Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Kiếm Lưu Lạc Pháp Giới

Chương 65: Mất trí nhớ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Shang nhìn sang người giáo viên mới. mới trông như một người khoảng chưa tới ba mươi. Y có mái tóc dài màu xanh ngọc lục bảo và khoác trên người một bộ áo giáp da màu xanh lá cây.

Vẻ ngoài của giáo viên này làm Shang khá ngạc nhiên. Trước hết, y không mặc bộ quần áo màu bạc mà tất cả các giáo viên khác đều thường mặc. Thứ hai, y trông có vẻ hơi trẻ hơn nhiều so với các giáo viên khác. Hầu hết những người khác đều tầm độ tuổi bốn mươi hoặc năm mươi trở đi.

“Đi theo hắn đi nhóc,” Giáo viên gác cổng nói với Shang bằng giọng địêu khó chịu.

"Được rồi!" Shang đã trả lời. Sau đó, anh nhìn sang giáo viên mới và gật đầu lịch sự. "Cảm ơn."

"Không cần cảm ơn ta," giáo viên tóc xanh mỉm cười nói. “Rốt cuộc thì nhóc cũng trả phí hết cả rồi mà.”

Shang chỉ gật đầu.

Rồi y nhìn những người khác. “Nói chuyện sau nhé.”

"Đừng có mà bắt nạt thằng nhóc quá đó nha," một người phụ nữ ở bên cạnh cười khúc khích.

"Tại sao cô cứ phải chọc nhau vậy nhỉ, Melena?" Y chất vấn một cách mệt mỏi. “Nếu cô suốt ngày nói thế thì đám học viên sẽ bắt đầu tin vào những lời nói nhảm nhí của cô đấy.”

Các giáo viên khác chỉ cười khúc khích và đi vào học viện.

Y nhìn họ rời đi và thở dài. “Đúng là ta chỉ có thể chọn bạn bè chứ không thể chọn đồng nghiệp”, giáo viên đó nói với Shang.

"Có chứ sao không," một tiếng hét từ xa vang lên từ một trong những giáo viên.

"Im đê!" Y hét lại.

Shang có thể nghe thêm nhiều tiếng cười vang lên.

"Vào thôi," y vừa nói vừa hất đầu về phía học việc rồi bước vào.

Shang đi theo phía sau và nhìn xung quanh. Đây là lần đầu tiên Shang thực sự có thể nhìn vào bên trong học viện huyền thoại này.

Shang có thể nhìn thấy nhiều khu đất trống đầy gạch vụn, một số nơi tập luyện sạch sẽ và thậm chí cả một khu rừng sinh thái nhỏ, và tất cả điều này khiến anh rất ngạc nhiên. Warrior"s Paradise vốn đã rất hạn chế về mặt không gian, vậy mà học viện bố trí cả một khu rừng nhỏ ở đây á?

"Trốn tìm đấy." Giáo viên trước mặt Shang nói.

"Cái gì cơ?" Shang hỏi.

“Trốn tìm,” giáo viên lặp lại và ra hiệu về phía khu rừng. "Không phải lúc nào ta cũng chiến đấu với kẻ địch ở địa hình rộng mở đâu. Đôi khi, cậu sẽ bị kẻ địch áp đảo và buộc phải chạy trốn. Đôi khi, đối thủ cũng có thể ẩn nấp quanh đường đi để phục kích cậu."

"Ồ, hiểu rồi. Cũng có lý," Shang lơ đãng nói.

Y nhận thấy Shang đang quá mải mê nhìn xung quanh nên không nói rõ thêm.

“Mối quan hệ giữa các giáo viên có vẻ thoải mái và gần gũi hơn tôi tưởng đấy,” Shang đột nhiên nhận xét.

Vị giáo viên ấy khịt mũi. "Tại sao lại không? Chúng ta là đồng nghiệp cơ mà."

"Đúng, chẳng có gì khác thường hết, nhưng không phải ngẫu nhiên mà mối quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới lại thoải mái đến thế."

"Ồ?" Y thốt lên và liếc nhìn về phía Shang. "Tại sao cậu lại nghĩ vậy?"

“Anh còn chẳng thèm tuân thủ quy định về đồng phục nữa,” Shang trả lời. “Ngoài ra, những người kia vừa hét lên rằng anh có thể chọn đồng nghiệp của mình, ám chỉ anh chịu trách nhiệm về quản lý nhân sự ở đây.”

“Trách nhiệm quản lý nhân sự?” Giáo viên kia nhắc lại với vẻ bối rối trong khi gãi cằm. "Một cụm từ vô cùng thú vị. Ta chưa bao giờ nghe đến nó trước đây, nhưng ta có thể đoán sơ được ý nghĩa của nó."

