Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Kiếm Lưu Lạc Pháp Giới

Chương 66: Cây bút

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đi được một lúc thì hai người bước vào học viện.

Bản thân tòa kiến trúc ở đây trông giống như một ngôi trường điển hình, chỉ là… trông sang quý và hoàng gia hơn nhỉ?

Có rất nhiều thiết kế khiến Shang nhớ đến thời kỳ quý tộc lên ngôi ở trên Trái Đất. Tòa nhà trông tưởng chừng đơn giản và cổ xưa, nhưng thực chất thì rất đắt tiền.

Tuy nhiên, cảm giác cổ xưa chỉ là do Shang sống ở thời hiện tại trên Trái Đất. Suy cho cùng, tất cả những tòa nhà đều trông như thể cổ xưa.

Đại sảnh nơi này vô cùng rộng lớn, và Shang có thể nhìn thấy nhiều vũ khí đa dạng đang treo trên tường. Thanh kiếm của Shang run rẩy trên lưng do lượng quặng mạnh mẽ xung quanh anh toát ra. May mắn thay, chiếc áo choàng của Shang đã che giấu được sự rung chuyển của thanh kiếm.

Shang theo người giáo viên đi lên mấy bậc thang, đi dọc theo một hành lang dài, rồi hai người bước vào một đại sảnh khác.

Đại sảnh này thì không lớn lắm, nhưng nó cũng không hề nhỏ đâu. Nó rộng khoảng mười mét, và có một chiếc bàn lớn với vài chiếc ghế xung quanh ở rìa hành lang, cách bố trí nơi này có chút bất tiện. Đặt cái bàn ở giữa thì sẽ trông ổn hơn.

"Ngồi đi. Ta sẽ gọi hai người còn lại đến," vị giáo viên giải thích và lấy ra một viên tin thể nhỏ từ Nhẫn không gian của mình. "Chúng ta cần ba giám khảo cho một buổi kiểm tra chính thức."

Y nói vài lời vào viên pha lê rồi lại cất nó đi. Sau đó thì bước tới một ngăn kéo bên cạnh và lấy ra một vài tờ giấy và đặt tờ giấy trước mặt Shang. "Cậu biết đọc và viết không đó?"

Trong giây lát, Shang nghĩ rằng câu hỏi này quả thật khá buồn cười, nhưng rồi anh nhớ ra rằng mình đang ở một thế giới khác, ở nơi này có lẽ không phải ai cũng có khả năng đọc và viết.

"Biết," Shang nói khi nhìn vào tờ giấy trước mặt.

Lại đống giấy tờ thủ tục các kiểu.

‘Thế mà mình cứ tưởng mình đã thoát khỏi thủ tục hành chính và mấy thứ giấy tờ các kiểu sau khi rời khỏi Trái Đất," Shang nghĩ với vẻ khó chịu.

Shang nhanh chóng lấy cây bút ra và-

"Một cây bút bi á?" Shang chợt nghĩ khi nhìn cây bút trên tay. ‘Ủa chứ không phải là bút lông và lọ mực à?’

Shang ngạc nhiên nhìn cây bút bi. Chiếc bút này trông giống như một chiếc bút bi được chế tạo hơi thô sơ, khiến Shang cảm thấy có chút kỳ lạ.

Một cây bút bi trong thế giới này á?

“Không cần dùng lọ mực để viết đâu,” giáo viên nói và chỉ vào chiếc bút. "Đây là thứ mà chúng ta gọi là bút bi, nó có tích hợp lọ mực bên trong rồi, chỉ cần ấn xuống là có thể viết được thôi."

Shang nhìn giáo viên một lúc rồi cau mày nhìn lại tờ giấy. Nhưng cuối cùng, Shang chỉ đơn giản chấp nhận thực tế rằng có bút bi tồn tại trong một thế giới tràn ngập Pháp sư và chiến binh.

Shang điền hết tất cả câu hỏi trong mẫu đơn. Các câu hỏi kia rất cơ bản. Shang được hỏi về tên tuổi, xuất thân gia tộc, kiến

thức, phong cách chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu và nhiều điều khác liên quan đến nghề nghiệp mà anh đã chọn.

Trong lúc điền đơn, hai người khác bước vào. Họ chào vị giáo viên đầu tiên và ngồi xuống cạnh anh.

Một người là phụ nữ trẻ trung với mái tóc đỏ rực, trong khi người còn lại là một ông lão với mái tóc màu hoa râm. Người phụ nữ trông chỉ tầm khoảng độ tuổi hai mươi, trong khi ông lão thì có lẽ đã bảy mươi tuổi rồi.

“Viera, em đang làm gì ở đây thế?” Vị giáo viên đầu tiên hỏi nữ giáo viên trẻ trong khi Shang vẫn đang điền đơn.

“Hôm nay em sẽ đi săn,” Viera mỉm cười nói. "Em sẽ tiến vào Hẻm Vực vào buổi tối này."

Vị giáo viên đầu tiên cau mày. "Em có chắc không đó? Em chỉ mới đột phá lên Cảnh Giới Tư Lệnh gần đây thôi, tiến vào Hẻm Vực bây giờ có thể là hơi sớm đó."

"Em biết mà," Viera nói, "nhưng em cần phải trải nghiệm nguy hiểm hơn nữa. Việc săn lũ quái thú Cảnh Giới Tướng Lãnh ở rìa Hoang Địa đã không còn thú vị nữa. Em mà đợi lâu hơn thì e là em sẽ mất đi bản năng chiến đấu mất."

Người giáo viên đầu tiên vẫn nhìn Viera với vẻ lưỡng lự. "Em có cần ta đi theo bảo hộ không?"

