Chương 86. Bạo huyết đan

Ầm ầm

Một tiếng bắt đầu, toàn thân Lâm Nguyên tỏa ra khí thế võ đạo cấp chín, cứ thế mà thi triển ra hết, nguyên lực mạnh mẽ chấn động, nguyên khí thở ra tứ phía, đá vụn bay tung tóe.

"Ngươi cho rằng chỉ có ngươi mới tiến bộ sao?

Hoàng Nhược Yên cười, không hề yếu thế, cùng là võ đạo cấp chín, hơn nữa còn là cấp chín đỉnh phong!

"Trời ơi, là võ đạo cấp chín, Hoàng Nhược Yên không phải là phế vật sao?

các đại gia tộc nổi tiếng, Tiên Thiên võ giả đang vây xem xung quanh, cùng đồng thời sợ ngây người.

"Cho dù ta đã bỏ ngươi, ngươi cũng không thể tìm nam nhân khác, chết đi!" Lâm Nguyên sắc mặt lạnh lẽo, một chưởng đánh ra, nguyên khí dâng trào, cuồn cuộn quét sạch.

"Ban đầu đồng ý gả cho ngươi, là do Hoàng Nhược Yên ta mắt bị mù mà."

Hoàng Nhược Yên hừ lạnh một tiếng, thân thể mập mạp khẽ chấn động, cũng đánh ra một chưởng, nguyên lực mạnh mẽ, thu vào một chưởng.

Phịch

Một chưởng đánh ra, khí lực tiêu tán, Hoàng Nhược Yên thân hình bất động, Lâm Nguyên lùi vài bước, thần sắc kinh ngạc.

"Đáng chết, nguyên khí của Hoàng Nhược Yên làm sao lợi hại như vậy?

sắc mặt Lâm Nguyên u ám, hắn dùng một chưởng võ kỹ, thế mà Hoàng Nhược Yên lại dùng tay đánh lại một kích.

Nhìn thấy sắc mắt Lâm Nguyên u ám, Hoàng Nhược Yên trong lòng cười lạnh, đánh ra tiếp một chưởng, nhưng vẫn không dùng võ kỹ, chỉ là một chưởng bình thường.

"Bôn Lôi chưởng, gϊếŧ!" Lâm Nguyên sắc mặt lạnh lùng, hai chưởng đánh vào nhau, nguyên khí tản ra, Bôn Lôi vang lên, dữ dội đến điếc tai, tựa như Thiên Lôi giáng xuống.

Ầm

Tiếng va chạm một lần nữa khiến khí lực mạnh mẽ càn quét bốn phương, đá vụn vỡ nát, Hoàng Nhược Yên vẫn không hề nhúc nhích, Lâm Nguyên lại lùi một bước lần nữa.

Lần này, các đại Gia tộc vây xem cũng nhìn ra nguyên do, nguyên khí của Hoàng Nhược Yên, tuyệt đối ở trên Lâm Nguyên, hơn nữa còn cao hơn không chỉ là một cấp.

"Chống chọi không được, chỉ có thể tìm cách chạy trốn.

Lâm Nguyên sắc mặt khó coi, bước chân đạp chuyển, có lôi quang lấp lóe, đồng bộ tung ra Bôn Lôi bộ và Bôn Lôi chưởng, đây chính là bí kíp tuyệt học của học viện Thanh Nguyệt.

Bôn Lôi bộ đạp chuyển, Lâm Nguyên tựa như hóa thân vào lôi quang, tốc độ tăng mạnh thêm.

"Được, Lâm Nguyên này, cũng không kém như trong tưởng tượng.

Không ít gia chủ gia tộc khen hắn, vì bọn họ dù gì cũng đã cược Lâm Nguyên thắng.

Nhìn Lâm Nguyên tựa như ảo ảnh, Hoàng Nhược Yên khóe miệng nhếch lên châm chọc, thân hình to mập chuyển động, tốc độ cũng nhanh như hắn, có khi còn nhanh hơn so với Lâm Nguyên.

Phách

Lâm Nguyên đang chạy, đột nhiên thấy đau ở ngực, chỉ thấy thân ảnh Hoàng Nhược Yên, xuất hiện trước mặt hắn, một chưởng đánh vào ngực hắn.

"Phốc"

Nguyên lực mạnh mẽ phun ra, mặt Lâm Nguyên biến sắc, trực tiếp bay đi, máu tươi phun ra, sắc mặt kinh hãi: "Làm sao có thể?"

Đám người đỉnh cấp gia tộc và Lâm Thần sắc mặt biến đổi, Bôn Lôi bộ chính là tuyệt học nổi tiếng của học viện Thanh Nguyệt, là bộ pháp đứng đầu cả thành Thanh Nguyệt này.

