Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 74. Thuê người gϊếŧ hắn

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Tràng chủ có điều chưa biết, tiểu thư nhà ta cũng không kém đâu. Chỉ là tiểu thư chưa thức tỉnh được huyết mạch mà thôi. Nếu tương lai mà thức tỉnh thì cũng không kém hơn Đỉnh cấp huyết mạch đâu, cả hai kết hợp chính là hổ mọc thêm cánh, lương duyên trời định.

Thanh niên võ giả nói.

Giang Thái Huyền kinh ngạc dùng hệ thống quét qua Hoàng Nhược Yến, thông tin hiện thị:

Tên: Hoàng Nhược Yên

Hiện trạng: yêu hoàng huyết mạch, Cao cấp, chưa kích hoạt, có thể dùng kích hoạt chi thủ để kích hoạt.

Yêu hoàng huyết mạch vốn là Đỉnh cấp nhưng Hoàng Nhược Yên lúc sinh ra thì bị khó sinh nên huyết mạch có chỗ thiếu hụt khiến cho phẩm cấp giảm xuống, nếu không gặp được cơ duyên thì e rằng rất khó thức tỉnh.

Đề nghị: Trước tiền sử dụng Thần Huyết đan bù lại chỗ thiếu hụt và tăng lên phẩm cấp, sau đó sử dụng kích hoạt huyết mạch.

"Huyết mạch không kém, nhưng rất khó kích hoạt.

Giang Thái Huyền thản nhiên nói.

"Tràng chủ nhãn lực lợi hại, tại hạ bội phục.

Thanh niên võ giả khϊếp sợ nói. Lúc trước, huyết mạch Hoàng Nhược Yên làm gia tộc hao tổn tâm tư một phen, mất rất nhiều thời gian mới có thể phát hiện ra. Không ngờ rằng hôm nay Giang Thái Huyền chỉ một cái liếc mắt liền có thể nhìn ra được.

"Về việc Huyết mạch thì ta không bàn.

Giang Thái Huyền dừng một chút rồi nói: "Nhưng người này nếu muốn tu luyện thì phải cần vô số tài nguyên, tiền tài không thể thiếu..."

"Tràng chủ, ta cái gì cũng thiếu, chỉ có tiền là không thiếu!!!" Hoàng Nhược Yên ngắt lời, sau đó huơ tay một cái thì bỗng có một đống tinh thạch sáng lấp lánh xuất hiện: "Đây là một trăm đồng tinh, nếu không đủ thì ta còn rất nhiều..."

Thanh niên võ giả nhìn Giang Thái Huyền, tựa tiếu phi tiếu mà nói: "Tràng chủ, điều kiện của ngươi chúng ta hầu như đều có thể làm được hết. Chắc ngươi sẽ không làm khó nữa đúng không?"

Giang Thái Huyền: "..."

Tây Môn mập mạp, Huyền ca không giúp được ngươi rồi!

Trong đạo tràng, toàn thân Tây Môn mập mạp run lẩy bẩy, hắn là bị hù doạ, tuyệt đối không phải run vì kích động.

Từng có lúc, hắn mơ ước có nữ nhân, hơn nữa còn có rất rất nhiều nữ nhân, còn có mộng tưởng về Lục nữ thần. Thế nhưng ông trời ơi, do hắn đã cầu quá nhiều nên người mới trừng phạt hắn sao? Tây Môn mập mạp khóc thảm.

"Vậy thì ngươi phải đáp ứng ta một chuyện, phải trưng cầu ý kiến Tây Môn Tình.

Giang Thái Huyền không có biện pháp gì đành nhắm mắt chán nản nói.

"Trưng cầu ý kiến?

Thanh niên võ giả không vui nói: "Tràng chủ, tiểu thư nhà ta thân phận tôn quý, bao nhiêu người... Khụ, tuyệt đối xứng với Tây Môn công tử."

Hắn ban đầu là muốn nói tiểu thư nhà hắn có nhiều người theo đuổi, nhưng nhìn lại dáng người của Hoàng Nhược Yên thì quả quyết nuốt mấy lời này xuống bụng, lời này quá giả sẽ không ai tin.

Hoàng Nhược Yên cũng có chút không cao hứng, Giang Thái Huyền chỉ có thể đoạt cơ hội mà nói: "Tây Môn Tình là Đỉnh cấp huyết mạch, chuyện này ta vốn không cần nói nhiều. Tài hoa của hắn chắc hẳn các ngươi cũng đã biết rõ rồi, một người văn võ song toàn như thế thì biết đi đâu tìm? Hơn nữa, có một loại người cốt khí rất cao, nếu ta trực tiếp đáp ứng thì e là sẽ bị phản tác dụng."

