Chương 2: Nguyên tố chi hải

“A!A!A!” Lam Ca kinh hồn bạt vía kêu lên. Hắn không thể không sợ khi bây giờ người hắn đang bay lơ lửng trên không trung. Hắn mới có 5 tuổi mà còn là lần đầu tiên hắn được bay như vậy.

“Con trai im lặng chút đi, con cũng kêu cả đường rồi.” Ngay bên cạnh hắn một người mặc quần áo lộng lẫy, gương mặt uy nghiêm tức giận nói.

Mà ngoại trừ hai cha con đang ồn ào bên cạnh bọn họ vẫn còn một mỹ phụ vẻ mặt lo lắng quanh thân phát ra hào quang của tình mẫu tử cao cả.

Nàng mặc một bộ váy dài màu xanh ngọc, tóc đen dài được thả buông sau lưng, nghe thấy chồng mình mắng con trai tức giận lườm chồng một cái nói: “Không cho nói con tôi, nhìn lại bản thân ông xem, năm đó ông như thế nào? Lần đầu tiên được bay giống như bị...”

“Dừng lại!” Nam tử trung niên vẻ mặt hơi xấu hổ, mạnh mẽ cắt đứt lời nói của vợ đem 3 từ “tè ra quần” cản trở lại.

Mỹ phụ lại lườm hắn một cái: “Con của ta đã rất giỏi rồi!” Trong lời nói tràn đầy sự cưng chiều.

Người đàn ông trung niên quay lại nhìn đứa bé nói: “Ừm, qua đây.”

Lam Ca nắm chặt tay mẹ, nhìn theo hướng mà baba nhìn.

Ở nơi xa, các dãy núi chập trùng, nhưng trong đó có một dãy núi đặc biệt hấp dẫn ánh mắt hắn.

Trên 2500 mét núi bắt đầu bao phủ bằng tuyết, nhìn từ trên cao xuống ta sẽ thấy từng mảng màu sắc khác nhau. Mà trong những màu sắc này, có một mảng sắc màu xanh lam như bầu trời được phản chiếu ra.

“Baba, đó chính là nguyên tố chi hải của hoàng thất quốc gia Tự Do chúng ta sao?” Lam ca tò mò hỏi.

Người đàn ông trung niên ánh mắt hoài niệm, nói: “Lịch Băng Hà năm 2203, tiên tổ chi tân Đông Hải ở đại lục Yêu Tinh phát hiện ra nguyên tố thứ nhất. Mấy ngàn người tộc nguyên tố thức tỉnh, sau mấy chục năm tìm tòi đi lên, nhờ sức mạnh lớn lên từng ngày, rốt cuộc thành lập ra quốc gia Tự Do, giúp càng nhiều người có được tự do thoát khỏi sự nô ɭệ của 2 tộc Yêu, Tinh.”

“Thời điểm đó chúng ta vẫn còn nhỏ bé chưa thể một mình đối kháng mạnh mẽ với 2 tộc Yêu, Tinh được. Thậm chí còn bị chèn ép. Lúc đó liên hợp cả quốc gia Tự Do với quốc gia Trật Tự tiền thân là Kiến Mộc mỡi miễn cưỡng chống đỡ.

Ngay sau đó, đại tai biến xảy ra chúng ta mới chuyển tới Lam Vực dùng nguyên tố chi hải dẫn mới tạo cơ hội cho chúng ta tồn tại. Lam Vực chúng ta tổng cộng có 376 mảnh chi hải, chỉ có mảnh trước mắt con là lớn nhất. Lam Ca con phải nhớ kỹ, chúng ta được phép dùng mảnh nguyên tố chi hải này để thức tỉnh không phải vì chúng ta là hoàng thất mà quan trọng hơn là bởi chúng ta có thể mang lại cho nhân dân quốc gia Tự Do nhiều sự tự do, thoải mái hơn nữa.”

“Nha.” Tiểu Lam Ca cái hiểu cái không đồng ý.

“Chúng ta xuống dưới nha!” Mỹ phụ nhắc nhở, cả ba người nhanh chóng nhảy xuống vùng sáng đó. Mất trọng lượng, rơi tự do làm Lam Ca hét ầm lên, lại làm mỹ phụ cười ra tiếng như chuông bạc trong đó còn ẩn chứa vài phần hả hê với trò đùa quái đản của mình với con trai.

“Mẹ xấu!”

“Là baba con để ta làm vậy.”

“Baba xấu!”

“...”

“Thật đẹp!” Hai chân vừa chạm mặt đất, tiểu Lam Ca lập tức đặt mông xuống đất ngồi, mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn bốn phía.

