Alex gom hết mọi thứ anh sở hữu và kiểm tra xem đã đủ hết chưa. Sau khi nhìn lại túp lều đổ nát của mình một lần nữa, anh gật đầu đầy cảm kích. Sau đó, Alex chạy bộ về phía nam.
Anh đã đến thế giới này đã được nửa năm rồi, hôm nay sẽ đánh dấu ngày mà anh cuối cùng cũng sẽ rời khỏi khu rừng hoang dã này!
Anh đã gϊếŧ con gấu băng khoảng hai hoặc ba tháng trước, và anh ta đã tận dụng hết đống trái cây của con nhím. Về sau, Alex đã nhận ra rằng đống trái cây đã không còn hữu ích nhiều với anh nữa.
Anh ta sẽ cần hơn mười quả cho một lần thử tập luyện theo kiểu tự sát đó.
Cũng không quá tệ, ít ra Alex thì vẫn có thể sử dụng được trái cây đó để hồi phục. Tuy nhiên, có một vấn đề. Trong ba ngày qua, con nhím đã từ chối xuất hiện trước mặt Alex.
Cho dù Alex có tìm kiếm bao nhiêu hay đốt bao nhiêu ngọn lửa đi chăng nữa thì con nhím vẫn không xuất hiện nữa.
Không có con nhím, tiến độ phát triển sức mạnh của Alex bị hãm lại nghiêm trọng. Bây giờ, anh ấy chỉ có thể tập luyện bằng cách thiến định như thông thường, và anh cảm thấy làm thế thì quá là chậm. Ngoài ra, Alex cũng không tìm ra bất kỳ con thú nào mà ngang tầm với con gấu băng trong vài tháng qua.
Đương nhiên thì Alex đã tìm thấy một vài sinh vật mới, nhưng tất cả chúng đều chỉ mạnh ngang với con Truy Hắc Báo mà thôi. Đến bây giờ, Alex thậm chí có thể đánh bại mấy con Truy Hắc Báo mà không cần sử dụng đến kiếm.
Cơ thể của anh ấy quá mạnh và rắn chắc rồi. Vì lẽ đó, Alex quyết định rằng rằng đã đến lúc anh phải rời khỏi lưu vực an toàn này.
Đã đến lúc khám phá thế giới rộng lớn ngoài kia!
Alex chạy bộ nhàn nhã nhưng anh vẫn nhanh hơn tốc độ chạy nước rút của con người nhanh nhất trên Trái Đất.
Những cái cây giống như chướng ngại vật nên Alex có hơi nhọc trong lúc né chúng, nhưng anh ấy đã đến rìa lưu vực sau khoảng một giờ đi. Nếu có thể chạy thẳng một mạch, anh ấy có thể dễ dàng đến đây trong vòng chưa đầy nửa giờ.
Alex chạm vào chiếc áo lông mới của mình và giữ chặt thanh kiếm của mình. Anh không biết điều gì sẽ chờ đợi mình ở phía bên kia ngọn núi.
Lưu vực này được bao quanh bởi nhiều đồi núi, và Alex tính sẽ đi qua con đường mòn giữa hai ngọn núi. Anh ta sẽ phải leo lên độ cao khoảng 500 mét một cách vụng về để vượt qua những ngọn núi cao chót vót kia. Tuy trèo núi không thực sự khó đối với cơ thể mới của anh, nhưng độ cao của núi đương nhiên là cao hơn tất cả những các cây trong rừng.
Hơn nữa, môi trường xung quanh Alex sẽ không còn là rừng rậm nữa. Bất kỳ con thú nào cũng có thể nhìn thấy anh ta rõ rành rành ngay khi anh ta bắt đầu leo lên
núi.
Alex vẫn nhớ như in cái con thằn lằn khổng lồ mà anh đã phát hiện ngay trên ngọn núi vào ngày đầu tiên đến đây. Alex không chắc liệu anh có thể đánh thắng được một con quái vật khủng bố như vậy hay không nữa.
Ít ra thì anh cũng đã giải đáp được bí ẩn tại sao không con thú mạnh mẽ nào dám tiến vào lưu vực.
Lý do hiển nhiên chính là do con nhím khổng lồ kia. Trước đây, Alex không hiểu tại sao không con thú mạnh mẽ nào dám bén mảng vào trong đây. Suy cho cùng, con nhím đâu thể nào có mặt ở mọi nơi mọi lúc được đâu mà, đúng không?
