Chương 83. Hệ thống, sao ngươi không đồng cảm với ta một chút

"Đa tạ tràng chủ.

Thiếu niên kích động cúi lạy nói, nắm chặt quyền, mơ hồ thấy lôi quang lóe ra, tùy tiện vung một quyền, bầu không khí nổ vang.

Thì ra Thần Lôi Bá Thể hung hãn như vậy!

"Nếu như ngươi muốn cám ơn ta, thì đi thành Thanh Nguyệt, thi triển Thần Ma Bá Thể, nói cho tất cả mọi người, ngươi ở chỗ ta đã đạt được Thần cấp thể chất.

Giang Thái Huyền thản nhiên nói, đây là một biển hiệu sống!

Thiếu niên vẻ mặt lúng tứng, khàn giọng nói: "Chờ ta tìm được muội muội, ta nhất định đi làm."

"Rốt cuộc là tại sao ngươi cứ nhớ mong muội muội của ngươi vậy?

Giang Thái Huyền khẽ nhíu mày.

"Ta tên Tiêu Thiên, là một dòng thứ của Tiêu gia, muội muội ta là Tiêu Yến, là một mỹ nhân nổi tiếng, ba ngày trước, bị tên cẩu Tiêu Thành kia uy hϊếp lừa đi, giờ không thấy tung tích đâu, ta đi tìm Tiêu Thành, lại bị hắn đuổi ra, còn nói nếu ta còn đến thì sẽ gϊếŧ ta."

Thiếu niên Tiêu Thiên mắt đỏ lên, kể lại sự tình của mình: "Phụ mẫu chết sớm, gia tộc bỏ mặc, ta cùng muội muội sống nương tựa lẫn nhau, ta không còn cách nào cả, đúng lúc đó trông thấy những tờ giấy kia, ta liền mang theo tất cả tiền của tới, vốn nghĩ, nếu như không chiếm được những thứ này, ta sẽ lại đi tìm Tiêu Thành, bị đánh chết còn tốt hơn là sống trong uất ức."

Giang Thái Huyền nói khẽ: "Hiện tại, ngươi đạt được Thần Lôi Bá Thể, là một trong những người có thiên phú đứng đầu thànhThanh Nguyệt, nếu tu luyện cẩn thận thì hủy diệt Tiêu gia cũng không phải là việc khó."

"Một trong?

Tiêu Thiên rất tinh nhạy, mình đạt được Thần cấp thể chất, thiên phú này thế mà chỉ là một trong những người đứng đầu thành Thanh Nguyệt?

Giang Thái Huyền mỉm cười: "học viện Thanh Nguyệt Thang Nguyệt Lộ, nàng ta từng chiếm được thần huyết."

Tiêu Thiên liền hiểu, thần huyết không kém gì so với thần thể!

"Huyền ca, ăn cơm thôi.

giọng của Tây Môn mập mạp truyền đến.

Tràng chủ, ta, ta đi trước đây.

Tiêu Thiên lập tức nói.

"Đợi đã, ở lại cùng ăn một bữa.

Giang Thái Huyền nói, dừng một chút, lại nói: "Ăn một bữa, để tu vi của ngươi ổn định một chút, cũng coi như ta giúp một phần lực, tương lai tuyên truyền nhiều cho ta một chút."

"Đa tạ tràng chủ.

Tiêu Thiên cảm động ôm quyền.

Giang Thái Huyền mỉm cười, hắn biết, Tiêu Thiên hiện tại sẽ không vạch trần hắn, nếu không, tuyệt đối sẽ bị Tiêu Thành, thậm chí là Tiêu gia gϊếŧ, dù sao, bắt muội muội của người ta đi, mối thù này thật sự rất lớn.

Đối với Tiêu Thiên, Giang Thái Huyền cũng đồng cảm, nhưng cũng chỉ là như vậy, so với đồng cảm, hắn càng muốn Tiêu Thiên niệm tình, tương lai giúp hắn tuyên truyền.

Hai người đi ra khỏi đạo tràng, mùi thịt đậm đà truyền đến, còn có mùi nguyên khí sực nức, làm say lòng người.

A Hoài cùng Hoàng Nhược Yên cũng đã quay trở về, nói về giờ ăn, Hoàng Nhược Yên còn đúng giờ hơn so với Tây Môn mập mạp.

