Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Kiếm Lưu Lạc Pháp Giới

Chương 59: Khu nông trại

« Chương TrướcChương Tiếp »
Shang rời khỏi Chưng Lựu Diện Tháp và thẩn thờ bước dọc đường. Shang thường xuyên có cảm giác như quên mất chiếc xe trượt của mình, nhưng anh luôn nhớ lại rằng mình đã không còn phải khổ sở với chiếc xe trượt đó nữa.

Cảm giác thật kỳ lạ.

Anh ấy đã đi suốt một quãng đường rất dài với thứ đó theo sau. Từ vùng phía tây bắc của khu vực Hàn Long, Shang đã kéo xe trượt đi đến tận điểm cuối cùng của phía đông nam của khu vực Hàn Long.

Nhưng bây giờ, anh không cần nó nữa.

Và đổi lại là gì?

29 đồng vàng đó!

Kéo chiếc xe trượt đó đến tận đây đúng là một công việc vô cùng khó nhọc, nhưng nó cũng vô cùng đáng giá!

29 đồng vàng!

Shang có lẽ có thể mua được cả đống thứ đáng kinh ngạc với số tiền nhiều như thế!

Và bây giờ, Shang thậm chí không cần phải kéo chiếc xe trượt nặng nề cồng kềnh đó nữa!

Cuối cùng anh ấy có thể đi lại tự do tự tại mà không có bất kỳ ràng buộc nào hết!

Shang nhét túi vàng vào bên trong áo khoác và buộc chặt lại. Sau đó, anh đi thẳng đến cổng phía đông nam và hỏi người lính gác chỉ đường đến Warrior"s Paradise.

“Chúng ta hiện đang ở rìa phía tây bắc của vùng Phong Bạo Đại Ưng,” một trong những lính canh nói với Shang và chỉ về phía đông nam. "Cứ đi dọc theo con đường này cho đến khi thấy một khu đồng bằng rộng lớn với nhiều nông trang trại. Đó chính là khu vực an toàn nhất trong vùng Phong Bạo Đại Ưng, Khu nông trại."

"Khu nông trại hả?" Shang hỏi.

"Ừ. Khu nông trại, đúng như tên gọi, là một đường dài các nông trại khổng lồ. Cậu cũng có thể gọi nó là một khu nông nghiệp siêu rộng lớn. Đó là nơi sản xuất ra toàn bộ thực phẩm và tài nguyên cơ bản cho Warrior"s Paradise, vì nơi đó cực kỳ rộng lớn và đông đúc, nên nó tiêu thụ tài nguyên nhiều điên, đó là lý do tại sao nó cần một khu vực cực kỳ rộng lớn chỉ để dành riêng cho việc nuôi trồng trọt."

"Cứ tiếp tục đi dọc theo con đường chính, cậu sẽ đến được khu nông trại. Khi đến đó, cứ tiếp tục đi bộ dọc theo con đường, nó có dẫn đi đâu cũng không quan trọng lắm đâu."

Điều này khiến Shang bối rối. "Tại sao lại không quan trọng?"

“Bởi vì có cực kỳ nhiều lính canh và binh sĩ liên tục tuần tra quanh Khu nông trại. Khu nông trại chính là huyết mạch sống của toàn thể Warrior’s Paradise, và thành phố tuyệt đối sẽ không để bất cứ điều gì xấu gây ảnh hưởng đến nông dân sống ở khu đó. Vì lẽ đó, về cơ bản, bọn cướp và quái thú không hề tồn tại ở đó."

"Ngay khi bước vào Khu nông trại, cậu chắc chắn sẽ gặp lính canh ở đó rất nhanh, và họ sẽ hướng dẫn cậu phải làm gì tiếp theo. Nếu cậu mang theo bất kỳ đồ vật có giá trị nào trên người thì phải có một loại giấy tờ hoặc biên lai chứng minh. Người nào mà giàu có mà không có giấy tờ chứng minh tài sản thì sẽ rất đáng ngờ đấy."

Điều này khiến Shang cau mày, và anh lấy túi vàng của mình ra.

Khi người lính gác nhìn thấy chiếc túi, anh ta huýt sáo. “Chà chà kiếm được khá nhiều tiền đó nhóc.”

Shang chỉ gật đầu và nhìn vào trong túi. Quả nhiên, đúng như anh nghi ngờ, bên trong túi có một mảnh giấy nhỏ ghi rằng Shang đã nhận được số vàng này nhờ trao đổi hàng hoá với các pháp sư, và xác nhận rằng số vàng này đúng là thuộc về anh.