Ừ thì, giờ anh mới biết con nhím đúng thực là có thể ở mọi nơi mọi lúc được luôn. Gai của nó có thể.
Con nhím có thể sẽ nghe thấy hoặc ngửi thấy mùi của những con thú khổng lồ. Sau đó, nó sẽ chạy tới đó và bắn hạ bọn từ khoảng cách hàng trăm mét.
Alex đoán rằng con nhím không muốn sử dụng những chiếc gai của mình khi đi săn vì một chiếc gai có thể tiêu tốn rất nhiều mana hơn con mồi mà nó săn được.
Tuy nhiên, nếu con mồi của nó là thứ gì đó giống như con thằn lằn to lớn khủng khϊếp đó thì mọi chuyện lại khác.
Giờ anh cũng đã giải đáp được bí ẩn tại sao chưa từng có sinh vật biển mạnh mẽ nào dám bén mảng đến đây. Có một con sông chảy dài qua lưu vực, và theo logic thì phải có một vài sinh vật mạnh mẽ dọc mép bờ sông.
Ừ thì, những sinh vật này rõ ràng đã bị bạch tuộc khổng lồ kia ăn thịt.
Đương nhiên là sau cái chết của con bạch tuộc, những sinh vật mạnh mẽ khác sẽ có thể sẽ xuất hiện trong lưu vực này, nhưng Alex biết giới hạn của chính mình.
Anh có thể thử chiến đấu với một sinh vật mạnh mẽ trên cạn, từ khoá ở đây là “thử”, nhưng anh sẽ không có bất kỳ cơ hội nào khi chiến đấu dưới nước.
Và lưu vực đã dần vô dụng đối với Alex, và đã đến lúc anh phải đi sâu hơn nữa. Alex nhìn con đường mình sẽ đi, hít một hơi thật sâu và bắt đầu leo
lên.
"Ta sẽ không đi đến đó nếu ta là cậu."
Tim Alex suýt thì ngừng đập vì sợ hãi.
Alex nhanh chóng quay lại và nhìn thấy điều gì đó mà anh đã không nhìn thấy trong suốt hơn sáu tháng.
Một con người!
Một con người thực thụ!
Đằng sau Alex là một người đàn ông trung niên khoác trên người một bộ áo choàng oai nghiêm màu xanh lá cây. Chiếc áo choàng này khiến Alex nhớ lại mấy bộ phim truyền hình lấy bối cảnh hồi trung cổ. Đây chính là những áo choàng mà chỉ một người có vị thế cao mới mặc thôi. Đúng là người có tiền và địa vị có khác, họ toát lên một thần thái uy nghiêm và ngạo nghễ.
Ông ta có mái tóc màu xanh lá cây và bộ râu đen, hơn nữa, Alex còn cảm thấy Mana xoay quanh ông ta.
Nhiều Mana kinh khủng luôn!
‘Đây chính là lần đầu mình tiếp xúc với con người ở thế giới mới này! Làm ơn đừng nói gì đó ngu học!"
"Lô!" Alex và giơ một bàn tay lên.
Việc chào hỏi người khác như thế này trên đường phố khá là bình thường, đây là một lời chào thoải mái. Người đàn ông nhướn mày trong hoài nghi khi nghe thấy lời chào của Alex.
"Cậu đang làm gì ở đây vậy?" Người đàn ông hỏi.
Vì giờ Alex đã có thể chú ý đến lời ông ấy nói, và anh chợt nhận thấy rằng các từ mà ông nói không phải là tiếng Anh, nhưng đối với Alex thì chúng rất giống như tiếng Anh. Người đàn ông này rõ ràng là đang nói chuyện bằng một ngôn ngữ khác, nhưng Alex có cảm giác như ông ta đang nói tiếng Anh.
Đúng là một cảm giác kỳ lạ. Cư như đang coi một bộ phim l*иg tiếng rất tệ á.
"Tôi đã sống ở đây suốt sáu tháng qua, và tôi sống ở nơi hoang dã này nhằm để trở nên mạnh mẽ hơn!" Alex giải thích.
Người đàn ông gật đầu. Sau đó, người đàn ông chỉ vào Alex và đọc một số từ kỳ quặc khó hiểu.
