Chương 28: Ái Lực?

Con nhím đã phun ra thứ gì vậy?

Thứ gì đó màu nâu rơi xuống đất, nó có màu gần giống như một mảnh đất bình thường vậy.

Tuy nhiên, lớp màu nâu nhanh chóng tan thành sương mù, tụ lại trong không khí phía trên nó.

Cuối cùng, sương mù màu nâu đã dần tụ thành ngọn giáo, và một số cục đất hiện ra trong không trung và rơi xuống đất. Alex gần như không thể tin được vào mắt mình.

Đó là một ngọn giáo huyền ảo khác!

Tuy nhiên, cũng có vẻ hợp lý. Nếu con bạch tuộc có thể tạo ra một ngọn giáo huyền ảo thì tại sao con nhím lại không thể?

Theo những gì anh đã thấy, ngọn giáo huyền ảo của con bạch tuộc có liên quan gì đó đến Nguyên tố hệ băng, và ngọn giáo huyền ảo của con nhím rõ ràng là thuộc Nguyên tố hệ thổ.

Alex có thể sở hữu hai ngọn giáo huyền ảo trong cơ thể mình được không?

Alex bước tới ngọn giáo huyền ảo đang dần bị chôn vùi bởi một đống đất đá xuất hiện xung quanh nó.

`Chắc mình nên thử cánh tay phải của mình trước," Alex nghĩ. ‘Mình không biết liệu hai ngọn giáo có tự triệt tiêu lẫn nhau hay không nữa."

"Mình chỉ hy vọng cơ thể mình sẽ không nổ tung hay gì đó."

Alex đặt thanh kiếm sang một bên và chạm vào ngọn giáo huyền ảo màu nâu bằng tay phải. Nó quấn quanh cánh tay phải của Alex và tiến nhập cơ thể Alex. Alex cảm nhận được ngọn giáo huyền ảo di chuyển khắp cơ thể mình.

Đầu tiên, nó xuyên qua cánh tay phải và đi đến đầu anh.

Tuy nhiên, cũng giống như lần trước, ngọn giáo huyền ảo này dường như không thể chạm tới tâm trí của Alex. Giống như có thứ gì đó đang chặn đứng nó lại vậy. Sau đó, ngọn giáo huyền ảo đi đến cánh tay trái của Alex và Alex có hơi lo lắng.

Các ngọn giáo sẽ tương tác với nhau như thế nào?

Alex cảm thấy ngọn giáo huyền ảo màu nâu đi vào cánh tay trái của mình và sau đó…

Không có chuyện gì xảy ra cả.

Một lúc sau, nó thoát ra khỏi cánh tay trái của Alex và đi xuống chân anh.

Sau đó, nó kiểm tra phần thân của Alex.

Cuối cùng, ngọn giáo huyền ảo quay trở lại đầu Alex.

"Huuurgh!"

Alex cảm thấy như mình đã nôn mửa, và ngọn giáo huyền ảo rời khỏi cơ thể Alex qua miệng anh.

Sau đó, nó hạ xuống trước mặt anh và chỉ đơn giản là ở đó. Alex chớp mắt vài lần khi nhìn vào ngọn giáo huyền ảo màu nâu.

‘Ồ, có vẻ như mình không thể sử dụng nó được. Liệu nó có liên quan gì đến ái lực nguyên tố hệ bí ẩn gì đó mà Thần đã nói với mình không nhỉ?" Alex nghĩ.

Sau đó, Alex nhìn vào cánh tay trái của mình.

"Hay là mình có Ái lực hệ băng nhỉ?" Alex nghĩ. "Thành thật mà nói, mình cũng không rõ nữa. Thần đã nói với mình rằng ái lực của mình sẽ rất đặc biệt, và nếu mình có Ái lực hệ băng, cánh tay trái của mình có lẽ sẽ không nóng lên sau mỗi lần mình sử dụng kỹ năng bộc phát đó. Mình không nghĩ rằng mọi Pháp sư hệ băng đều bị đốt cháy thành tro ngay khi họ sử dụng pháp thuật của mình."

Alex gãi gãi phía sau đầu.

"Ý là, ái lực của mình rõ ràng có liên quan gì đó đến hệ Băng, nhưng có lẽ nó không phải là hệ Băng thuần túy. Và nó chắc chắn không liên quan gì đến hệ thổ. Chẳng biết nó là hệ gì nữa," Alex nghĩ.

Alex nhìn con nhím với vẻ mặt phức tạp.

"Ê, tao không thể sử dụng nó!" Alex hét lên.

Con nhím lại nhìn Alex. Alex bước hai bước ra khỏi ngọn giáo màu nâu huyền ảo.

Vù!

Không đợi một giây, con nhím phóng thẳng lên ngọn giáo huyền ảo. Rõ ràng là nó không hề thoải mái khi giao ra một thứ như thế. Đó có lẽ cũng là lý do tại sao nó đã suy nghĩ rất lâu trước khi ra quyết định lúc nãy.

Sau đó, con nhím bước ra khỏi con bạch tuộc và bắt đầu run lắc dữ dội.

Plonk! Plonk! Plonk!

Một đống trái cây, nhiều khủng khϊếp rơi khỏi các gai của con nhím.

Những chiếc gai của nó đã hoàn toàn không còn chút trái cây nào nữa!

Có đến hàng trăm trái cây luôn!

