- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Dị Giới
- Thần Mộ II
- Chương 55: Truyền thuyết về Thi Thần
Thần Mộ II
Chương 55: Truyền thuyết về Thi Thần
Từ xưa tới nay, Tử Kim thần long vẫn du côn như thế, Thần Nam sớm đã quen với những lời nói của nó.
“Ta cũng muốn đi…” Long Bảo Bảo không nói nhiều, hai mắt to long lanh, chớp chớp nhìn Thần Nam, đổi lại là người bình thường, dứt khoát không có cách nào cự tuyệt.
Thần Nam do dự mãi, nếu đem theo hai con rồng này đi, không phải nghi ngờ gì sẽ có thêm hai trợ thủ đắc lực, nhưng sau khi suy nghĩ kĩ, hắn cảm thấy không thể đem theo Long Bảo Bảo đi, nó cần phải hoàn toàn phục hồi lại trạng thái lục giai, nếu xảy ra bất trắc thật không biết cần bao lâu mới có thể phục hồi được.
Con rồng du côn này thì không vấn đề, nó bẩm sinh cứng đầu, có Huyền Vũ giáp hộ thể, muốn gϊếŧ nó không dễ, hơn nữa lão lưu manh này gian giảo hơn bất cứ ai, căn bản không phải lo lắng nó xảy ra điều gì bất trắc.
“Grào…ha ha ha…vô địch đại soái long này cuối cùng đã có thể rời khỏi nơi tăm tối này rồi, mấy tên tiểu tử họ Đỗ kia, ta tới rồi, các ngươi cứ đợi mà xem…hắc hắc hắc….” Con con rồng du côn cười đắc ý, nó muốn rời khỏi đây từ lâu, tuy nhiên lão hữu Nê Nhân sợ nó xảy ra điều gì bất trắc, nên không đồng ý.
“Tại sao? Ta cũng muốn đi…” Long Bảo bảo giơ ra một tiểu trảo màu hoàng kim, kéo mép áo Thần Nam, đôi mắt to chớp chớp, thân hình tròn quay lắc lắc.
Đòn nay quả nhiên tuyệt diệu, nhìn thấy bộ dạng đáng yêu của nó, Thần Nam suýt nữa dao động.
“Nơi này linh quả nhiều, người tranh thủ ăn cho hết, sớm hồi phục lại, sau này ta vẫn còn phải dựa vào tiểu tử ngươi giúp đỡ.”
“Tiểu đậu đinh ngoan ngoãn ở lại đi, long đại gia lúc tới nơi sẽ đem về cho ngươi chút chiến lợi phẩm.”
“Thần dạy, ngươi thiếu vận động.”
“Bốp.”
Long Bảo Bảo tung một quyền đánh bay con rồng du côn.
“Grào… tiểu đậu đinh cứ đợi mà xem…”
Thông đạo không gian liên kết Côn Luân Huyền giới với các Huyền giới khác nằm cách nơi Thần Nam bế quan không xa, hơn nữa, nơi đó cũng chính là hành cung của Đoan Mộc, ông ta vẫn ngồi tọa trấn ở đó, bảo vệ những thông đạo này.
Con con rồng du côn đi theo Thần Nam tiến vào một đại điện rộng rãi, Đoan Mộc dẫn cả hai tới vùng đất bên dưới cung điện, tiếng bước chân vang vọng trong không gian đại điện mênh mông, tối tăm, tô điểm thêm nét rùng rợn.
Hành cung của Đoan Mộc vô cùng hùng vĩ, đến đại điện ở đưới đất cũng rất rộng, đi hồi lâu mới gần tới đích đến.
Phía trước tối om, từng dãy huyệt động lập lòe thanh quang mờ ảo, phát ra khí tức mơ hồ, đó là một cõi hỗn độn, gây cho người ta cảm giác đặc biệt.
“Hừ, đây chính là thông đạo không gian liên kết với các Huyền giới, tuy nhiên đã bị ta đóng lại.”
Thần Nam tới gần những không gian thông đạo đó, phát hiện thấy trên vách mỗi con đường đều có khắc tên gọi.
Thập Vạn đại sơn, Bắc Cực yêu quật, Đông Hải minh đảo… Đông thổ hoàng tộc…
Đột nhiên, Thần Nam giật mình, bên cạnh Đông thổ hoàng tộc, đột ngột xuất hiện một cái tên Huyền giới khiến hắn bất an, đó chính là ba chữ Càn Thi phái.