Shang đã đoán trước rằng người quản lý đã bỏ thứ gì đó vào túi. Sau cùng, cô ấy có lẽ cũng đoán được rằng Shang sẽ đến Warrior"s Paradise.

"Như thế là đã được chưa vậy?" Shang vừa hỏi vừa đưa mảnh giấy cho người lính gác.

Người lính gác nheo mắt nhìn mảnh giấy và gật đầu. "Vậy là được rồi đó, trên này có con dấu mộc chính thức rồi."

"Cảm ơn," Shang nói khi anh lại cất mọi thứ đi. "Nơi này cách Warrior"s Paradise bao xa? Tôi có thể đến đó vào cuối ngày hôm nay được không?"

Người lính canh nhìn lên bầu trời để đoán thời gian.

Trời lúc này đã tầm xế chiều.

"Tôi có thể kiểm tra sức mạnh cơ thể của cậu không?" Người lính gác hỏi.

Shang chỉ nhướng mày. "Được."

Người lính canh nhấc cây thương của mình lên và di chuyển cán thương từ từ về phía vai của Shang.

Sau đó, anh ta đẩy một chút.

Shang tự động lùi lại, và người lính gật đầu rồi thu cây thương lại. "Chắc là được á. Cậu có thể sẽ đến được khu nông trại vào buổi tối, và nếu không có gì bất cập thì cậu sẽ đến được Warrior"s Paradise khi màn đêm buông xuống."

“Nghe có vẻ không xa lắm,” Shang nhận xét.

"Không phải vậy đâu," người lính gác trả lời. "Warrior"s Paradise không nằm ở giữa khu vực Phong Bạo Đại Ưng, mà hơi nhếch lên hướng bắc. Khu nông trại chiếm toàn bộ phần còn lại của phía bắc."

“Vậy còn những chỗ khác trong khu vực Phong Bạo Đại Ưng thì sao?” Shang hỏi.

Người lính gác chỉ nhếch mép cười.

"Tử địa."

Shang Nhiêu nhướng mày. "Tử địa??"

“Đúng, là tử địa,” người lính gác nói. "Nếu cậu nhìn thấy bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy quái thú xuất hiện thì cậu chắc chắn đã đi sai hướng. Khi nhìn thấy con quái thú đầu tiên thì có lẽ cậu vẫn an toàn với sức mạnh hiện tại, nhưng tốt nhất không nên tiến sâu hơn vào trong khu rừng hoang dã. Sức mạnh của quái thú sẽ cứ tiếp tục tăng cao đến mức mà ngay cả ngài Công tước của chúng ta cũng phải cẩn thận đấy.”

"Công tước á?" Shang kinh ngạc hỏi.

Theo những gì Shang đã thấy, con bạch tuộc và con nhím kia mạnh mẽ đến mức khủng bố đối với anh, nhưng chúng chẳng khác quái gì là thú cưng trong mắt của Công tước. Hai con thú này mạnh đến mức Shang thậm chí không dám mơ chống lại chúng, và Công tước thậm chí còn mạnh hơn chúng rất nhiều.

Tuy nhiên, ở nơi đó có những con quái thú mạnh mẽ ngang bằng hoặc thậm chí còn mạnh hơn Công tước luôn á?

Điều đó vừa tuyệt vời và cũng đồng thời rất đáng sợ!

“Vậy tại sao lại có thành phố lớn như vậy ở đó thế?” Shang hỏi.

“Tiền,” người lính gác trả lời với nụ cười tự mãn. "Quái thú mạnh mẽ sẽ cung cấp nguyên vật liệu mạnh mẽ cho người mạnh mẽ. Warrior’s Paradise là thành phố chuyên xuất khẩu một lượng lớn nguyên vật liệu cao cấp, khiến nơi đây trở thành một trong những thành phố giàu có nhất trên thế giới đấy."

"Dù sao thì cậu cũng nên đi đi nhóc. Tôi còn phải trở lại làm việc nữa." Người lính gác nói.

Shang gật đầu. "Cảm ơn anh vì mớ thông tin này nhé."

Người lính gác cũng gật đầu, rồi Shang đi qua cổng và kiểm tra lại tất cả đồ đạc của mình.

Vàng? Có.

Quần áo? Có.

Kiếm? Có.

