ra nụ cười lạnh nói.

"Xích Long, lời này của ngươi là có ý gì?" Mọi người đều nhìn về phía Hiền Nhân Xích Long, Phó Thanh Y cau mày hỏi.

"Các vị có nghĩ tới hay không, tu vi võ đạo của Bạch Thương Đông không tốt, nhưng hắn lại là thay mặt Chấp Viện Kính Thai Viện, nếu như bị đệ tử Bắc Minh đánh bại, vậy chẳng phải là bọn họ có thể nói, những đệ tử cấp Văn Sĩ của Bắc Minh bọn họ đánh bại Chấp Viện của Nam Ly Thư Viện chúng ta, nếu như người ngoài không biết chuyện, nghe được tin đồ như vậy n, về sau Nam Ly Thư Viện chúng ta còn như thế nào có mặt mũi đứng ở Thanh Châu nữa."

Ngoài miệng thì Hiền Nhân Xích Long nói như vậy, trong lòng cũng đã quyết định chủ ý, mặc kệ là như thế nào đều không thể để cho Bạch Thương Đông ra sân, người khác không biết Bạch Thương Đông lợi hại, nhưng Hiền Nhân Xích Long lại rất rõ ràng, đệ tử Chân Nhân Bính Hỏa của hắn cũng coi như là một nhân vật, nhưng lại bị Bạch Thương Đông tát cho ngớ ngẩn, ngay cả trả đũa cũng không thể, còn bị đoạt cả Trường Ly Kiếm.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Chuyện mất mặt như vậy, Hiền Nhân Xích Long tự nhiên là nghiêm cấm truyền ra ngoài, mặc dù Chân Nhân Bính Hỏa chỉ là do khinh suất mới trúng đòn của Bạch Thương Đông, hơn nữa trên thực tế cũng không bị thương tích gì, tuy nhiên lại có thể biết được, võ đạo tu vi của Bạch Thương Đông cũng vô cùng đáng sợ, tuyệt không phải đệ tử cấp Văn Sĩ bình thường có thể so sánh.

"Nếu để cho ngươi đi lên hội giao lưu, ở trên hội giao lưu lấy được danh tiếng, ta muốn thu thập ngươi há chẳng phải là càng thêm khó khăn." Trong lòng Hiền Nhân Xích Long âm thầm cười lạnh.

"Không tệ không tệ, suýt nữa đã bị những đệ tử Bắc Minh kia lừa, tuyệt đối không thể để cho Bạch Thương Đông xuất chiến, nếu không sẽ làm mất mặt người của Nam Ly Thư Viện chúng ta."

"Ta thấy căn bản là cũng không nên để cho một đệ tử cấp Văn Sĩ làm Chấp Viện."

"Thật may là Xích Long sư huynh trí tuệ, nếu như để những đệ tử Bắc Minh đạt được ý đồ, Nam Ly Thư Viện chúng ta sẽ thật sự hoàn toàn thất bại rồi."

"..."

Một đám trưởng lão cùng Chấp Viện đều mồm năm miệng mười, đều nói tuyệt đối không thể để cho Bạch Thương Đông xuất chiến.

"Bạch Thương Đông thì khẳng định là không thể để cho hắn xuất chiến, về phần môn hạ đệ tử của hắn, lại càng không thể được. Dù sao thì Hoàng Tiên cũng mới vào môn không lâu, tu vi vẫn còn thấp, không thể chịu trách nhiệm nặng nề này được." Hiền Nhân Xích Long lại nói.

Hiền Nhân Xích Long âm thầm tính toán, mặc dù sớm muộn gì Hoàng Tiên cũng là đệ tử của hắn, nhưng dù sao bây giờ vẫn còn chưa phải, nếu để cho những lão gia hỏa này nhìn ra Hoàng Tiên có thiên phú và Chân Mệnh Đạo Ấn kinh người như vậy, sợ rằng mỗi người bọn họ đều muốn liều mạng cướp với hắn, mặc dù hơn nửa là không cướp lại hắn, nhưng tóm lại vẫn là một cái phiền toái.

Sau khi Triệu Truyện Họa bị Hoàng Tiên cung hình, Hiền Nhân Xích Long đã hỏi cặn kẽ sáng tỏ chuyện đã xảy ra, trong lòng không những không giận mà còn lấy làm mừng, đối với Hoàng Tiên càng thêm yêu thích, hận không thể lập tức đem Hoàng Tiên thu vào môn hạ của chính mình.

Hoàng Tiên vậy mà không bị Triệu Truyện Họa khống chế, những phù chú kia cũng không có hiệu quả gì đối với nàng, Hiền Nhân Xích Long đã đoán được một chút, nhất định là Chân Mệnh Đạo Ấn của Hoàng Tiên nắm giữ một loại lực lượng đặc thù nào đó, có thể xóa bỏ những loại lực lượng tà dị, lực lượng kia chắc chắn là một loại năng lực vô cùng bá đạo, hoặc có thể là một loại lực lượng vương đạo đường đường chính chính.