Phái này không phải đã bị hủy diệt rồi sao? Bọn chúng làm sao có được Huyền giới? Chẳng lẽ vẫn còn những nhân vật lợi hại hơn đứng sau chưa xuất thế? Thần Nam ớn lạnh sống lưng, Càn Thi phái bị hủy diệt dường như do một tay hắn tạo nên, nếu vẫn còn những nhân vật lợi hại hơn chưa chết, nhất định sẽ tìm tới hắn báo thù.
“Tiền bối, thế này là như thế nào? Là thật sao? Càn Thi phái cũng có Huyền giới?”
“Ừ, là thật, tuy nhiên người biết việc này không nhiều, dường như chỉ có Côn Luân Huyền giới chúng ta biết!”
“Trời, sao lại như vậy?”
“Hừ, chuyện này nói ra rất dài. Càn Thi phái là do người điều khiển kì thi làm chủ, chủ yếu là dựa vào Thượng cổ kì thi tác chiến. Thực lực của người khống chế xác chết mặc dù rất mạnh, nhưng không có điểm độc đáo, rất ít người đủ tư cách dựa vào tu vi để giành lấy vị trí tuyệt đỉnh cao thủ, bọn chúng tế luyện ra những vô địch thi vương danh chấn thiên cổ, nhưng đó vẫn là những tử vật không có ý thức, chỉ có công lực mạnh mẽ, không có đầu óc linh hoạt, những kì thi như vậy có đáng sợ hơn nữa cũng không thể nào mở ra được không gian, đừng nói tới việc tế luyện ra Huyền giới. Càn Thi phái truyền thừa bảy tám nghìn năm rồi, đáng được gọi là một trong những môn phái cổ xưa nhất, nhưng bọn họ vẫn không có Huyền giới của riêng mình.”
“Grào…vậy thông đạo ở đây là thế nào?” Tử Kim thần long không nhịn được nói chen vào, nó đã từng gặp qua với vô địch thi vương của Càn Thi phái, lần trước suýt nữa bị gϊếŧ chết, tới bây giờ vẫn thấy lạnh sống lưng.
Đoan Mộc tiếp tục: “Càn Thi phái truyền thừa bảy tám nghìn năm, tế luyện ra vài vô địch thi vương, thật sự vô cùng đáng sợ. Đặc biệt là sau khi khai phái không lâu, nghe nói tổ sư của Càn Thi phái nhờ cơ duyên xảo hợp đào được một bộ Viễn Cổ thần thi, tế luyện thành vô địch thi vương đầu tiên, đáng sợ hơn là sau đó thi vương này xuất hiện linh trí, có linh hồn cùng tư tưởng, cuối cùng đã thoát khỏi sự gò bó của thể xác, bay lên thần tiên giới.”
Thần Nam càng cảm thấy hơi bất an, hắn nghe nói Càn Thi phái có thi vương biến thành Thi Thần, nhưng không ngờ lại là sự thật, hắn hỏi: “Vị Thi Thần đó không lẽ lại tụ tập với Càn Thi phái, quan hệ giữa họ rất phức tạp, không biết Càn Thi phái lợi dụng hắn, hay là sáng tạo hắn?”
“Hừ, ngươi nghĩ như vậy là sai, Thi Thần đó cảm ơn tổ sư của Càn Thi phái, trước khi phi thăng đã truyền vào người tổ sư đời thứ nhất chân khí vô thượng của Thi Thần, hình thành nên một tuần hoàn thể hệ kì diệu, vì thế, lần thứ ba hắn hạ phàm, định biến thi thể của tổ sư đời thứ nhất trở thành một Thi Thần mới nên trong lần hạ phàm hai nghìn năm trước, hắn đã để lại một tiểu Huyền giới, đặt thi thể của tổ sư đời thứ nhất tại đó, tọa tiêu của tiểu Huyền giới đó nằm ở một nơi bí mật nào đó trên Phong Đô sơn.”
Thần Nam hít một hơi thở lạnh, thần linh cũng có những nhân vật đặc biệt chết rồi lại sống, sau đó thành thần, nghe nói hùng mạnh hơn nhiều thần linh thông thường, bây giờ nghe thấy những tin này, hắn vô cùng lo lắng, nghi hoặc hỏi: “Vị tổ sư đời thứ nhất đó chẳng nhẽ có khả năng biến thành Thi Thần sao?”
“Không phải là có khả năng, mà nhất định thành công. Ông ta đã tỉnh lại từ hàng nghìn năm trước rồi, hơn nữa được Thi Thần đó giúp đỡ nên giữ lại được một chút kí ức của tiền kiếp, mặc dù não ông ta có vẻ cứng nhắc, không linh hoạt, nhưng việc trở thành Thi Thần chỉ là chuyện sớm muộn.”