Dưới mông hắn là cây cỏ, mà trước mắt hắn biển nguyên tố chi hải màu xanh lam tỏa ra mị lực kinh người.

Biển xanh trong suốt nhìn thấy rõ cả đáy, bên trong có rất nhiều những con cá màu sắc bơi vòng quanh.

Sau khi bình tĩnh lại, Lam Ca bò gần tới bên cạnh bờ tò mò nhìn những chú cá trong: “Baba bọn chúng có thể ăn không?”

Vợ chồng Lam Tường cũng không ngăn cản hành động của con trai, chỉ tức giận nói: “Chỉ có biết ăn thôi, y hệt mẹ ngươi. Đó không phải cá bình thường, mỗi con ở đó đại diện cho một loại Nguyên Tố sứ. Chờ một tí, con liền nhìn thấy thế nào là được Nguyên Tố Sứ công nhận. Con là huyết mạch hoàng thất, ít nhất cũng sẽ có một Nguyên Tố Sứ đồng ý. Giống mẹ con, được nguyên tố Phong đồng ý, còn ta thì được nguyên tố Lôi đồng ý.”

“A, nha. Vậy con nên làm như thế nào?” Lam Ca vẫn tò mò nhìn biển nguyên tố chi hải đang bơi tung tăng.

Mỹ phụ đi tới phía sau hắn, ôn nhu nói: “Mẹ giúp con.” Nàng vừa nói vừa giơ chân lên nhẹ nhàng nhắm mông Lam Ca đạp một cái.

“Bụp” một tiếng Lam Ca liền cắm đầu vào nguyên tố chi hải.

“Nàng là mẹ ruột thật sao?” Lam Tường khóe miệng co giật một cái.

Tương Vân hì hì một tiếng “Dù sao cũng phải xuống. Nói không chừng, một cước này của tôi liền đá ra một thiên tài đấy.”

Lam Tường liếc mắt. người trước mắt là vợ của ông, đã là hoàng hậu của quốc gia Tự Do rồi nhưng vẫn như cũ không thay đổi được tính tình phóng khoáng thích gây sự của nàng. Có thể, do hắn quá chiều nàng rồi, hắn đặc biệt thích tính này của nàng. Vô lo vô ưu, tự do tự tại. Đây chính là điểm mà quốc gia Tự Do tôn thờ.

“Con trai làm sao không có động tĩnh? Nguyên tố chi hải sẽ không yên tĩnh như vậy a!” Lam Tường có chút lo lắng tiến lên nhìn xuống dưới.

Tương Vân sửng sốt một chút, nàng mặc dù hoạt náo, nhưng con trai là tâm can bảo bối của nàng. Vội vàng đi tới bên bờ ngó nhìn.

Nhưng bọn họ lại giật mình phát hiện, trong nguyên tố chi hải trong suốt kia cũng không có hình ảnh của con trai.

Con trai đi đâu?

Tương Vân theo bản năng muốn vào nguyên tố chi hải, nhưng bất ngờ bên trong nguyên tố chi hải những dòng màu sắc rực rỡ nâng đỡ Lam Ca lại trên bờ.

Trừ phi là thức tỉnh nguyên tố, nếu không bất kỳ ai cũng không thể tiến vào nguyên tố chi hải.

“Lam Ca--” Tương vân nhịn không được nghẹn ngào kêu.

Lam Ca đâu?

Còn ở chỗ Lam Ca, bị mẹ đạp một cước xuống hồ, Lam Ca giật mình muốn kêu to, lại không thể kêu ra.

Trên người hắn tự nhiên tỏa ra một vầng sáng màu trắng, thời điểm khi vầng sáng này xuất hiện hắn lập tức ngây dại.

Bởi vì hắn kinh ngạc phát hiện, lúc trước nhìn thấy những con cá nhiều màu sắc rực rỡ kia lại đi tới gần hắn cắn vào góc áo của hắn, kéo lấy thân thể hắn, đi xuống nơi sâu hơn.

Hăn muốn kêu to, gọi mẹ, gọi baba nhưng không thể kêu ra tiếng. Nhưng kỳ lạ là, ở biển nguyên tố chi hải đi sâu xuống dưới hắn vẫn không có cảm giác hô hấp khó khăn.

Màu sắc rực rỡ xung quanh đột nhiên biến mất khỏi các con cá.

Lam Ca ngần ngơ, đúng lúc này, một con cá lớn đột nhiên bơi tới.

Đó là đầu của một con cá lớn màu xanh, so với những con cá bên trên lớn hơn rất nhiều không chỉ to gấp mười. Trên người tỏa ra màu vàng đen nhạt, râu cá dài chạm vào mặt Lam Ca.