"Dù sao thì, ta khá ấn tượng khi cậu để ý đến những tiểu tiết này. Tuy nghe không mấy gì là quan trọng, nhưng không phải ai cũng để ý đến những tiểu tiết nhỏ nhặt hết. Rất nhiều người nhìn vào bộ đồ ta mặc và tưởng rằng ta chỉ là một lao công hay gì đó mà thôi. Sau tất cả, đồng phục của ta không hề xa hoa hay lộng lẫy như đồng phục của các giáo viên khác," y cười khúc khích nói.

"Và cậu học được những điều này từ đâu vậy? À và cậu xuất thân từ gia tộc nào?" Giáo viên hỏi.

Shang cảm thấy hơi khó xử sau khi nghe được câu hỏi đó.

“Tôi không xuất thân từ bất kỳ gia tộc nào hết,” Shang nói.

Y nhìn Shang với vẻ mặt hoài nghi. “Vậy là cậu đã tự mình học được những điều này à?”

“Đó là phần khó nói đấy,” Shang nói. "Tôi không biết."

"Cậu không biết?"

"Ừ, tôi không biết," Shang xác nhận. “Ký ức cũ nhất mà tôi có là việc tôi đột ngột tỉnh dậy trong khu vườn của Công tước Whirlwind cách đây hơn nửa năm.”

Vị giáo viên vừa nghe xong liền dừng bước, nhìn Shang với vẻ mặt nghiêm nghị. "Vì cậu trông khá thông minh và lanh lợi, nên có lẽ cậu cũng có thể hiểu rằng câu chuyện đó nghe vô cùng khó tin đấy. Có rất nhiều lý do để giữ bí mật về xuất thân."

"Tuy nhiên, cậu phải biết rằng học viện này được điều hành bởi chiến binh mạnh nhất thế giới và ông ấy là một người rất chính trực và tôn nghiêm. Ông không màng đến chính trị và chỉ muốn thúc đẩy nhân loại phát triển sức mạnh thể chất lên cực đỉnh mà thôi."

"Tất cả các đảng phái chính trị gì đó trước đây đều vô dụng ở trong đây. Đúng, chúng ta tuy đang ở trong lãnh thổ của Công tước Whirlwind, và ừ đúng là chúng ta có mối quan hệ vô cùng thân thiết với ngài ấy, nhưng viện trưởng đã khẳng định rất rõ ràng ở nơi này chấp nhận tất cả mọi người."

"Vậy, ta đã nói hết rồi, cậu vẫn kiên quyết với lý mình bị mất trí nhớ phải không? Ta cảnh báo trước, chúng ta có cách để kiểm tra xem lời nói của cậu có đúng sự thật hay không", giáo viên giải thích.

"Đúng, bởi vì đó là chuyện đã xảy ra với tôi." Shang bình tĩnh nói.

Y nhìn Shang với vẻ mặt hoài nghi. "Được rồi, vậy giờ ta sẽ kiểm tra điều đó luôn. Đừng chống cự."

Shang chỉ đứng đó không nhúc nhích. Y chỉ tay vào trán Shang và sau đó… bắt đầu niệm một tràng chú ngữ.

Shang rất ngạc nhiên khi thấy y đang thi triển pháp thuật. Đây không phải là học viện của chiến binh sao?

Không phải y đang mặc áo giáp da và mang theo một ngọn giáo dài trên lưng à?

Vậy tại sao y lại đột nhiên bắt đầu thi triển pháp thuật cơ chứ!?

Giáo viên mất vài giây để niệm xong chú ngữ. Rõ ràng là y không quen sử dụng pháp thuật, hoặc ít nhất là đã từng sử dụng pháp thuật cụ thể này.

Hơn nữa, Shang nghe chú ngữ của y rất quen thuộc. Trước đây anh đã từng nghe ở đâu rồi hay sao ấy?

Khi giáo viên niệm chú ngữ xong, một luồng mana thoát ra khỏi ngón tay và đi vào tâm trí Shang. Bây giờ thì Shang đã nhớ ra mình đã từng nghe nó ở đâu.

Công tước Whirlwind đã từng thi triển pháp thuật này để kiểm tra xem tâm trí Shang có ổn không. Tuy nhiên, Công tước thậm chí còn không cần mất đến một giây để thi triển nó.

Sau khi nó đi qua đầu Shang, mana thoát ra từ phía sau đầu anh. Y nhìn luồng Mana, vẻ mặt lộ vẻ ngạc nhiên.