“Khốn kiếp!” Con rồng du côn chửi rủa: “Môn phái này lại tà dị thái quá, tổ sư đời thứ nhất trở thành Thi Thần, chỉ nghĩ thôi cũng thật đáng sợ, một kẻ địch như thế làm sao đấu được, có còn để cho Long đại gia ta sống nữa hay không?”
Thần Nam hỏi: “Việc bí mật như vậy, làm sao người biết được? Hơn nữa lại còn có thông đạo liên kết với Huyền giới đó nữa, điều này…”
“Vị Thi Thần hết lần này tới lần khác hạ phàm không có gì là bí mật cả, rất nhiều người đều biết, còn vì sao biết được bí mật này… ha ha, thiên hạ hàng trăm hàng vạn cầm thú đều lại con cháu của Yêu tộc, chúng ta nếu muốn biết bí mật gì đó, trực tiếp đi tới hỏi đám chim thú sâu bọ ở đó…”
“Hay tuyệt.” Thần Nam kinh ngạc.
“Khốn kiếp.” Tử Kim thần long kêu lên: “Nhỏ tới đám kiến, chuột, chim chóc, to như gấu, voi đều là tai mắt của lão, hừ, Long đại gia cũng có bản lĩnh hiệu lệnh trăm thú, tuy nhiên… bây giờ cơ thể hơi có vấn đề…”
Thần Nam cảm thấy phiền phức đang tới, một Đông thổ hoàng tộc hùng mạnh đã đủ khiến hắn nhức óc, bây giờ lại nghe nói tới việc tổ sư đời thứ nhất của Càn Thi phái có thể trở thành Thi Thần, nếu bị lão quái vật đó biết được hắn diệt phái của lão, lão không chém hắn thành trăm ngàn khúc mới là lạ.
“Có rồi” Thần Nam đột nhiên nắm chặt tay thành quyèn, giận dữ nói: “Ta nhất quyết dẫn tên tổ sư đời thứ nhất sắp thành Thi Thần của Càn Thi phái tới Đỗ gia gây chuyện, thực hiện kế di họa Giang Đông.” “Grào… thật dã man! Tuy nhiên… đúng là một ý kiến hay, ha ha ha…”
Thần Nam vừa nói ra liền có ngay Tử Kim thần long hưởng ứng, tuy nhiên cần phải viện tới trợ giúp đỡ của Đoan Mộc, thật bất ngờ là ông ta cũng không phản đối hắn mạo hiểm, lão yêu quái này hình như từ đầu tới giờ chưa từng cự tuyệt bất cứ thỉnh cầu nào của hắn, thật khiến người ta không mò ra những suy nghĩ của lão.
“Vậy ta sẽ giúp tới cùng” Đoan Mộc nói: “Sau khi ta mở ra thông đạo không gian của Đông thổ hoàng tộc và Càn Thi phái, mở ra đường thông giữa hai bên, sau đó hoàn toàn đóng lại lối thông từ cả 2 Huyền giới đó vào Côn Luân Huyền giới.”
Theo lời lão yêu ma nói, sau khi hai thông đạo gần như song song được khai thông, sẽ biến thành hình chữ “H”, đoạn ông ta sẽ đóng cửa hai đường thông đạo về Côn Luân Huyền giới biến thành hình “N”.
“Ngươi cầm lấy cái này” Đoan Mộc đưa cho Thần Nam chiếc thú trảo dài nửa tấc, ánh sáng lấp lánh, vô cùng sắc nhọn.
“Đây là thứ gì?”
“Đây là một trong những bảo vật quan trọng của Côn Luân Huyền giới, một vị Xuyên Sơn giáp tiền bối tu luyện tới cảnh giới cao nhất, trước khi phi thăng lên thần tiên giới đã thoát khỏi cơ thể, để lại một thú trảo sắc nhọn nhất, sau đó được các tiền bối tế luyện cẩn thận, trở thành một vô thượng bảo vật đào núi khoét đất, ngươi cầm lấy nó, sau khi ngươi đi ta sẽ đóng lại tất cả các đường không gian thông đạo, nếu tình hình cấp bách, ngươi có thể dùng nói phá phong ấn, trở về Côn Luân Huyền giới.”
Thần Nam hơi cảm động, lão yêu quái này đối xử với hắn cũng không tệ, xoen xoét nói là chỉ giúp hắn chút việc nhỏ, thật khiến người ta không thể nào đoán nổi.
Cánh cửa hỗn độn mở toang, thông đạo phát ra ánh sáng mờ ảo, Đoan Mộc bước vào đi tới Đỗ gia Huyền giới trước, Thần Nam và Tử Kim thần long theo sau.
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Dị Giới
- Thần Mộ II
- Chương 55: Truyền thuyết về Thi Thần