Nói tóm lại, Hiền Nhân Xích Long bây giờ không muốn Hoàng Tiên quá mức nổi tiếng, chờ sau đại thí, Hoàng Tiên bị hắn thu làm môn hạ, đến lúc đó lại để cho nàng rực rỡ hào quang cũng không muộn.

Đám Trưởng lão và Chấp Viện cũng không có điều gì dị nghị, cuối cùng đã nhất trí quyết định là không thể để cho Bạch Thương Đông cùng Hoàng Tiên tiến vào trong danh sách mười người.

Chân Nhân Vân Hạc lại tới chỗ bọn Ngọc Tú ở, đem chuyện Bạch Thương Đông cùng Hoàng Tiên không thể tiến vào danh sách mười người nói cho bọn họ biết.



"Rất xin lỗi, hai người theo như lời các vị, thực lực ở trong Nam Ly Thư Viện chúng ta ngay cả vị trí top 100 cũng đều khó tiến vào, cho nên không thể liệt vào bên trong danh sách này, xin mấy vị thứ lỗi." Chân Nhân Vân Hạc không nóng không lạnh nói.

"Ngay cả top 100 đều khó tiến vào?" Hồng Linh lập tức trợn to mắt nhìn Chân Nhân Vân Hạc, thật sự là không dám tin vào lỗ tai mình.

"Nếu như không có chuyện gì khác, ta liền cáo lui trước, mấy vị nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai chính là hội giao lưu rồi, hy vọng đến lúc đó mấy vị sẽ có biểu hiện đặc sắc." Chân Nhân Vân Hạc nói xong liền lui ra ngoài, lưu lại bốn người bọn Ngọc Tú trố mắt nhìn nhau.

"Người kia là đang đùa chúng ta sao? Hoàng Tiên không nói, tên Bạch Thương Đông kia ngay cả ý cảnh đều đã lĩnh ngộ, hắn ngay cả top 100 của Nam Ly Thư Viện đều không vào được? Nếu như Nam Ly Thư Viện thật sự mạnh như vậy, Bắc Minh Thư Viện chúng ta đã sớm nên đóng cửa." Vũ Hóa Long căn bản là cũng không tin mời Chân Nhân Vân Hạc nói.

"Nam Ly Thư Viện làm như vậy rốt cuộc là có ý gì đây? Tại sao có đệ tử mạnh như vậy lại không để cho bọn họ tham gia hội giao lưu?" Bây giờ Ngọc Tú cũng có chút khó hiểu, lúc trước bọn họ hoài nghi Bạch Thương Đông là đòn sát thủ mà Nam Ly Thư Viện giấu, nhưng bây giờ danh sách mười người đã được quyết định ra, Nam Ly Thư Viện muốn thay đổi cũng không thể, nơi nào còn là đòn sát thủ gì nữa.

"Chẳng lẽ nói, mười người trên danh sách này, thật sự còn mạnh hơn cả Bạch Thương Đông cùng Hoàng Tiên?" Hồng Linh hoài nghi cầm lấy danh sách kia xem đi xem lại.

"Trừ ra, ta thật sự không nghĩ ra tại sao bọn họ không có tên ở trong danh sách." Vũ Hóa Long cười khổ nói.

"Bọn họ có mạnh hay không, ngày mai tự nhiên sẽ biết." Ngọc Tú trầm giọng nói: "Mặc kệ bọn họ phái người nào xuất chiến, hội giao lưu năm nay chúng ta đều phải phải thắng, ai cũng không cho phép khinh thường, thắng cũng phải thắng đẹp."

Trong mắt Ngọc Tu La lại lóe lên vẻ khác thường, nhưng cũng không có nói gì.

Trong nhà gỗ trên Kính Thai Đảo.

Bạch Thương Đông không biết được ở trên Nam Ly chủ đảo đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, hắn đang khẩn trương nhìn Ma Nhân Nhất Nhật, trên thân thể Nhất Nhật đã hiện đầy hoa văn màu máu, ánh mắt cũng đã hoàn toàn bị màu máu đỏ bao trùm.

Bạch Thương Đông đã thử khống chế thân thể của Nhất Nhật, uy hϊếp hắn nói ra Ma Danh, nhưng Nhất Nhật lại nhất định không chịu mở miệng, nhất định phải để cho Bạch Thương Đông đưa hắn ra ngoài Nam Ly, Bạch Thương Đông không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là hoàn toàn khống chế thể xác và tinh thần của Nhất Nhật, khống chế hắn nói ra Ma Danh.

"Ta tên Nhất Nhật." Nhất Nhật ở dưới sự khống chế của Bạch Thương Đông, ngơ ngác nói ra Ma Danh của chính mình.