Chương 3: Học Viện (1)

Sáng sớm, Mạc Phong tỉnh lại, sau khi rửa mặt.

Chờ đến lúc đi xuống ăn sáng, hắn lại cảm nhận được bầu không khí có chút không đúng. Ngày hôm nay khu vực phòng ăn này lại rất vắng vẻ, không có náo nhiệt cùng ồn ào như mọi khi.

Mạc Phong liền thuận tay giữ lại một nhân viên phục vụ, mở miệng hỏi thăm.

“A! Ngươi không biết? Hôm nay chính là ngày mà các Đại Học Viện tuyển sinh cho nên hầu hết mọi người đều đi rồi”. Người nhân viên kia có chút kỳ quái mà nhìn Mạc Phong.

Mạc Phong: “...”

Hắn có chút ngạc nhiên, thuận tay rút ra điện thoại xem lại ngày giờ, vừa xem xét hắn liền phát hiện đúng như người nhân viên kia nói, hôm nay đúng là ngày tuyển sinh.

Hôm nay, đã là ngày thứ bảy từ khi hắn thu được phong bưu kiện kia. Cũng là đã đến ngày tới các học viện để kiểm tra lại tư chất cùng tuyển chọn học viện. May mà bây giờ mới là bảy giờ ba mươi lăm phút sáng, cách thời gian kiểm tra vẫn còn hơn một giờ đồng hồ.

Nghĩ tới đây, Mạc Phong cũng chẳng còn tâm trạng nào mà ăn bữa sáng, liền quay người bước về phía mình gian phòng thu dọn đồ đạc, thanh toán đi phí ở trọ mấy hôm nay .

Khoác lên người thêm một chiếc áo khoác, đi hướng một chiếc xe công cộng đến Ngân Võ đang dừng ở bên đường, bước vào trong xe, đảo mắt liền thấy cũng có không ít người có độ tuổi giống như hắn, chắc hẳn cũng là học viên chuẩn bị tới Ngân Võ .



Trên đường, đi ngang qua mấy khu trọ cùng điểm dừng chân đều có thêm người lên trên xe.

Trong xe học viên cũng dần dần trở nên nhiều hơn.

Nhiều người, bầu không khí cũng trở nên náo nhiệt.

Mạc Phong vốn là người kiệm lời, hắn cũng không có giao lưu với người nào mà chỉ nhắm mắt lẳng lặng chờ đợi.



Không biết thời gian trôi qua bao lâu, sắc trời dần dần lên cao. Còn chưa tới nơi, Mạc Phong đã cảm nhận được nơi này khác biệt, đó là phồn hoa.

Rộng lớn đường đi, hai bên cây xanh râm mát. Một chút tản mát thưa thớt phòng ốc, cũng đều hết sức cao lớn sạch sẽ, trên đường xe qua lại cũng nhiều hơn.

Mà cái này, chẳng qua là ở gần Học Viện hơn so với ở trọ khu khoảng một ít thời gian đi đường mà thôi.

...



“ Đã tới trạm xe Ngân Võ Học Viện, chuyến xe sẽ tự động dừng tại trạm ba phút thời gian “. Phía trước hệ thống âm thanh điện tử thông báo truyền tới.

Xuống xe, liền có một nam nhân lớn tuổi, tóc mai đã có chút điểm bạc, không biết từ nơi nào bước ra, nhìn về phía đám người, mỉm cười mở miệng nói:” Đi hướng phía bên kia khoảng 15 phút đi bộ là có thể tới Nghênh Tân khu, đó là nơi chuyên để tiếp đón người mới tới “. Nói xong, lại chỉ tay hướng phía bên trái một con đường rộng lớn.

Mọi người ai nấy đều có chút mờ mịt nhưng cũng không ai lên tiếng, liền hướng phía được chỉ bước đi.

Thẳng tới phía trước bước vào một quảng trường cực kỳ rộng lớn, lúc này một lão giả cùng một mỹ phụ nhân cùng đi tới, nói chuyện phiếm một hồi, một lát sau lại có thêm không ít người tới.

Lần này là người trẻ tuổi, không chỉ một người mà là rất nhiều .

“ Các học đệ học muội, ta sẽ gọi điểm danh một số tên, đến tên ai thì người đó liền đi theo ta”.

“ Ở bên này xếp hàng, nghe kỹ điểm danh, không theo kịp thì ban đêm chính mình tự tìm nơi ở”.

Rất nhanh, Mạc Phong liền nghe thấy tên của mình.

“ Có!”. một tiếng, hắn bước nhanh ra khỏi hàng hướng phía một thanh niên bước tới. Cũng không lâu lắm bên này liền có khoảng mười bảy người tụ lại cùng một chỗ.

"Tốt, liền trước tiên mười bảy người đi theo ta!."

Thanh niên cười nói: "Ta gọi là Chu Minh, học huynh của các ngươi, các ngươi đi theo ta, ăn uống hay nghỉ ngơi một chút, liền do các ngươi tự mình sắp xếp, đầu buổi chiều ta liền tới đón các ngươi, đừng có chạy lung tung, đến khu này hai ngày nay rất nhiều người, cũng rất loạn, chạy mất bỏ qua thời gian báo danh, cũng đừng trách ta không có nhắc nhở các ngươi!" Nói xong, liền dẫn đường hướng phía trước đi đến.





