Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 98. Huyền ca, ngươi điên rồi hả?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Giang Thái Huyền mở Thiên Võng, đăng một bài viết lên: "Thanh Nguyệt Học Viện buôn bán thiên tài, chủ sự Thái Trọng của Công Hội Dong Binh hợp mưu, đáng chết!"

Đăng xong thì Giang Thái Huyền trực tiếp đi ngủ, chuyện Lâm Thần và Thái Trọng chết chắc chắn sẽ kinh động đến không ít người, dù lúc này có đăng bài hay không thì ảnh hưởng cũng không lớn.

Hiện tại hắn đã hiểu rõ rốt cuộc là ai đang làm trò quỷ, đối phương mưu đồ lâu như vậy, chắc hẳn sẽ không dễ dàng từ bỏ.

Về phần muốn hắn thả Lâm Thần và Thái Trọng ra, Giang Thái Huyền không có lòng bao dung rộng lớn như vậy, nếu không phải hắn mang danh phế vật thì e là hắn cũng sớm bị bọn họ luyện thành huyết đan rồi.

Lý Nguyên Bá gϊếŧ xong thì trực tiếp treo trên cây, khi toàn bộ Thanh Nguyệt Sâm Lâm đã yên giấc thì Thanh Nguyệt thành lại nổ ra một phen rúng động.

Thanh Nguyệt Học Viện cũng một lần nữa chấn động, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi chỉ có mấy ngày, hai vị chủ nhiệm, ba vị thành viên trong Chấp Pháp đường, một vị chấp sự, tất cả đều chết thảm, có thể nói là tổn thất nặng nề.

Càng quan trọng hơn là vị Phó viện trưởng đang bế quan đột phá thất bại cũng khiến cho toàn bộ Thanh Nguyệt Học Viện cũng lâm vào cảnh nháo nhác.

Trong lúc rối ren, không có ai phát hiện ra trước cổng học viện Thanh Nguyệt treo một cỗ thi thể, hai mắt trừng trừng, chết không nhắm mắt.

Ngoài đại môn của Thanh Nguyệt Học Viện, một lão ăn mày nhìn thấy thi thể, trên khuôn mặt bẩn thỉu không có một chút kinh hãi nào, không nhìn ra mảy may một chút biểu cảm: "Kẻ gϊếŧ người, Thần Ma đạo tràng. Xem ra ta phải đi gặp Giang Thái Huyền thử xem."

Tại hội trưởng của hội lính đánh thuê, các nguyên lão tề tụ thành hàng đang nâng chén chúc mừng: "Ngày hôm nay qua đi thì ngày mai lại đến, chắc chắn sẽ khiến cho Thần Ma đạo tràng và Thanh Nguyệt Học Viện phải đồng quy vu tận, thiên hạ sau này sẽ là của chúng ta."

"Phó hội trưởng, thành chủ bên kia?

Một vị Trúc Cơ trưởng lão chần chờ nói.

"Thành chủ đã luyện chế được huyết đan, chuyện này phải cảm tạ mấy đại gia tộc ở Thanh Nguyệt thành, chỉ trong một ngày đã góp nhặt được một phần tài nguyên, một khi thành chủ đột phá thành công thì sẽ đến lượt chúng ta.

Phó hội trưởng cười lạnh nói.

"Một Thanh Nguyệt Học Viện nho nhỏ mà cũng dám cùng Công Hội Dong Binh ta đây tự xưng là đệ nhất thế lực, thật sự là buồn cười."

"Còn cái tên Liễu Thanh Minh vẫn chưa tìm được kia, có khi nào hắn đến tông môn cầu viện không?

Trúc Cơ trưởng lão sầu lo nói.

"Chư vị yên tâm, mấy tông môn đứng sau Thanh Nguyệt Học Viện sớm đã ốc còn không mang nổi mình ốc. Nếu không thì chúng sẽ dễ dàng giao mấy thiên tài của Thanh Nguyệt Học Viện cho chúng ta xử lý như vậy sao?

Hội trưởng cười lạnh nói, trước khi bắt đầu hắn đã thăm dò rõ ràng tất thảy.

Thanh Nguyệt Học Viện trước kia xác thực có tông môn duy trì, nhưng sau này tông môn sớm đã suy tàn, miễn cưỡng tự vệ thì còn được, sao có thể có thừa tinh lực giúp đỡ gì đó?

Một đêm này, học viện hoảng loạn, Công Hội Dong Binh thì náo nhiệt ồn ào, Thần Ma đạo tràng yên giấc, phủ thành chủ vẫn không có chút động tĩnh nào như cũ, tựa như không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì.

Buổi sáng ngày thứ hai, Giang Thái Huyền tỉnh lại thì thấy A Hoài mang theo khuôn mặt quỷ dị nhìn nhìn hắn, Hoàng Nhược Yên và Tây Môn Mập Mạp ngồi ở một bên cũng lạ hơn thường ngày, không nói chuyện câu nào.

"Các ngươi làm sao vậy?

Giang Thái Huyền nhíu mày.

"Tràng chủ, Lâm Thần và Thái Trọng thật sự là do ngươi gϊếŧ?

A Hoài sắc mặt khó coi.

Giang Thái Huyền mặt không thay đổi gật đầu: "Cái này còn cần đoán sao? Ta cũng đã viết rất rõ ràng kẻ gϊếŧ người là Thần Ma đạo tràng cơ mà."

"Huyền ca, ngươi điên rồi hả?

Tây Môn Mập Mạp bỗng nhiên nhảy dựng lên thét to: "Ngươi làm như vậy sẽ đắc tội hai thế lực lớn, phó viện trưởng của Thanh Nguyệt Học Viện sau khi xuất quan đã nói là phải tới gϊếŧ chúng ta."

"Đừng nóng.

Giang Thái Huyền giơ tay mở ra Thiên Võng, nhìn bài đăng đứng top 1, thản nhiên nói: "Thanh Nguyệt Học Viện đã sớm mục nát rồi. Vậy mà có thể làm ra chuyện bán học sinh của chính mình. Các ngươi không biết huyết đan là dùng thiên tài tinh huyết cộng với máu của thiếu nữ nguyên âm luyện chế mà được sao?"

"Tràng chủ, ý của ngươi là, những thiên tài được đưa đi tông môn, toàn bộ đã trở thành vật liệu luyện huyết đan?

Sắc mặt A Hoà thay đổi.

Hoàng Nhược Yên và Tây Môn Mập Mạp đồng thời rùng mình một cái, không dám tin nói: "Chuyện này, chuyện này sao có thể?! Thanh Nguyệt học viện có thể làm ra được loại chuyện đồϊ ҍạϊ như vậy ư?"

"Đêm qua thẩm vấn Lâm Thần và Thái Trọng, bọn hắn đã đều khai hết...

Giang Thái Huyền kể lại.

Sắc mặt của Tây Môn Mập Mạp rất đặc sắc: "Huyền ca, dù thế nhưng ta không thể không nói ngươi, bình thường ngươi hay nói ta không thông minh thì ta không phản bác gì, nhưng ngươi gϊếŧ chết hai bọn hắn thì rõ ràng là thiểu năng trí tuệ rồi!"

Hoàng Nhược Yên sùng bái mà nhìn Tây Môn Mập Mạp: "Tây Môn công tử thật thông minh, chuyện này mà cũng có thể nghĩ ra được. Tràng chủ, lần này ngươi làm sai thật rồi, hai người bọn họ vốn chính là hai nhân chứng quan trọng."

Giang Thái Huyền liếc mắt hai người: "Các ngươi có ý gì? Khoe ân ái?"
« Chương TrướcChương Tiếp »