"Chỉ cần Hoàng tiểu thư đáp ứng ta chuyện này, về sau ta lập tức đồng ý cho ngươi theo đuổi Tây Môn Tình, hơn nữa...

Giang Thái Huyền nói đến đây thì dừng một chút, dùng nguyên lực truyền âm nói: "Nếu sau này Tây Môn Tình có nhiệm vụ thì ta có thể thông báo cho tiểu thư biết thời gian, địa điểm để các ngươi có thể cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, trải qua gian nan khốn khó với nhau nhằm rèn luyện tình cảm, lâu ngày ắt sẽ sinh tình."

Hai mắt Hoàng Nhược Yên tỏa sáng, lúc này nàng mới cao hứng trở lại: "Được, không cần biết tràng chủ có chuyện gì, ta nhất định đều giúp ngươi hoàn thành."

"Việc thì đơn giản thôi. Ba ngày sau đại diện cho Thần Ma đạo tràng quyết đấu với học viện Thanh Nguyệt, đánh phế Lâm Nguyên!" Giang Thái Huyền nói.

"Lâm Nguyên?"

Sắc mặt của tên thanh niên võ giả nọ và Hoàng Nhược Yên đồng thời thay đổi, âm trầm vô cùng, tràn ngập phẫn nộ.

"Hai vị đây là có ý gì? Hay là các ngươi với Lâm Nguyên vốn là hảo bằng hữu?

Giang Thái Huyền nhíu mày.

"Tên hỗn đãn Lâm Nguyên đó, hôm qua hắn vừa mới từ hôn với tiểu thư.

Thanh niên võ giả sắc mặt rất khó nhìn: "Tên Lâm Nguyên thối tha vốn có hôn ước từ trước với tiểu thư, thế nhưng hôm qua lại viết một phong thư từ hôn rồi, quả thật là làm nhục nhã tiểu thư nhà ta."

Hoàng Nhược Yên thần sắc cũng vô cùng băng lãnh, rét lạnh đến cực độ: "Nếu không phải vì thực lực không đủ, ta đã thật sự gϊếŧ chết hắn rồi."

Giang Thái Huyền có chút sững sờ, còn có việc này à?

Nhìn dung nhan của Hoàng Nhược Yên, Giang Thái Huyền không kìm được mà cảm thán. Biết sao được, hắn thấy tên kia từ hôn hoàn toàn là một lựa chọn sáng suốt, không chừng cưới về thì Lâm Nguyên người ta cả đời này cũng không còn mặt mũi nào mà đi ra ngoài gặp người khác nữa.

Đương nhiên, chuyện này hắn cũng chỉ dám nghĩ trong lòng mà thôi. Vì hiện tại Giang Thái Huyền vẫn đang đeo lên một cái mặt nạ phẫn nộ mà vờ hùa theo hai người kia chửi bới: "Tên Lâm Nguyên này có còn là người không vậy, thật hết sức quá quắt. Hoàng cô nương, ta quyết định rồi, ba ngày sau ngươi xuất thủ để xả mối hận này đi."

"Thế nhưng...

Hoàng Nhược Yên há to miệng, nàng chỉ là một người bình thường thì sao có thể làm đối thủ với Lâm Nguyên được. Hơn nữa, hiện tại Lâm Nguyên đã đi vào trăm đoạn bí cảnh, lúc ra ngoài e là sẽ cường đại hơn gấp mấy lần bây giờ.

"Hoàng cô nương có rất nhiều tiền đúng không?

Giang Thái Huyền nói.

Hoàng Nhược Yên gật đầu: "Ngươi muốn ta thuê người gϊếŧ hắn à? Nhưng hắn có Lâm Hồng bảo vệ, ở thành Thanh Nguyệt làm gì có ai dám đắc tội với học viện Thanh Nguyệt đây?"

"Ngươi có bao nhiêu tiền?

Giang Thái Huyền hỏi lại.

"Bao nhiêu à?

Hoàng Nhược Yên nhíu mày, vẻ mặt buồn rầu nhìn về phía Tiên Thiên võ giả: "A Hoài, ta có bao nhiêu tiền?"
« Chương TrướcChương Tiếp »