Hoàng Nhược Yên một chưởng đánh thương Lâm Nguyên, nàng không có đuổi theo, mà khinh thường nhìn Lâm Nguyên: "Ngươi chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao? Lúc trước, là ai nói bản thân sắp lêи đỉиɦ phong, nói ta không xứng với hắn?"

"Là ai đưa giấy ra, cầu xin ta, muốn cùng ta thành hôn?"

"Biết được ca ca của mình chết rồi, mình có thể được bồi dưỡng, lập tức lật mặt, giải trừ hôn ước với ta!"

Từng câu nói, như đánh vào lòng Lâm Nguyên, gương mặt không được coi là đẹp trai kia, đã bắt đầu bắt đầu méo mó: "Ta không tin, ta đã là võ đạo cấp chín, ta chính là thiên tài, ngươi chẳng qua chỉ là gặp may mà thôi!"

Lâm Nguyên gầm lên, hoàn toàn mất đi lý trí, nguyên khí trong cơ thể phồng lên, song chưởng tụ lại, tia sét lập lóe, lôi quang tản ra, oanh kích mà đánh.

Một chiêu này, là hắn bộc phát lực đánh mạnh nhất để công kích, hắn muốn gϊếŧ chết Hoàng Nhược Yên, người phụ nữ đã mang đến cho mình sự sỉ nhục này!

"Đừng tưởng rằng, chỉ có ngươi biết võ.

Hoàng Nhược Yên cười lạnh một tiếng, hai chưởng tụ lại, nguyên lực mạnh mẽ đánh vào.

Két

Một tiếng thét dài, Yêu Hoàng kêu lên, bóng dáng Yêu Hoàng hiện ra, liệt hỏa bừng lên, đốt cháy hư không, đánh tới.

"Đây là, tuyệt kỹ của Yêu Hoàng gia tộc.

sắc mặt Lâm Nguyên và Lâm Hồng biến đổi liên hồi, trong mắt lóe lên một chút khϊếp sợ.

Các gia tộc còn lại sắc mặt cũng kinh hoàng, nhưng lại không nhận ra nguồn gốc của võ kỹ này, chỉ là sợ hãi thán phục Hoàng Nhược Yên sao trên người lại có tuyệt học như vậy.

Ầm

Tiếng Yêu Hoàng phá vỡ không gian, lửa cháy hừng hực bao phủ cả lôi quang, hủy diệt lôi điện, sau đó đánh vào người Lâm Nguyên.

Phốc

Lâm Nguyên phun ra một ngụm máu tươi, vô số liệt hỏa thiêu đốt, đau đớn vô cùng, nguyên khí vội vàng trào ra mãnh liệt nhưng không thể ngăn được uy thế của liệt hỏa.

"Lâm Nguyên, ngươi là thiên tài võ đạo ư?

Hoàng Nhược Yên xùy cười một tiếng, trong mắt tràn ngập sự khinh thường cùng đùa cợt: "Về tu vi, ta đàn áp ngươi, về võ kỹ, ngươi không bằng ta, ngươi còn có cái gì nữa?"

"Ngươi... Đi chết cho ta.

Lâm Nguyên thật vất vả mới dập tắt được ngọn lửa trên người, nghe thấy Hoàng Nhược Yên trào phúng, hắn điên cuồng gầm thét, lấy một viên thuốc trong tay, đột nhiên nuốt vào, hơi thở tăng lên.

"Đó là bạo huyết đan, một khi nuốt vào, thực lực sẽ tăng gấp bội, gần đến cấp Tiên Thiên.

Mấy tên gia chủ ngưng thần nói.

"Tràng chủ, bọn học viện Thanh Nguyệt này chẳng ra gì.

vẻ mặt Vương Nguyên hầm hầm, nhìn về phía Lâm Thần hai người bọn họ, trong mắt đầy vẻ tức giận, hắn là vì cược Thần Ma đạo tràng thắng lợi nên đã đem cả nhà mình đi đặt cược hết rồi.

Sắc mặt Giang Thái Huyền đạm mạc, không có chút lo lắng nào: "Đây chính là cái bọn họ nói là bất chấp thủ đoạn, Ai, học viện Thanh Nguyệt ,cũng chỉ có loại thủ đoạn hèn hạ này thôi sao."

Vương Nguyên lo lắng, đang định nói gì đó, thì nhìn thấy Hoàng Nhược Yên cười lạnh, ánh mắt vô cùng xem thường: "Năng lực học viện Thanh Nguyệt thì ra chũng chỉ đến thế, ta xem như được mở mang tầm mắt rồi, chỉ là phế vật như ngươi, còn dám tự xưng là thiên tài?"