Đôi mắt của Alex trợn tròn. Anh biết những trái cây này có sức mạnh to lớn đến như thế nào!

Và tất cả đống này thậm chí không bằng một góc so với một cái xúc tu của con bạch tuộc hay một trong những ngọn giáo huyền ảo đó á?!

Hơn nữa, con nhím trông có vẻ khá hài lòng với giao dịch này.

Nó không vui cũng không bực khi đưa xúc tu của con mực cho Alex.

Khi nó đưa cho Alex ngọn giáo huyền ảo, nó chắc chắn không bằng lòng.

Nhưng khi nó đưa đống trái cây cho Alex, nó dường như không hề bận tâm một chút nào cả.

Điều này có nghĩa là:

Hàng trăm đống trái cây < xúc tu bạch tuột < ngọn giáo huyền ảo.

"Tuy nhiên, làm sao để vận chuyển hết tất cả đống trái cây này về đây?" Alex vừa nghĩ vừa gãi cằm.

Có cả đống núi quả chồng chất ở đây, chồng nào cũng đều cao khoảng một mét.

Alex thở dài.

"Rõ ràng là mình không thể vận chuyển tất cả được. Thôi, quên luôn việc trở về nhà đi. Mình đành tập luyện ở đây vậy,” Alex nghĩ.

Alex nhìn trận bão tuyết đang nổi lên xung quanh mình.

"Ngoài ra, với kỹ năng mới này, mình có thể tự giữ ấm cho bản thân mình. Khi máu di chuyển qua cánh tay trái, nhiệt độ của cánh tay sẽ được phân bổ dọc theo cơ thể. Chỉ cần không quá lạnh thì sẽ đủ sưởi ấm toàn thân mình. Về cơ bản, nó không khác biệt gì so với việc cơ thể tự phát sinh nhiệt."

Rốp!

Alex nhìn vào đống trái cây và nhìn thấy một sinh vật quen thuộc xuất hiện.

"Đấy, hết nguy hiểm là xách đít chạy lại liền." Alex nói với giọng mỉa mai trong khi nhìn con thằn lằn.

Con thằn lằn đã quay trở lại và ăn một trong những trái cây đó.

"Ừ thì mày đã giúp tao xử lý con gấu nên tao cho mày ăn một chút đấy," Alex nói.

Con thằn lằn hầu như phớt lờ Alex. Sau khi ăn trái cây, nó đi đến một cái cây, trèo lên và nằm xuống. Alex cũng đi tới và ăn một quả.

Đến lúc này, Alex cần ăn hết hai quả cho để có thể tập luyện theo hình thức khổ da^ʍ kia.

Tuy nhiên, hiện tại Alex chỉ ăn một miếng.

Tại sao?

SSSSSSS!

Alex nhìn cánh tay trái của mình khi nó phát ra những âm thanh xèo xèo. Đây là tiếng động khi cánh tay của Alex đang lành lại với tốc độ nhanh chóng.

Lần đầu tiên Alex cảm thấy bản thân mình khá may mắn.

Nếu anh ta không nắm lấy ngọn giáo huyền ảo và nếu anh ta không sử dụng nó, cánh tay của anh ta có lẽ sẽ bị gãy và đứt ra. Alex không muốn biết liệu mình có thể mọc lại toàn bộ chi của mình hay không nữa.

Chắc là không.

Tuy nhiên, vì cánh tay trái của anh vẫn được gắn trên cơ thể và không bị đóng băng nên nó có thể được mana chữa lành.

Sau một lúc, Alex di chuyển cánh tay trái của mình một cách dễ dàng.

Cuối cùng, anh ấy đã có thể cử động được cánh tay của mình rồi!

Alex nhìn những loại trái cây khác một lúc rồi nhìn con nhím vẫn đang nhai con bạch tuộc. Dạ dày của nó dường như to vô tận ấy.

"Có lẽ mình không cần phải cẩn thận ở đây nữa. Mình khá chắc chắn rằng không có con thú nào dám đến gần thức ăn của con nhím. Con thằn lằn chỉ ở đây vì nó đã gặp con nhím vài lần khi mình với nó trao đổi đồ.”

Alex nhìn lại đống trái cây.

‘Được rồi, đã đến lúc phải chịu nhiều đau đớn rồi!"

Alex ăn hai quả, trèo lên cây và nhảy xuống bằng toàn bộ sức lực của mình. Alex bay lên không trung, thực hiện vài cú lộn nhào và đập mạnh cơ thể xuống mặt đất lạnh lẽo một cách hoàn hảo.

Alex biết rằng, đến một lúc nào đó, đống cây cối ở đây sẽ không còn đủ cao với anh nữa. Khi điều đó xảy ra, Alex sẽ cần tìm một phương pháp khác để rèn luyện toàn bộ cơ thể mình.

Khi con nhím nghe thấy tiếng động lớn do Alex ngã xuống đất, nó quay sang Alex và nhìn anh với vẻ bối rối.

Tên nhân loại này đang làm gì vậy?

Alex co giật trên mặt đất và đau không tả nổi, còn con nhím chỉ bối rối nhìn anh chằm chằm. Một lúc sau, Alex đứng dậy, ăn thêm một ít trái cây và lặp lại quá trình này.

Sau khi quan sát Alex vài lần, chú nhím quay lại và tiếp tục ăn con bạch tuộc.

Tên nhân loại này quả thật là rất kỳ lạ.

#Darkie