"Sao rồi?" Shang hỏi.

"Được rồi, có vẻ như cậu đã nói sự thật," giáo viên nói với vẻ mặt ngạc nhiên. “Ta có thể thấy rằng tâm trí cậu có gì đó rất lạ.”

"Có thể nói rõ cho tôi biết thêm được không?" Shang hỏi, hoàn toàn biết rõ câu trả lời sẽ là gì.

Vị giáo viên đó chỉ thở dài. "Xin lỗi, nhưng ta chỉ dùng các Pháp thuật cơ bản để bổ trợ cho phong cách chiến đấu của ta. Ta là một chiến binh pháp thuật, không rõ cậu đã từng nghe qua thuật ngữ này trước đây chưa. Ta biết một số pháp thuật không liên quan đến chiến đấu, nhưng việc thi triển chúng rất khó và mệt mỏi lắm."

“Điều duy nhất ta có thể biết là kiểm tra xem mana thoát ra khỏi tâm trí của cậu có bình thường hay không. Bọn ta chủ yếu sử dụng pháp thuật đó để kiểm tra xem trí nhớ của ai đó có bị giả mạo hay là không và về cơ bản thì đó là điều duy nhất chúng ta có thể làm được."

"À vậy à." Shang gật đầu nói.

Giáo viên gãi cằm một cách ngạc nhiên. Y cứ tưởng chắn rằng tên nhóc này đã nói xạo, nhưng rõ ràng là nó đã nói thật.

Mất trí nhớ à?

Ai có thể ngờ được đâu?

Sau đó, giáo viên muốn tiếp tục dẫn Shang tham quan học viện, nhưng cả hai dừng lại khi nhận thấy phản ứng của Shang có chút kỳ lạ. Một người mất trí nhớ sẽ bình thản đến thế khi thấy có người niệm chú để chứng tỏ họ bị mất trí nhớ ư?

Chẳng phải họ thường sẽ hỏi ngay cách chữa trị sao? Bộ tên nhóc này không lo lắng hay hy vọng gì sao?

Tuy nhiên, Shang lại hành động như thể đó là chuyện vô cùng bình thường.

“Trước đây đã có người làm điều này với cậu rồi đúng không?” Giáo viên hỏi.

Shang gật đầu.

"Và cậu biết rằng người đó thi triển pháp thuật cao siêu hơn cả ta, phải không?"

Shang lại gật đầu.

"Cậu thậm chí còn không thấy ta thi triển pháp thuật ra sao mà cậu đã cho rằng kỹ năng của ta đương nhiên kém hơn người đó à?" Giáo viên cau mày hỏi. "Bất kỳ pháp sư Lành Nghề nào dù tệ lắm cũng đều có thể thi triển pháp thuật đó. Điều gì khiến cậu dám đinh ninh rằng kỹ năng của ta kém hơn người đó?"

Shang chỉ nhìn y.

"Tôi chưa từng thấy anh bay lên trời."

Điều này khiến giáo viên vô cùng sốc.

Bay á?

Trên thế giới này chỉ có chưa đầy mười người có thể bay được, và cái tên nhóc này đang nói rằng nó đã nói chuyện với một trong số đó á?

Tuy nhiên, giáo viên nhanh chóng nhớ lại những gì Shang vừa nói lúc nãy. Ký ức cũ nhất mà Shang nhớ được là đột nhiên thức dậy trong khu vườn của Công tước Whirlwind.

Ôi trời, hoá ra là như thế…

“Cậu đã gặp ngài Công tước Whirlwind trong khu vườn của ngài ấy à?”

Shang gật đầu. Giáo viên hít một hơi thật sâu rồi thở dài.

"Được rồi, nếu đến cả ngài ấy cũng không biết được chuyện gì đang xảy ra với tâm trí cậu thì ta khỏi cần thử nữa. Giờ thì đi thôi, chúng ta không có cả ngày đâu."

Nói xong, giáo viên tiếp tục đi, và Shang chỉ nhìn thôi.

Shang khá chắc chắn rằng giáo viên đang hối hận vì những lời vừa nói lúc nãy rằng Shang đâu thể nào biết chắc được liệu người đó có mạnh hơn y hay không.

Sau vài giây khiến giáo viên khó chịu vì Shang đực mặt ra nhìn y, Shang liền đi theo sau.

Ở phía trước, giáo viên đó chỉ xoa mặt. Khi mặt chúng ta đỏ bừng lên thì chúng thường sẽ khá ngứa.

#Darkie
« Chương TrướcChương Tiếp »