Anh đã có đầy đủ mọi thứ cả rồi. Sau đó, Shang duỗi cơ một chút.

Và rồi…

ĐÙNG!

Mặt đất dưới chân Shang rung chuyển nhẹ khi anh lao về phía trước. Lúc này, Shang không còn nhìn thấy tuyết nữa, khắp nơi mọi thứ trông khá bụi bặm và hoang tàn. Cứ như thể đây là khu đất hoang vậy.

Shang đoán rằng nguyên nhân chính tại sao nơi này trông hoang tàn đến vậy là do Chưng Lựu Diện Tháp. Toà tháp đó có lẽ đã hấp thụ độ ẩm vì nó hấp thụ hết Mana Băng Hệ, khiến bầu không khí xung quanh khô ráp.

Khi Shang lao về phía trước, anh cảm nhận được sức mạnh của gió thổi vào mình. Shang nhớ lại lần đầu anh lao xuống núi sau khi rời khỏi khu vườn tư viên của Công tước.

Không có xe trượt.

Không có chút lo âu nào cả.

Anh có thể chạy nhanh nhất có thể.

Tương lai của anh đang ở ngay phía trước!

Shang cười toe toét và đi ngang qua một số thương gia. Trước giờ, anh luôn là người bị các thương gia kia vượt mặt.

Bây giờ, anh ấy đã vượt mặt được bọn họ.

Chỉ sau 30 phút, Shang đã nhìn thấy những bông hoa và cây cối thực sự đầu tiên. Mười phút sau, Shang nhìn thấy nhiều cây hơn, thậm chí thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy cả một cánh rừng nhỏ.

Hai mươi phút sau, Shang nhìn thấy tòa nhà đầu tiên. Đó là một xưởng mộc đơn giản nằm gần khu rừng. Shang có thể nghe thấy tiếng cưa kẽo kẹt phát ra từ đó.

Shang dừng lại để nhìn vào xưởng mộc, anh nhận thấy gió đã nổi lên. Shang đoán rằng lúc này tốc độ gió lúc này đã đạt tầm 20 km/h. Tuy không đến mức gọi là bão, nhưng vẫn rất đáng chú ý.

Shang tiếp tục chạy, mười phút sau, cây cối dần dần thưa thớt đi, và thay vào đó là những trang trại khổng lồ chứa đầy lúa mì và đủ loại cây trồng lương thực khác. Ngoài ra còn có một số động vật khỏe mạnh đang kéo theo xe đẩy, trong đó có một số loài thú mà Shang chưa hề thấy trước đây bao giờ.

Thậm chí còn có một con chó cao to hai mét đi dọc cánh đồng, Shang liền rùng mình khi thấy nó.

Con chó đó mạnh kinh hồn!

Có lẽ nó thuộc Cảnh giới Tướng Lãnh, tức là Cảnh giới thứ hai, và chắc chắn phải từ Trung Cấp trở về sau.

Con chó lớn nhìn Shang một lúc rồi lại nhìn đi chỗ khác với vẻ mặt chẳng mấy quan tâm. Rõ ràng là nó không ở đây để trông chừng con người.

"Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy Nông Cẩu à?"

Shang giật mình nhảy sang một bên khi nghe thấy một giọng nói phát ra từ bên phải mình. Shang quay mặt nhìn sang thì thấy một người đàn ông mặc quần áo màu nâu đen đang đứng bên cạnh, bộ quần áo này khiến người đó hoà vào môi trường xung quanh một cách hoàn hảo.

Ngoài ra, người đàn ông đó toát ra khí chất cực kỳ mạnh. Shang thậm chí còn không để ý rằng người này đã đến gần anh luôn!

“Xin lỗi,” người đó nói với nụ cười ngượng nghịu. "Ta là một trong các trinh sát, và ta không cố ý làm cậu giật mình đâu."

Shang lại bình tĩnh lại và thở ra một hơi thật sâu. "Không sao cả, tôi đến đây để gia nhập Học viện Chiến binh."

"Ồ, dựa trên tốc độ di chuyển vừa rồi thì ta cũng đoán là vậy," người trinh sát cười khúc khích nói. "Dù sao thì về cơ bản ta cũng đã làm xong công việc của mình rồi, và nhà của ta cũng ở trong Warrior"s Paradise. Ta có thể chỉ đường cho cậu đi."

Shang gật đầu. "Cảm ơn nhé."

#Darkie
« Chương TrướcChương Tiếp »