Phía trước cửa một tòa khổng lồ cao ốc.

"Các ngươi ở lầu mười hai , mỗi người một cái phòng, hành lý mang lên, phòng đều là không khóa, tự chọn một cái phòng vào ở." Chu Minh dặn dò một câu liền quay người hướng đường cũ trở về , Mạc Phong cùng những người khác đều không có nói chuyện, bắt đầu lên lầu vào ở.

Vào đến mình căn phòng, Mạc Phong có chút mệt mỏi vuốt vuốt mắt, lấy ra điện thoại của mình mở ra thông tin đại khái giới thiệu về Ngân Võ học viện .

Bản tài liệu này hắn đã nhận được từ rất lâu trước đây, vẫn không có được thời gian rảnh để xem, bây giờ bắt buộc phải xem rồi .

Ngân Võ học viện - Cao Khu Bắc Thành, cả học viện được chia làm mấy khu vực lớn là : Khu dạy học, Khu buôn bán, Khu dân cư, Nghênh Tân khu, Truyền Đạo khu, Nghị Viện khu, Đối chiến khu.

Nghênh Tân khu cũng chính là khu quảng trường tiếp đón học sinh khi nãy, cùng hiện tại ở địa phương mà Mạc Phong đang ở, ngoài việc phụ trách đón người mới đến còn phụ trách cho người nhà có thể tới chơi ở lại.



Truyền Đạo khu, chủ yếu là để chút cường giả có lúc rảnh rỗi hay sự kiện nào đó, sẽ ở chỗ này công khai giảng giải một số thắc mắc, cùng với các vấn đề của học viên không hiểu.

Khu buôn bán, ở đó liền có không ít cửa hàng liền là do gia thuộc người nhà của học viên, hoặc là chấp giáo, nghiên cứu viên.Chuyên cung cấp các vật phẩm sinh hoạt hàng ngày, cùng với một ít thứ mà học viên cần thiết trao đổi.

Đối chiến khu chính là để cho học viên của các đạo viện khác nhau thi đấu, rèn luyện kỹ năng thực chiến, có thể tự luyện tập hay giao đấu với người khác để gia tăng bản thân kinh nghiệm.

Còn về cuối cùng nghị sự khu, nơi này chỉ có các lão sư cùng các nhân vật quan trọng trò truyện bàn bạc.

Kéo xuống bên dưới, tiếp tục đọc.

Ngân Võ Học viện viện trưởng, Ninh Thiên (nam), hơn ba mươi năm trước xác định cấp bậc ở Phong Sứ cấp bậc thực lực … còn lại không xác định .

Ngân Võ Học Viện phó viện trưởng. Tô Lan (nữ), lần cuối ra tay không rõ, xác định là Phong Sứ cấp bậc thực lực … còn lại không xác định .

“...”

Mạc phong nhíu lại lông mày, bởi tài liệu ghi chép đến nơi này liền không có phần tiếp theo. Nếu chỉ có một ít thông tin này, vậy thì ghi chép làm cái gì?. Mấy thứ này toàn là thông tin bình thường, ngay cả khi hắn không tìm hiểu thì sau này cũng đều có thể biết được .

...

Thôi không tiếp tục xoắn xuýt vấn đề này nữa, chuyển di lại sự chú ý của bản thân, Mạc Phong tiếp tục kéo xuống phía dưới .

Các hạng mục cùng phân nhánh trong học viện được chia ra thành các loại như sau :

Chia làm hai loại phân nhánh lớn, đó là chuyên về Phụ Trợ Nghề Nghiệp cùng với Chiến Đấu nghề nghiệp .

Trong đó, Phụ Trợ Nghề Nghiệp tuy là không chuyên môn về lĩnh vực chém gϊếŧ cùng chiến tranh, nhưng sẽ chuyên môn về các lĩnh vực như; luyện dược , luyện khí , thuật thức trận pháp cùng vẽ linh phù, các loại … Bởi vậy Phụ trợ nghề nghiệp có rất nhiều chi nhánh nhỏ. Không giống như Chiến Đấu Nghề Nghiệp chỉ có một loại, chính là rèn luyện cùng chiến đấu .

Thông tin ở dưới nữa chính là là tiêu chuẩn thông qua khảo hạch, cái này thì Mạc Phong cũng đã nghe nói, đó là nếu đạt từ cấp ba tư chất trở lên thì có thể được gia nhập. Còn cấp bốn trở lên đến cao nhất là cấp năm tư chất, có thể được tuyển thẳng đến nhận đạo sư, nếu như thông báo trước cho học viện.

Bởi vì theo thông thường, một Học viên gia nhập học viện, nếu tư chất không được tốt cho lắm sẽ thường tự học, rất ít khi có thể tiếp xúc trực tiếp đạo sư chỉ điểm.

Còn nếu như, ở ngày bình thường có gì không hiểu có thể trao đổi hoặc đến Truyền Đạo Khu vào ngày nhất định trong tháng liền có thể tìm người để dò hỏi.

Cho tới mỗi học viên nếu sau năm năm vẫn chưa đạt đủ yêu cầu, học viện sẽ trực tiếp loại. Ngoài ra nếu đạt đủ yêu cầu có thể chọn tiếp tục lưu lại học viện hay có thể lấy chứng nhận đã tốt nghiệp rời đi .