Lam Ca theo bản năng đưa tay sờ nó, cá lớn màu xanh thân thể lạnh buốt, trơn trượt. Con cá cũng không tránh sự đυ.ng chạm của hắn. Tiếp theo nó bỗng nhiên biến thành một đạo ánh sáng chui vào cơ thể Lam Ca.

Lam Ca cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, có một cảm giác khó tả. Không đợi hắn cảm giác ra được cái gì, một con cá màu đỏ bơi lại gần hắn. Ngay sau đó, lại có 2 con cá màu xanh lá và cá lớn màu tím tới gần cậu.

Ba con cá lớn đều tới trước mặt hắn, cùng dùng chiếc râu dài chạm vào thân thể hắn. Sau đó một màn quỷ dị xuất hiện.

Ba con cá lớn bắt đầu dùng thân thể to lớn của mình va chạm vào nhau quẫy cho biển nước sóng động.

“Đừng đánh nhau, đừng đánh nhau. Không nên đánh nhau!” Lam Ca không biết khi nào mà mình có thể nói được, hắn nâng tay lên vỗ vỗ cả ba đầu cá lớn. Kỳ lạ là, ba con ca lớn này lại yên tĩnh trở lại. Tiếp theo, một cái chớp mắt, ba con cá biến thành ba đạo ánh sáng chui vào trong người hắn, trong tiếng kinh hô của Lam Ca, dung nhập vào trong cơ thể hắn biến mất không còn tăm tích.”

Bên bờ.

“Con trai đây? Ông trả con trai cho tôi.” Tương Vân lên tiếng khóc lớn, đập lên l*иg ngực Lam Tường.

Lam Tường há to miệng, nhưng cuối cùng vẫn không nói lời tổn thương con trai là do bà đạp. (sợ vợ chứ gì^-^)

“Đừng nóng vội, nhìn thêm lúc nữa xem sao. Nguyên tố chi hải là niềm tin tâm linh đạo sư của quốc gia Tự Do. Cho tới bây giờ nó chưa từng tổn thương người của quốc gia Tự Do. Lam Ca nhất định không có việc gì đâu.”

“Thế nhưng đã lâu như vậy rồi. Lúc trước, chúng ta đều là...”

“Ông--” Tương Vân còn chưa dứt lời, bất ngờ giữa biển nguyên tố chi hải , một tiếng kỳ lạ vang lên, ngay sau đó một màn kỳ lạ xuất hiện. Nước biển trong suốt bắn tung tóe như vòi rồng xông lên trời.

Lam Tường cùng Tương Vân cũng không khỏi giật mình mở to hai mắt nhìn.

“Triều tịch nguyên tố?” Hai người trăm miệng một lần nói.

Sắc mặt Lam Tường trong nháy mắt ngưng trọng, trong lịch sử quốc gia Tự Do triều tịch nguyên tố chỉ đã xuất hiện một lần, chính là lần đại tai biến trước đó, chừng hơn trăm nguyên tố chi hải ở đất trời hội tụ tạo thành vòi rồng xuất hiện. không lâu sau đó đại tai biến xảy ra, cải biến toàn bộ đại lục Yêu Tinh. Cũng đã làm mang lại cho nhân loại cơ hội để thoát khỏi Yêu tộc cùng Tinh tộc thống trị.

Mà lần này, mặc dù chỉ có một vòi rồng nhỏ xuất hiện, nhưng nó có ý nghĩa gì? Chẳng lẽ lại có tai nạn gì sắp xảy ra.

Nhưng sau một khắc, gương mặt Lam Tường ngưng trọng liền biến thành kinh ngạc, bởi vì vòi rồng không hướng lên không trung mà theo vòng cung thẳng tới bên bờ.

Khoảng cách dần thu hẹp, bọn họ có thể thấy rõ vòi rồng kia là do màu xanh. đỏ, lam, tím 4 màu sắc tạo thành.

Nó dừng ngay ở trên bờ, nháy mắt thu lại, chỉ để lại một thân ảnh mờ mịt. Cuối cùng, bốn màu sắc kia ngưng tụ thành một đóa hoa tứ sắc hư không ở sau đầu Lam Ca.

“Thiên Quyến Tự Do Giả, khống chế tứ nguyên tố?” Tương Vân la lên thất thanh, trong mắt hai vợ chồng càng tràn đầy vẻ khó tin.

Người dân Lam Vực, một khi được nguyên tố chi hải thành công thức tỉnh nguyên tố sứ sẽ được gọi là Thiên Quyến. Mà Tự Do Giả thức tỉnh được một nguyên tố sẽ gọi là Sơ giai Tự Do Giả!