Đêm dần tối, mặt Lương Khâu hơi đỏ vì rượu, thế nhưng lại được bản thân che giấu rất tốt, sắc mặt trầm ổn, thần sắc thanh minh, làm cho người ta không nhìn thấy chút men say nào.
Trên bàn rượu, người đối diện cười ha hả nâng ly: "Nào, Lương tổng, ly rượu này tôi kính anh, hy vọng chúng ta tiếp tục hợp tác vui vẻ."
Lương Khâu lơ đãng nhíu mày, rất nhanh lại biến mất, sau đó đưa tay bưng ly rượu lên, giọng trầm ổn: "Hợp tác vui vẻ."
Kết thúc bữa tiệc, hợp đồng cũng thuận lợi ký xuống, trước khi đi, ông chủ kia híp mắt cười nói bên tai Lương Khâu: "Lương tổng, tối nay tôi còn chuẩn bị cho anh một món quà."
"Hy vọng có thể hợp khẩu vị của Lương tổng."
Nghe vậy, Lương Khâu khẽ nhướng mí mắt.
Khách sạn, Lương Khâu vừa mở cửa phòng đã nhận ra sự khác thường.
Rũ mắt nhìn xuống, ở cửa đặt một đôi giày vốn không thuộc về căn phòng này.
Cũng là một đôi giày da nam.
Vẻ mặt Lương Khâu dừng lại, hai mắt nhìn chằm chằm đôi giày kia.
Sau khi thu hồi tầm mắt, anh nhấc chân đi vào bên trong, trong phòng rất sạch sẽ, không hề có chút đồ linh tinh nào.
Ánh mắt anh nhàn nhạt nhìn quanh bốn phía, không thấy một bóng người, chỉ có tiếng nước tí tách truyền ra từ trong phòng tắm.
Lương Khâu đi tới cạnh sô pha rồi ngồi xuống, đưa tay kéo cà vạt một chút, lỏng lẻo đeo ở trên cổ, áo khoác không biết từ lúc nào đã bị anh cởi ra ném qua một bên.
Lượng rượu tối nay uống vào đã vượt quá mức bình thường của anh, đầu Lương Khâu hơi choáng, anh dứt khoát nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Tựa lưng vào sô pha, nghe tiếng nước chảy ở trong phòng tắm, suy nghĩ có chút phiêu tán ra ngoài.
Thì ra món quà mà người đàn ông kia nói chính là cái này.
Mấy năm nay Lương Khâu làm ăn có thể nói như cá gặp nước, xu thế phát triển mạnh mẽ, ở trong giới, anh đương nhiên sẽ có phân lượng nhất định.
Điều này dẫn đến rất nhiều người muốn trèo lên vị tân binh thương giới này, có không ít kẻ muốn bí mật nhét tiền nhét người vào, có điều tới tận bây giờ vẫn chưa ai thành công.
Vậy mà vẫn có người làm không biết mệt, trong mắt bọn họ, có đàn ông nào thật sự không háo sắc, sở dĩ Lương Khâu không bị đả động, vậy rõ ràng chứng minh đồ tặng đến không trúng ý người.
Thế nhưng, ngày thường bị đưa đến đều là phụ nữ, mà lần này... Có lẽ gần đây nghe được một ít lời đồn đi.
Lương Khâu quét mắt nhìn phòng tắm đang đóng cửa, không khỏi bật cười, khá thật, trực tiếp đưa tới một người đàn ông.
Anh đang suy nghĩ làm sao đuổi người đi, trong phòng liền truyền đến động tĩnh, cửa phòng tắm bị mở ra. Lương Khâu mở mắt, trong phút chốc, bốn mắt nhìn nhau với người vừa bước ra khỏi phòng tắm.