"Soran à, nếu anh đi cùng em thì làm gì còn bất kỳ nguy hiểm nào nữa," Viera cười nhẹ và nói. “Thế sẽ làm hỏng toàn bộ mục đích chuyến đi của em rồi.”

Soran, vị giáo viên đầu tiên, chỉ nhìn Viera với vẻ mặt lo lắng. "Ừ thì, nếu em muốn thì cứ việc đi, nhớ nói cho ta biết khi nào em dự định quay lại. Ta không muốn phải thao thức lo lắng cả đêm đâu."

Viera chỉ cười khúc khích một chút. "Ỏ, dễ thương thế Soran. Đôi khi, em nghĩ anh là giáo viên của em chứ không phải tiền bối của em á."

Trong khi điền vào biểu mẫu của mình, Shang lén nhìn Soran và Viera.

‘Quan hệ gần gũi, chủ động, tông giọng cao hơn, nhiều tiếng cười khúc khích, liên tục giao tiếp bằng mắt, liên tục khen ngợi."

"Hoặc là cô ta là người thích đùa giỡn với trái tim đàn ông, hoặc cô thực sự có cảm tình với anh ta."

Đột nhiên, Viera liếc nhìn Shang một cách nghiêm nghị. "Nhìn cái gì mà nhìn?" Cô hỏi với giọng trầm đặc.

Shang nhìn vào mắt Viera.

"Cô đã làm tôi mất tập trung, thì tất nhiên tôi sẽ nhìn người khiến tôi phân tâm," Shang nói đều đều rồi quay lại điền vào biểu mẫu của mình như thể không có chuyện gì xảy ra.

Viera sửng sốt trước lời nói và giọng điệu của Shang. Cô cứ tưởng Shang sẽ hạ mình khi bị cô hằn giọng và cuống quýt xin lỗi, nhưng Shang chỉ trả lời bình thường mà thôi.

"Có vẻ như cậu nhóc đây không sợ mấy trò rặt vãnh của em rồi."

Viera nhìn người thứ ba, ông lão, với ánh mắt giận dữ. “Ngài có cần phải nói huỵch toẹt ra thế không?” Cô hỏi với vẻ khó chịu.

Lão chỉ cười. "Em cứ tán tỉnh Soran trước mặt tên nhóc kia thì tất nhiên nhóc đó sẽ không sợ gì khi em nổi đoá lên. Một khi nhóc đó đã nhìn thấy bộ mặt ngọt ngào của em thì bộ mặt giận dữ của em cũng không còn gì là đáng sợ nữa."

Mặt Viera đỏ bừng khi bị nói trúngt im đen. "Mervin! Đừng có nói những điều vớ vẩn đó nữa! Nếu ngày mai có tin đồn lan truyền trong học viện thì đó là lỗi của ngài đó!"

Mervin chỉ khịt mũi. "Tính đến bây giờ thì tin đồn đó đã lan truyền hàng tháng trời rồi còn gì. Lý do duy nhất khiến em không chú ý là vì em sống ở Hoang Địa suốt mà thôi."

"Tin đồn? Tin đồn gì?" Viera ngạc nhiên hỏi.

Mervin chỉ nhếch mép cười. "Còn gì nữa? Đương nhiên là-"

"Tôi điền xong rồi," Shang đột nhiên nói khi đẩy tờ giấy sang phía bên kia bàn cho ba giáo viên.

"Câm mồm! Đừng ngắt lời ông ấy!" Viera nói với giọng khó chịu trong khi liếc nhìn Shang đằng đằng sát khí. Sau đó, cô ấy quay lại nhìn Mervin với vẻ mặt lo lắng. “Tin đồn kiểu gì-”

“Trông ổn đấy,” Soran đột nhiên nói, ngắt lời Viera. “Một số câu trong đây có hơi vô nghĩa, nhưng ta đã thấy nhiều lần rồi. Chúng ta chỉ quan tâm nhiều đến cách cậu chiến đấu như thế nào để chúng ta đánh giá mà thôi.”

Viera nhìn Soran với vẻ khó chịu, nhưng cô cắn môi dưới để kìm nén cơn tức của mình. Shang liếc nhìn Soran đầy hiểu biết.

Shang biết rằng những điều anh viết ra trong đó không hề bình thường chút nào hết. Rốt cuộc, khi hỏi về phong cách chiến đấu của Shang, Shang chỉ viết đơn giản một chữ kiếm. Khi hỏi về những kỹ thuật mà Shang đã học được, Shang chỉ đơn giản gạch bỏ luôn phần đó.

Tuy nhiên, khi hỏi về kinh nghiệm chiến đấu của Shang, Shang đã viết hết chỗ trên tờ giấy.

Bất kỳ ai mà nhìn vào tờ giấy đó thì sẽ lập tức hỏi lại Shang vài câu hỏi để làm rõ vấn đề. Tuy nhiên, Soran chỉ đơn giản vẫy tay bỏ qua như thể mọi thứ đều ổn, và Shang biết tại sao.

Soran không muốn đối mặt với tình cảm của Viera. Dựa trên hành vi của y thì rõ ràng là y biết đấy, nhưng y không muốn trực tiếp thừa nhận.

Bốp! Bốp!

Soran vỗ tay hai lần để thu hút sự chú ý của hai giáo viên còn lại. "Được rồi, buổi kiểm tra chính thức bắt đầu. Xin đừng nhắc đến những chủ đề không liên quan về buổi kiểm tra đặc biệt này nhé."

Mervin chỉ mỉm cười trong khi Viera cau mày khó chịu. Trong khi đó, Soran nhìn Shang với nụ cười ranh ma.

“Vậy thì, chúng ta bắt đầu nhé?”

#Darkie