Alex chợt dựng tóc gáy.
Đó là một câu thần chú đấy hả?!
Người đàn ông này định tấn công anh chăng?!
Alex lập tức nhảy sang một bên và cắm đầu bỏ chạy. Người đàn ông ngạc nhiên và ngừng niệm chú.
Ông chỉ nhìn Alex bỏ chạy.
Sau đó, người đàn ông nói đôi lời. Ông ta thậm chí không mất một giây để nói xong những lời đó.
BÙM!
Một cơn gió bùng nổ phía sau người đàn ông, và cơ thể ông ta lao về phía trước với tốc độ cực kỳ kinh khủng!
Giống như cơ thể ông đã bị bắn ra từ một khẩu súng!
Vụt!
Người đàn ông xuất hiện trước mặt Alex trong chưa đầy một giây, và với một luồng gió nhỏ khác, cơ thể ông ta dừng lại. Đôi mắt của Alex mở to vì sốc khi nhìn người đàn ông trước mặt.
Vừa rồi người đàn ông này di chuyển còn nhanh hơn cả con nhím nữa!
"Bình tĩnh đã nào," người đàn ông nói đều đều. "Chú ngữ đầu tiên của ta là +%&. Cậu cũng biết rằng những chú ngữ này chính là dùng để thi triển các phép điều tra."
Trong tâm trí của Alex, từ mà người đàn ông vừa nhắc đến hoàn toàn vô nghĩa với anh. Nó thậm chí còn không giống một từ thực tế chút nào cả, cứ như là gộp cả đống từ vào thành một chuỗi từ kết hợp kỳ lạ và vô nghĩa.
Tuy nhiên, Alex biết rằng anh không thể chống lại người đàn ông này.
Tốt hơn hết là cứ làm theo lời nói của ông ta.
Người đàn ông lặp lại những chú ngữ đó, và sau một lúc, Alex cảm thấy Mana tập trung quanh cơ thể mình. Cơ thể Alex vô thức hấp thụ mana, và lập tức cảm thấy sảng khoái.
Tuy nhiên, Alex vẫn bối rối không biết chính xác thì người đàn ông đó đang làm gì.
Người đàn ông vuốt bộ râu đen. "Đúng như ta đã nghĩ. Cậu là một đối kháng sĩ.’
"Đối kháng sĩ? Đó là cái gì vậy?" Alex hỏi.
Người đàn ông lại nhướn mày khi nghe câu hỏi của Alex.
Đầu của đứa trẻ này có vấn đề gì à?
"Đối kháng sĩ, như một chiến binh ấy, một người không thể thi triển hay sử dụng tới Pháp thuật," người đàn ông nói.
‘Đối kháng sĩ?" Alex nghĩ với vẻ mặt khó chịu. "Nghe giống như biệt danh của một nhóm nghiên cứu sinh ở trường trung học hoặc đại học thế nhỉ? Đối kháng sĩ, đây là cách gọi những chiến binh trong thế giới này à?"
"Vậy ông là ai? Một pháp sĩ?" Alex hỏi. (Darkie: Alex dùng từ Magi vì nghe ông ta nói mình là một đối kháng sĩ (Physi) và tưởng ở đây gọi là thế)
"Là pháp sư." Người đàn ông trả lời ngắn gọn. Trong thoáng chốc, ông nghi ngờ rằng Alex bị mất trí nhớ và thiếu kiến
thức thông thường. Tuy nhiên, nếu Alex thực sự đang diễn xuất thì kỹ năng diễn xuất của anh rất xứng đáng nhận giải diễn viên của năm.
Không đời nào một tên yếu ớt như vậy lại có thể diễn xuất tốt đến thế trước mặt ông được.
"Mà sao ông lại bảo tôi không nên lên núi? Tôi muốn rời đây mà?” Alex nói.
"Có một con Lịch Thạch Sùng trung cấp hiện đang làm tổ ở giữa hai ngọn núi đó. Nếu nó mà thấy được cậu bén mảng lại gần thì cậu chắc chắn sẽ chết”, người đàn ông trả lời.
"Một con Lịch Thạch Sùng trung cấp? Nó là con gì vậy?" Alex hỏi.