"Đây, đây là thịt gì, nguyên khí thật dồi dào.

Ăn một miếng, Tiêu Thiên khϊếp sợ hai mắt mở to.

Tây Môn mập mạp nuốt một miếng, không nói, A Hoài tiếp lời nói: "Yêu thú Trúc Cơ."

"Cái gì? Yêu thú Trúc Cơ?

Tiêu Thiên trừng hai mắt, mình vừa rồi ăn là thịt của yêu thú Trúc Cơ?

Trúc Cơ là gì, chính là lão tổ, cấp bậc của lão tổ Tiêu gia là gia tộc cao cấp Định Hải Thần Châm, loại cấp bậc Định Hải Thần Châm này thế mà lại bị người ta cho vào nồi rồi sao?

Cái này dù là Thành chủ Thanh Nguyệt, cũng không được ăn đâu?

"Tây Môn công tử, tại sao ngươi không nói chuyện?

Hoàng Nhược Yên nhìn Tây Môn Tình, ai oán nói: "Người ta dự định cố gắng luyện võ, nên chỉ có thời gian ăn cơm mới có thể cùng công tử nói chuyện với nhau thôi."

Khuôn mặt mập mạp củaTây Môn Tình chợt đỏ bừng nhưng vẫn không có mở miệng.

"Được rồi, Tây Môn mập mạp, lần sau không cần làm theo quy định này nữa.

Giang Thái Huyền thản nhiên nói, xem ra mập tử này vẫn còn nhớ quy định ăn không được nói chuyện.

Tây Môn Tình lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hắn rất sợ vừa mở miệng, Võ Tòng sẽ đột nhiên nhảy ra, đem hắn treo lên đánh, bình thường thời gian ăn cơm, chỉ cần Giang Thái Huyền không mở miệng, Tây Môn mập mạp cũng không dám mở miệng, dù là hiện tại Võ Tòng không có ở đây.

Tiêu Thiên khi biết được đây là thịt của yêu thú Trúc Cơ, thì liên tục ăn rất nhiều, qua lần này, từ nay về sau có thể được ăn nữa hay không cũng rất khó nói.

Chỉ là, hắn vừa ăn mấy miếng, liền ngưng lại, trong cơ thể hắn nguyên khí tràn ngập dày đặc, hắn liền vội vàng bỏ bát đũa xuống, khoanh chân luyện hóa.

Giang Thái Huyền mỉm cười, Tây Môn mập mạp vẻ mặt mơ hồ, Huyền ca hôm nay sao lại tốt vậy? Tự nhiên mời người ta ăn cơm, phải biết, Hoàng Nhược Yên bọn họ phải nộp tiền ăn đó.

Chờ đến lúc Tiêu Thiên luyện hóa xong nguyên khí, thành công nắm vững tu vi Võ đạo cấp bảy, thì lúc này, đám người Giang Thái Huyền cũng đã ăn xong, Hoàng Nhược Yên lại đi luyện võ, Tây Môn mập mạp cũng không hề nhàn rỗi mà khoanh chân tu luyện.

Nhìn Giang Thái Huyền ngồi ở cửa ra vào, một chút phong độ cũng không có, Tiêu Thiên ôm quyền nói: "Đa tạ ân huệ của tràng chủ, Tiêu Thiên sẽ luôn khắc sâu trong lòng."

"Đi đi, đừng bị hận thù che mờ mắt, tương lai của ngươi, có thể sẽ thành thần.

Giang Thái Huyền tựa như cao nhân đắc đạo, nhàn nhạt phất tay.

Tiêu Thiên trong lòng trầm xuống, hắn sao lại nghe không hiểu cơ chứ, nhưng muội muội của mình rất có thể đã gặp nạn, hắn cũng có nghĩ qua khả năng này, chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi.

Tiêu Thiên đi rồi, Giang Thái Huyền bước đến trước bàn quay, mang theo buồn bực nói: "Hệ thống, vì sao ngươi không đồng cảm với ta một chút?"

Hắn cũng muốn Thần Lôi Bá Thể, nhưng ngẫm lại, lần trước bị hại, toàn bộ tiền cũng bị mất, mà chẳng kiếm được cái gì cả.