"Con thằn lằn màu nâu lai xám." Người đàn ông trả lời. "Chúng dài khoảng hai mươi mét và có ái lực hệ Thổ. Lịch Thạch Sùng là quái thú Cảnh giới hai. Một con Lịch Thạch Sùng trung cấp đã tiến vào Cảnh giới thứ hai."
Người đàn ông chỉ vào Alex.
"Đánh giá qua sức mạnh thể chất của cậu, cậu cùng lắm chỉ mới đạt đến Hậu Cấp Cảnh Giới Thứ Nhất. Nếu biết cách chiến đấu thông minh và chuẩn bị kỹ càng, cậu chắc chắn có thể đánh bại một con thú đạt đến Đỉnh Cấp Cảnh Giới thứ nhất, nhưng một con thú thuộc Cảnh giới thứ hai sẽ dễ dàng gϊếŧ chết cậu,” người đàn ông nói.
Alex gật đầu, đôi mắt anh lấp lánh sự tò mò. Cuối cùng thì anh cũng đã có cơ hội tìm hiểu thêm nhiều thông tin thực tế về thế giới này!
Những Cảnh Giới mà người đàn ông này đang đề cập đến nghe cứ như là một kiểu phân cấp sức mạnh vậy. Người đàn ông này bảo rằng Alex đang thuộc Hậu Cấp Cảnh Giới Thứ Nhất. Alex cho rằng khi anh lần đầu đến thế giới này thì lúc đó anh thuộc cấp Khởi Nguyên Cảnh Giới thứ nhất ban đầu, và giờ anh đã đạt đến Hậu Cấp Cảnh Giới thứ nhất, một tiến bộ vô cùng thần sầu.
Tuy nhiên, theo logic mà nói, một con Lịch Thạch Sùng trung cấp mạnh hơn Alex hiện tại và cũng như Alex quá khứ rất là nhiều.
Alex của quá khứ và Alex hiện tại là hai con người hoàn toàn khác xa nhau rồi. Rồi anh chợt nhớ ra một điều khác.
"Tôi cũng từng nhìn thấy một con gấu Bắc Cực cao khoảng 3 mét và có thể triệu hồi ra những ngọn giáo băng. Nó là con thú gì thế?” Alex hỏi.
"Băng Thương Gấu, và đúng như tên gọi của nó, nó là một con quái thú thuộc Cảnh Giới Thứ Nhất. Theo những gì cậu nói, có vẻ như cậu đã chạm trán một con Băng Thương Gấu Thượng Cấp. Cậu đã gϊếŧ được nó chứ?" Người đàn ông hỏi.
Alex gật đầu. Người đàn ông lại gật đầu.
"Rất ấn tượng đối với một đối kháng sĩ đấy. Cả hai đều cùng một Cảnh Giới sức mạnh. Không phải ai cũng có thể chiến đấu với một con thú ở cùng Cảnh Giới của họ đâu. Đặc biệt là các đối kháng sĩ,” người đàn ông giải thích.
Alex gãi cằm suy nghĩ. "Cơ thể của mình bây giờ đã khỏe mạnh hơn rất nhiều so với trước. Mình đoán là hồi mình chiến đấu với con Băng Thương Gấu, cơ thể của mình chắc mới đạt đến Cảnh Giới Thứ Nhất."
Alex liếc nhìn người đàn ông.
"Tuy nhiên, có lẽ mình không nên tiết lộ điều đó với ông ta. Mình không biết gì nhiều về ông ta cả."
"Và ngọn gió nào mang ông đến đây vậy?" Alex hỏi người đàn ông.
"Ta ở đây để hỏi cậu một câu hỏi," người đàn ông ấy nói.
"Hỏi đi," Alex đã trả lời.
"Chuyện gì đã xảy ra với con Bạch tuộc băng hệ già ở trong hồ nước trong khu rừng này vậy?"
Cơ thể của Alex run lên. Giờ thì anh đã biết chính xác lý do mà người đàn ông này lại đến đây. Ông ta đang điều tra xem chuyện gì đã xảy ra với con bạch tuộc ấy!
Hơn nữa, Alex còn biết tại sao ông lại tỏ ra quan tâm đến nó.
Là vì ngọn giáo huyền ảo!
Và ngọn giáo huyền ảo đó hiện đang ở đâu?
Alex lén lút che giấu cánh tay trái của mình ra sau.
#Darkie